Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chàng Rể Phế Vật

Mà chiếc xe đỏ này lại yên lặng xuất hiện bên cạnh con đường người người qua lại, nếu bên ngoài không có bốn bảo tiêu đang đứng thì chiếc xe đỏ này… có vẻ rất khiêm tốn.

“Nhu Nhu, không được nói cậu ấy như thế. Cậu ấy là ân nhân cứu mạng ông nội, không có cậu ấy thì ông nội đã chết từ lâu rồi.” Đường Đức chậm rãi nói.

Đường Nhu hừ: “Thế thì sao, anh ấy cũng cứu mạng cháu, kết quả cháu gọi cho anh ấy mấy chục lần mà chẳng chịu nhận cuộc nào.”

“Nhà họ Đường đúng là có duyên với cậu ấy.” Đường Đức cảm thán, ông ta nhìn Đường Nhu, trong lòng đột nhiên nổi lên một ý tưởng.

“Nhu Nhu, cháu ta cậu ấy thế nào?” Đường Đức đột nhiên hỏi.

“Ông nội, ông hỏi chuyện này làm gì?” Ánh mắt của Đường Nhu khựng lại, hỏi.

“Cháu không thấy hai đứa hợp tuổi, mọi mặt đều ổn sao?” Đường Đức cười dịu dàng, khiến cơ thể mềm mại của Đường Nhu run lên, sắc mặt ngạc nhiên: “Ông nội, anh ta bao nhiêu tuổi rồi, thành ông chú luôn rồi!”

“Tuổi tác lớn chút mới thành thục, đàn ông thành thục mới đáng tin.”

“Ông nội, ông đang nghĩ gì vậy! Cháu với anh ta không thể nào đâu! Đời này không thể! Anh ta có điểm nào xứng với cháu!” Gương mặt tuyệt đẹp của Đường Nhu biến sắc, vội vàng phản bác.

Ngoài xe, người đến người đi, ngựa xe nườm nượp, ai mà ngờ được trong chiếc xe Limousine đỏ hạng sang này có một vị là trọng thần của nước C đang thảo luận chuyện nhi nữ tình trường với một cô gái đang độ xuân thì…

. . .

Gần đến trưa, điện thoại của Trần Xuân Độ đổ chuông, sau khi nghe máy thì bên kia vang lên giọng nói lạnh lùng của Tô Loan Loan: “Trưa này, Sếp Lê muốn mở tiệc chào đón một người bạn mới đến nước C, anh đến công ty lái xe đi đón.”

“Được.” Trần Xuân Độ cất điện thoại, vội vàng mặc một cái áo sơ mi hoa hòe, đi đôi dép màu hồng, rất không hình thượng mà vội vàng đi ra khỏi biệt thự.

Ở cổng biệt thự, hai bảo vệ đứng ở vị trí nhìn Trần Xuân Độ đạp xe đạp đi xa, bóng lưng cực kì lả lơi, sắc mặt hoảng hốt, hỗn loạn trong gió!

Anh Trần mà bọn họ gọi, đúng là càng ngày càng lả lơi, thật khó mà tưởng tượng Lê Kim Huyên từ nhỏ sống trong giới thượng lưu, khí chất cao quý, tu dưỡng tốt thì làm sao sinh sống chung với Trần Xuân Độ đây.

Cổng tòa nhà Lê Thị, Trần Xuân Độ đi vào tòa nhà Lê Thị, dưới bao ánh mắt kì quái mà đi vào thang máy, một đường đi thẳng vào phòng làm việc của tổng giám đốc.

“Sếp Lê, người ở đâu?” Trần Xuân Độ ngậm một que tăm trong miệng, vừa xỉa răng vừa nói.

Lê Kim Huyên ngẩng đầu, nhìn thấy cách ăn mặc này của Trần Xuân Độ thì lập tức bối rối, giây tiếp theo thì gương mặt xinh xẻo bỗng sững sờ, rồi nổi lên sự rùng mình và cơn thịnh nộ khinh người!

“Ai bảo anh ăn mặc thế này đến công ty?!” Lê Kim Huyên lạnh lùng hỏi.

Trần Xuân Độ sửng sốt, lập tức phản ứng lại, chột dạ giải thích: “Chuyện này à, tại anh đi vội quá nên quên thay đồ…”

Lê Kim Huyên tức đến bức nổi trận lôi đình, sắp cắn nát cả răng, quan hệ giữa cô và Trần Xuân Độ đã truyền ầm khắp tập đoàn Lê thị rồi. Người này chẳng chịu thu liễm, mà càng không e dè gì hơn!

Đây đúng là đang khiến Lê Kim Huyên và tập đoàn Lệ Thị mất mặt!

“Cút!”

Lê Kim Huyên không thể nhịn được, cầm đồ trên bàn máy tính điên cuồng ném tới chỗ Trần Xuân Độ!

Trần Xuân Độ bị ném bảy tám lần, thảm hại né tránh, cuối cùng cũng chạy ra khỏi phòng làm việc.

Một lúc sau, trong phòng làm việc của thư kí, Tô Loan Loan đi ra, đi tới trước cửa phòng làm việc của tổng giám đốc thì thấy Trần Xuân Độ sững ra thảm hại ngồi xổm dưới đất: “Trần Xuân Độ, anh sao thế?”

“Khụ khụ… Chân tê nên ngồi một lúc thôi.” Trần Xuân Độ lúng túng cười.

“Ừ.” Tô Loan Loan gương mặt thanh tú trắng nõn trong sáng gật đầu, mở cửa đi vào phòng làm việc của Lê Kim Huyên.

Mấy phút sau, sau khi Tô Loan Loan đi ra thì trong tay cô ta có thể một chùm chìa khóa. Cô ta đưa cho Trần Xuân Độ, sắc mặt kì dị: “Sếp Lê bảo anh đến sân bay đón người, nói là một người bạn học của cô ấy ngày trước. Người đó mặc áo khoác kẻ ô, cầm vIrenei màu tím.”

Trần Xuân Độ gật đầu, cầm lấy chìa khóa, đứng dậy, chưa đi được mấy bước thì đột nhiên bị Tô Loan Loan gọi lại.

“À thì… anh và Sếp Lê bị sao vậy?” Sắc mặt Tô Loan Loan cổ quái, tò mò hỏi.

“Sao thế?” Sắc mặt Trần Xuân Độ sửng sốt, Tô Loan Loan nói: “Ban nãy tôi cảm thấy, trong phòng làm việc của Sếp Lê… không bình thường cho lắm.”

Sắc mặt của Tô Loan Loan càng cổ quái hơn. Ban nãy cô ta mở cửa vào phòng làm việc thì thấy sắc mẳ Lê Kim Huyên đờ đẫn, thở hổn hển mà không làm gì được.

Trần Xuân Độ cười haha: “Có khi thân thích đến đó.”

. . .

Bên cạnh con đường ở cổng sân bay, một cô gái xinh đẹp cầm vIrenei màu tím, trong điện thoại vang lên lời dặn dò của Tô Loan Loan: “Khả năng quan sát của anh ta rất tốt, nhất định không được để anh ta nhận ra cô có điều bất thường.”

“Yên tâm đi, tôi thi hành nhiệm vụ, trước giờ chưa từng thất bại. Lừa một thằng đàn ông thì dư sức.” Cô gái xinh đẹp tuyệt trần tự tin nói, cô ta chẳng coi Trần Xuân Độ ra gì, vì cô ta có khả năng này!

Tô Loan Loan không phản bác được, bởi vì cô gái xinh đẹp tuyệt vời này không hề nói láo!

Vô số lần trộm được tình báo dưới mũi đao dính máu… Cô ta lừa gạt ánh mắt của cục tình báo nước M hết lần này đến lần khác. Bảy hạng mục kiểm tra hà khắc nhất của quân đội, chẳng hề có tác dụng gì với cô ta!

Thế lực siêu cấp ở nước ngoài, quân phiệt quốc tế, rất nhiều các nước lớn đều có bóng dáng cô ta. Cô ta giống như một cái bóng, hành động lặng lẽ, không ai có thể vạch trần thân phận thật sự của cô ta!

Trong mắt cô ta, đây chỉ là một lần giúp đỡ cực kì đơn giản, cô ta có khả năng ngụy trang mà người ta không thể sánh nổi, bất kì sự vờ vịt nào cũng tan thành mây khói khi đối mặt với cô ta!

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận