Rời khỏi nhà trẻ, Triệu Lăng Tiêu đưa Nông Tuyền về nhà anh ta trước.
Lý Tuyết Minh rất phản cảm việc Triệu Lăng Tiêu chơi cùng với Nông Tuyền, cô cho rằng anh ở bên cạnh một “tên ngu ngốc” như vậy nên mới khiến bản thân sa đọa, không có chí cầu tiền.
Ngồi trên xe, Diệp Tử vô cùng phấn khích.
Trong giọng nói non nớt của cô bé lộ ra sự hưng phấn, cô bé hỏi Triệu Lăng Tiêu: “Ba ba, không phải xe của chúng ta đã bán đi rồi sao? Xe này ở đâu có vậy?”
“Diệp Tử, sau này ba ba sẽ đưa đón con đi học mỗi ngày. Giờ ba ba đang làm tài xế cho một ông chủ lớn, nên về sau mỗi ngày chúng ta đều có xe đi”.
“Wow! Ba ba giỏi quá. Mẹ mà biết chắc chăn sẽ rất vui mừng!”
“Mẹ của con đã biết rồi!”
Diệp Tử im lặng trong chốc lát rồi đột nhiên nói với Triệu Lăng Tiêu: “Ba ba, ba cố gắng làm việc kiếm thật nhiều tiều, sớm ngày mua lại căn nhà lớn của chúng ta nhé. Bởi vì không có nhà mà ngày nào mẹ cũng khóc đấy!”
Triệu Lăng Tiêu vừa lái xe vừa cưng chiều sờ đầu Diệp Tử, anh cười nói: “Nhất định, ba nhất định sẽ mua lại căn nhà lớn của chúng ta”.
Về đến nhà trọ, Tiểu Diệp Tử thuật lại tất cả những chuyện đã xảy ra ở nhà trẻ hôm nay cho Lý Tuyết Minh.
Nghe xong, Lý Tuyết Minh khẽ nhíu mày, hỏi Triệu Lăng Tiêu: “Anh ra tay đánh người à?”
“Đúng vậy! Vốn dĩ chỉ là trẻ con vui đùa với nhau, vậy mà người kia lại đánh Diệp Tử, sao anh có thể bỏ qua được?”
“Không có việc gì chứ?”, Lý Tuyết Minh lo lắng hỏi.
“Không sao đâu, chỉ tát cho anh ta hai bạt tai, sẵn tiện nên thêm một quyền”.
Lý Tuyết Minh liếc nhìn Triệu Lăng Tiêu, nói: “Em đang hỏi anh có bị thương hay không?”
Triệu Lăng Tiêu tỏ vẻ kinh ngạc!
Từ trước đến nay, Lý Tuyết Minh không hề để tâm đến anh, hôm nay chẳng lẽ mặt trời mọc hướng tây rồi, vợ anh vậy mà lại quan tâm anh đấy!
“Anh không sao! Em nhìn đi, anh vốn da dày thịt béo mài”, Triệu Lăng Tiêu có hơi ngạc nhiên, rồi lại cảm thấy thật ấm áp.
“Không sao là tốt rồi, mau dẫn con đi rửa tay rồi ngồi xuống ăn cơm”.
Triệu Lăng Tiêu nhìn thấy trên bàn đã bày sẵn sáu món ăn rất hấp dẫn.
Có chân gà tàu xì, khoai tây chiên và bò bít tết mà Tiểu Diệp Tử thích ăn, cùng với thịt đông pha, miến xào sò biển mà anh thích, còn lại là món lơ xanh hấp trứng mà Lý Tuyết Minh thích.
Triệu Lăng Tiêu vỗ mạnh đùi khi chợt nhận ra vì chuyện của Diệp Tử mà anh đã quên mua rượu mất rồi.
“Anh xuống lầu mua rượu!
Lý Tuyết Minh thờ ơ nói: “Quên mua thì cũng không cần mua nữa. Lát nữa, em có việc muốn nói với anh”.
Triệu Lăng Tiêu vô cùng hối hận! Theo như cách nói của Lý Tuyết Minh thì nếu hôm nay mua rượu, cô chắc chắn sẽ uống với anh vài ly. Việc này làm anh không khỏi nhớ đến cái đêm sau ngày tân hôn, hai người cùng say rượu nên đã ngủ với nhau.
Sau khi rửa tay xong, Triệu Lăng Tiêu dẫn Tiểu Diệp Tử đến cạnh bàn, ngồi xuống.
Lý Tuyết Minh cắt một miếng thịt bò, lại gắp một cái chân gà cho Diệp Tử.
Triệu Lăng Tiêu vừa ăn cơm vừa hỏi Lý Tuyết Minh: “Minh Minh, không phải em có việc muốn nói với anh à? Rốt cuộc là chuyện gì?”
“Mẹ bảo chúng ta ngày mai về nhà ngoại ăn cơm”. Triệu Lăng Tiêu “à” một tiếng rồi không nói gì thêm.
Nhà họ Lý, từ sau khi ông nội của Lý Tuyết Minh qua đời, việc kinh doanh của gia tộc bỗng tụt dốc không phanh. Sau này, Lý Tuyết Minh thành lập “Công ty Thiết kế Bao bì Diệp Tử”, việc làm ăn mới có chút khởi sắc. Lại nói, nhà mẹ đẻ của mẹ Lý Tuyết Minh, nhà họ Đào, là một gia tộc nhỏ rất có thế lực tại thành phố Lâm Giang.
Có điều, ở nhà ngoại Lý Tuyết Minh, mỗi một người đều là người “có quyền lực”, ngại bần yêu phú. Ngay cả bố của Lý Tuyết Minh còn bị bọn họ xem thường, chớ nói chỉ là loại ăn bám, ăn no ngồi rồi chờ chết như Triệu Lăng Tiêu. Cho nên Triệu Lăng Tiêu cũng không thật sự ưa thích nhà ngoại Lý Tuyết Minh, đến đó chung quy chỉ làm cái đích cho người ta trào phúng mà thôi.
“Đúng rồi, chúng ta có thể mượn dùng xe của ông Trần được không?”, đột nhiên Lý Tuyết Minh hỏi.
“Chỉ cần ông ấy không dùng đến thì chúng ta có thể tùy ý sử dụng. Ngày thường, xe này là do anh lái”.
“Vậy ngày mai em sẽ đến nhà trẻ đón Diệp Tử, anh lái xe đi đón Diệu Diệu, đưa con bé cùng đến nhà ngoại”.
“Được!”, Triệu Lăng Tiêu khẽ gật đầu.
Lý Tuyết Minh có một cô em gái nhỏ hơn cô năm tuổi, tên là Lý Diệu Diệu, hiện con bé đang học cấp ba.
Cô em vợ này của Triệu Lăng Tiêu phải nói là rất “có lòng”. Cô ta trăm phương ngàn kế khiến cho Triệu Lăng Tiêu và chị gái mình ly hôn.
Đối với Lý Diệu Diệu, quả thật Triệu Lăng Tiêu có hơi đau đầu.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!