Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chàng Rể Phế Vật

Tô Loan Loan gật đầu, đạp ga, chiếc Maybach nhanh chóng rời đi như mũi tên rời cung, phóng nhanh về phía xa.

Trong biệt thự của Lê Duy Dương, Lê Duy Dương ngồi trên ghế sô pha, chuyện trò vui vẻ với Trần Xuân Độ.

Tô Loan Loan cũng theo sát Lê Kim Huyên để bảo vệ sự an toàn của cô mọi lúc.

“Xuân Độ, gần đây tập đoàn Lê thị gặp phải nhiều chuyện, vất vả cho con rồi.” Lê Duy Dương cười nói.

“Đây là điều con nên làm.” Trần Xuân Độ rất khiêm tốn.

“Khoảng thời gian này tập đoàn Lê thị suýt nữa sụp đổ, tính tình Kim Huyên lại không tốt, trong khoảng thời gian này hẳn là càng tệ hại hơn, nhất định là con đã phải chịu nhiều uất ức.” Lê Duy Dương nói, lấy một chiếc hộp từ bên cạnh đưa cho Trần Xuân Độ.

“Đây là ta nhờ người mang từ Yên Kinh về, con đem về pha trà uống lấy lại tinh thần và sức lực.” Lê Duy Dương khua tay nói.

Trần Xuân Độ mở chiếc hộp ra nhìn lướt qua, hóa ra là một cây nhân sâm hoang dã!

Trong thời đại mà nguyên liệu ngày càng khan hiếm, nhân sâm hoang dã đã trở nên vô cùng quý hiếm, đặc biệt là nhân sâm rừng còn nguyên củ rễ, chắc chắn là vô giá trên thị trường, và là vật phẩm quý giá mà vô số gia đình giàu sang quyền thế theo đuổi.

“Cây nhân sâm hoang dã này, cho dù là ta đã lấy được nhưng cũng đã phải tốn chút công sức.” Lê Duy Dương nói: “Chỉ có một số tổ chức bên trong Yên Kinh mới dự trữ một ít, đều để cho đại gia Yên Kinh thưởng thức. Vị bạn già lâu năm kia của ta có chút thế lực, nhưng cũng mất khá nhiều thời gian mới lấy được nó cho ta.”

Mặc dù Lê Duy Dương nói chuyện rất ung dung, vẻ mặt không chút đau lòng, nhưng với sự hiểu biết của Trần Xuân Độ về giá trị của loại nhân sâm hoang dã này, chắc chắn Lê Duy Dương đã bỏ ra một cái giá không nhỏ.

“Ba, cái này chúng con không thể nhận.” Lê Kim Huyên đi đôi giày xăng-đan, chậm rãi bước xuống từ lầu hai, khi nhìn thấy củ sâm hoang dã còn nguyên củ rễ kia, khuôn mặt thanh tú và xinh đẹp của cô liền lộ vẻ xúc động, kiên quyết từ chối.

“Kim Huyên, nhận lấy đi.” Vẻ mặt Lê Duy Dương bình tĩnh, khuyên giải: “Cây nhân sâm hoang dã này, các con sớm muộn gì cũng cần dùng đến.”

“Ý gì vậy?” Lê Kim Huyên liếc nhìn Trần Xuân Độ, đầu óc mơ hồ. Mặc dù bản thân mỗi ngày đều rất mệt mỏi, nhưng cũng không cần dùng đến nhân sâm hoang dã làm đồ bổ.

Sở dĩ nhân sâm hoang dã quý hiếm, bởi vì dược tính rất ghê gớm, có thể giữ lại chút hơi tàn cho người sắp chết, có thể kéo dài tuổi thọ, tác dụng thần kỳ vô hạn.

Nhiều loại thuốc duy trì sự sống cao cấp đều cần phải có nhân sâm hoang dã. Nhân sâm hoang dã trung bình chỉ có vài chục năm tuổi, trong khi cây mà Lê Duy Dương có được thì khoảng chừng năm trăm năm tuổi!

Vì vậy, Lê Kim Huyên biết rõ giá trị của cây nhân sâm hoang dã này, cảm thấy mình không thể nhận, nhận cũng không có ích gì.

“Mẹ con suốt ngày kêu ba thúc giục các con. Bà ấy nói muốn sớm được bế cháu. Nếu các con không có sức lực, tinh thần mà mệt mỏi thì dùng cái này pha trà uống, đảm bảo hôm sau sinh khí sẽ dồi dào.” Lê Duy Dương nói nguyên do.

“Phụt!” Ngay lúc này, Trần Xuân Độ đang uống rượu nghe thấy Lê Duy Dương nói như vậy, trực tiếp phun ngụm rượu ra ngoài.

Khuôn mặt thanh tú, xinh đẹp của Lê Kim Huyên đờ đẫn, vầng trán trắng sáng nổi đầy những gân đen: “Ba, ba và nói loạn gì vậy…” Khuôn mặt thanh tú, xinh đẹp của Lê Kim Huyên đỏ bừng, hệt như trái táo chín đỏ, xấu hổ nói: “Con mới bao lớn, cái gì mà bế cháu… ba mau cất thứ này lại đi.”

Lê Duy Dương cười to, nhưng vẫn nghiêm túc nói: “Huyên à, con cũng không còn nhỏ nữa, đã đến lúc phải suy nghĩ đến vấn đề này.”

Lê Kim Huyên không nói nên lời, bản thân mới bao lớn, tuổi còn như hoa như ngọc, lại bị Lê Duy Dương nói là già đầu!

“Chú Lê, cây nhân sâm hoang dã này của chú, nếu đem pha trà uống thì thật là đáng tiếc.” Đột nhiên, Trần Xuân Độ ở bên cạnh lên tiếng.

Lê Duy Dương hơi sững sờ, Trần Xuân Độ liếc mắt nhìn về phía cây nhân sâm hoang dã: “Cây nhân sâm hoang dã năm trăm năm tuổi này, không chỉ đơn giản là có tuổi đời lâu.”

“Ồ, con còn biết về nhân sâm?” Lê Duy Dương nhướng mày, rất có hứng thú.

Lê Kim Huyên ở bên cạnh thấy Trần Xuân Độ cẩn thận nhìn kỹ cây nhân sâm hoang dã làm như thật, không vừa lòng hừ một tiếng, người này lại sắp bắt đầu lừa người rồi.

“Anh có thể lừa người khác, chứ đừng lừa ba tôi.” Lê Kim Huyên cau mày nói.

“Chú Lê, sau khi ăn cơm xong con sẽ kể chi tiết cụ thể về loại sâm hoang dã này.” Trần Xuân Độ cười nhạt.

Rất nhanh sau đó đã đến gần bữa tối. Lần này Lê Duy Dương mời đến một nhóm đầu bếp chuyên về món ăn địa phương. Họ đều là những siêu đầu bếp, thường chỉ có mặt trong tiệc chiêu đãi do chính phủ tổ chức.

Bữa tối thịnh soạn, hết món này đến món khác với hương vị và màu sắc thơm ngon, những món ăn tinh tế của địa phương được bưng lên làm ngón trỏ của Trần Xuân Độ giơ lên nhiều lần, anh ăn uống bất chấp phong thái và hình tượng.

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận