“Sư thái, sao hôm nay sư thái lại rảnh rỗi gọi điện thoại cho bần đạo vậy?”
Giáo chưởng Long Hổ tông vừa nhận điện thoại liền cười nói.
Sư thái nói: “Nhà họ Triệu ở Trung Nguyên đã bị giết sạch rồi, giáo chưởng Trương đã nghe tin này hay chưa?” “Bần đạo đã thấy trên bản tin thời sự rồi” Giáo chưởng Trương đáp lại rồi nói tiếp: “Nhưng không biết người nào làm ra, sư thái có biết hay chăng?” “Biết chứ” Sư thái Mạc Ngôn nói: “Là do cháu trai của Hàn Bình Minh – Hàn Tử Minh làm ra, tuy học trò của tôi chưa thấy thẳng mặt cậu ta, nhưng cậu ta đã từng bức hại học trò của tôi quá sâu nên học trò của tôi có thể nhận định là cậu ta “Hôm đó ở Mỹ, bần ni và hai vị chân nhân của quý giáo còn có ba vị chân nhân của phái Võ Đang đều suýt chết dưới tay của chưởng môn Huyết Ảnh Môn, mà Hàn Tử Minh chính là người của Huyết Ảnh Môn. “Cho nên bần ni gọi điện cho Trương chân nhân chính là mong Trương chân nhân có thể xuống núi một chuyến, cùng bần ni còn có Trương chân nhân của phái Võ Đang đi diệt trừ mối họa Hàn Tử Minh này”
Giáo chưởng Trương dừng lại vài giây rồi nói: “Nhà họ Triệu đã biệt diệt sạch gây ra động tĩnh lớn như vậy, đợi chúng ta đến Thần Đô thì e rằng cậu ta đã sớm bỏ trốn bặt vô âm tín rồi. Với thực lực của bọn họ thì cảnh sát cũng không ngăn lại nổi, đến lúc đó cậu ta bỏ trốn ra nước ngoài thì chúng ta biết đi đâu trừ khử cậu ta đây?”
Sư thái Mạc Ngôn cười cười: “Học trò của tôi nhận định rằng Triệu Thanh Lam chỉ là một trong số những người đã giết chết Hàn Bình Minh, người thực sự giết chết Hàn Bình Minh chính là Trần Hoàng Thiên cho nên cậu ta chắc chắn sẽ đến thủ đô tìm Trần Hoàng Thiên. Chỉ cần chúng ta đến thủ đô trước cậu ta thì nhất định có thể bắt được cậu ta rồi giết được cậu ta. “Được.
Giáo chưởng Trương nói: “Vậy chúng ta hẹn gặp ở thủ đô.”
Tút tút…
Sư thái Mạc Ngôn ngắt điện thoại xong lại gọi điện qua cho chưởng môn Trương của phái Võ Đang. Chưởng môn Trương cũng đồng ý đi cùng. “Sao rồi ạ, sư phụ?” Dương Ninh Vân hỏi.
Sư thái Mạc Ngôn mỉm cười nói: “Hai vị chưởng môn đều đồng ý đến thủ đô diệt trừ Hàn Tử Minh” “Tốt quá rồi!”
Dương Ninh Vân trở nên kích động.
Cô hận Hàn Tử Minh chết đi được.
Mà lần này, rốt cuộc cũng có cơ hội giải quyết Hàn Tử Minh rồi!
Kết quả là.
Trong thoáng chốc, chưởng môn của ba phái Long Hổ tông, phái Võ Đang, phái Nga Mi đều dẫn theo trưởng lão xuống núi.
Lúc này, ở Đông Đô. “Ha ha ha!”
Dương Chí Văn vừa hay tin nhà họ Triệu ở Trung
Nguyên đã bị giết sạch liền cười nghiêng ngả. “Giết hay lắm! Giết hay lắm đấy! Xem ra là hai ả Lý Tú Lan cùng Dương Bảo Trân cũng đã bị giải quyết rồi, cho dù bọn họ chưa bị xử lý thì chỉ dựa vào hai ả đó cũng không gây ra nổi sóng to gió lớn gì, như vậy tất cả tài sản mà hai ả đó thu được đều sẽ thuộc về tôi rồi!”
Sau khi qua cơn kích động, Dương Chí Văn liền giờ cung phu hổ ngoặm, anh ta chuyển hết số tiền mà anh ta gửi hộ Dương Bảo Trân ở ngân hàng Thụy Sĩ vào tài khoản ở nước ngoài của anh ta. “Giàu to rồi, giàu to rồi. Tận tám trăm triệu đô la Mỹ đấy, tiền sính lễ gì đó của hai ả này đều ở đây cả rồi, hai người bọn họ lừa Triệu Trung Hữu tiền sổ sách đều chẳng trót lọt đi đâu đồng nào, bọn họ phải lưu lạc đầu đường xin ăn rồi! Ha ha ha!”
Anh ta kích động không thôi. Lúc này, thư ký lại chạy vào. “Chủ tịch, không hay rồi, rất nhiều công ty đều vì nhà họ Triệu mới nể mặt tập đoàn Dương Thị chúng ta. hợp tác với tập đoàn Dương Thị chúng ta đều bởi nhà họ Triệu bị giết sạch, sợ anh cũng bị giết nên đều nhao nhao đòi chấm dứt hợp tác với tập đoàn Dương Thị chúng ta rồi.” “Hừ!”
Dương Chí Văn hừ nói: “Giết cái của khỉ, muốn chấm dứt thì chấm dứt đi, ông đây cũng không hiêm hót gì” Nói xong anh ta lại nghĩ. “Nhà họ Triệu đã bị giết sạch chắc chắn có rất nhiều dòng họ đẳng cấp muốn phân chia tài sản của nhà họ Triệu, xem ra tôi phải đến Thần Đô một chuyến để tìm người dựa hơi thôi. Đầu năm nay không có người dựa hơi thức không an toàn mà.
Nghĩ đến đây, anh ta liền mua vé máy bay đến Thần Đô.
Lúc này.
Lý Tủ Lan chân thấp chân cao bước ra khỏi biệt thự nhà họ Triệu cùng Cecil. “Cái tên da đen đáng chết này thực mẹ nó mạnh mà, mất cả nửa cái mạng của bà đây rồi.
Lý Tú Lan thầm mắng chửi trong lòng, bà ta cảm thấy bà ta vô cùng xấu hổ, chẳng còn mặt mũi nào gặp con gái nữa rồi, “Sao vậy, mẹ cũng có lúc không đi nổi sao?” Dương Bảo Trân cười lạnh, nói.
Lý Tú Lan nói: “Bảo Trân, mẹ cũng vì cái mạng này, cũng vì cứu con mà. Mẹ cũng chỉ là bất đắc dĩ mới làm như vậy, con cũng đừng cười mẹ, tên da đen này quá đáng sợ rồi, may mà không phải con đấy, nếu đổi lại là con thì sợ là đến cái mạng cũng không còn. “Đáng sợ đến vậy sao?”
Dương Bảo Trân kinh hãi nói. “Còn không phải vậy sao”
Lý Tú Lan ghé sát vào tại Dương Bảo Trân không biết nói cái gì.
Mà dọa Dương Bảo Trần rùng cả mình, sởn đầy gai ốc.
Lúc này, Lý Tú Lan lại nhét con của Dương Bảo Trân vào tay Hàn Tử Minh, nói: “Tử Minh à, cậu xem tôi không đi nổi nữa rồi nên cũng không đến thủ đô với cậu nữa, cậu mang con của Trần Hoàng Thiên đến dụ Trần Hoàng Thiên rồi xử lý cậu ta đi, chúng tôi sẽ ở đây đợi tin tức tốt của cậu.
Bà ta sợ bà ta mà đi, đến lúc thân phận của đứa bé này bị vạch trần thì bà ta và Dương Bảo Trân đều không sống nổi.
Còn nữa, giờ nhà họ Triệu đã chết sạch rồi, Dương Bảo Trân là con dâu nhà họ Triệu nên thừa kế tài sản nhà họ Triệu cũng là lẽ dĩ nhiên.
Dù có trừ hết nợ nần thì nhà họ Triệu vẫn còn mấy trăm nghìn tỷ tài sản ròng, chỉ cần lấy được số di sản này thì bà ta và Dương Bảo Trân đã có thể ra nước ngoài ăn chơi cả đời rồi.
Nhưng lại không ngờ Hàn Tử Minh lại lạnh lùng nói: “Tôi đã lấy được mấy trang bị thiếu sót của Chân Võ Tu Luyện Quyết rồi, đứa trẻ này cùng hai người đã không còn giá trị nữa, tôi cảm thấy mấy người đều không nhất thiết phải sống chết cõi đời này nữa. “Đừng!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!