Chương 169-1
Đứng ở cửa sau tòa nhà Lê Thị chờ một lát, Tô Loan Loan cũng từ bên trong đi ra, sắc mặt khó coi, khi nhìn thấy Lê Kim Huyên, ánh mắt Tô Loan Loan không nhịn được ảm đạm xuống mấy phần.
“Tôi nghe nói anh muốn hẹn Giản Vi?” Đột nhiên có tiếng nói lạnh buốt từ ghế ngồi phía sau truyền đến, chẳng biết từ lúc nào mà không gian trong xe đã bắt đầu tràn ngập rét lạnh đáng sợ.
Cơ thể Trần Xuân Độ khẽ run lên, lập tức thề thốt phủ nhận: “Sao có thể… Sếp Lê, em thấy anh giống loại người này sao! Trong tim anh chỉ có em, ngoài em ra, anh không chứa nổi ai khác.”
Ngoài miệng Trần Xuân Độ không ngừng biểu đạt chung tình, nhưng trong lòng đã phát điên, anh thật không ngờ Giản Vi lại nói cho Lê Kim Huyên biết!
Lê Kim Huyên thoáng nhìn Trần Xuân Độ qua kính chiếu hậu, hừ một tiếng, cái tên này… miệng lưỡi trơn tru, cô đã bắt đầu thấy hối hận vì sao lại cho anh ngồi lên vị trí Phó tổng giám đốc rồi.
Dưới tình huống có mình quan sát, anh còn dám không chút kiêng kỵ trêu hoa ghẹo nguyệt, nếu như không có mình, nói không chừng anh ta còn sẽ gây ra nhiều sóng gió nữa.
Tô Loan Loan ở bên cạnh mặt như phủ băng, cô ta lạnh lùng nhìn Trần Xuân Độ, cảm thấy hối hận vì quyết định của Lê Kim Huyên, loại người này ở tập đoàn Lê Thị, sớm muộn gì cũng gây ra chuyện.
“Hôm nay đến nhà ba tôi.”
Maybach lướt nhanh trên đường, đột nhiên Lê Kim Huyên lên tiếng.
Trần Xuân Độ sững sờ, ngay sau đó lập tức giật đầu, quay xe chạy về phía biệt thự của Lê Duy Dương.
Không lâu sau, Maybach dừng trước cửa biệt thự, Lê Kim Huyên mở cửa xe, đôi chân dài được tất chân màu da bọc lại, sải bước đi vào trong biệt thự.
Trần Xuân Độ chăm chú nhìn bóng lưng của Lê Kim Huyên, ý cười nơi khóe miệng càng sâu hơn.
Trong khu nhà cao cấp, Lê Duy Dương dày công chuẩn bị một bàn tiệc xa xỉ.
Bên cạnh bàn ăn dài mảnh, Lê Duy Dương ngồi ở một bên, trên mặt mang theo nụ cười ấm áp, nói: “Tiểu Trần, nghe nói hôm nay cậu trở thành Phó tổng giám đốc của tập đoàn Lê Thị chúng ta, chúc mừng chúc mừng.”
Trần Xuân Độ mỉm cười, thái độ vô cùng khiêm nhường: “Ngài nói đùa rồi, con chỉ là giúp Kim Huyên một tay, có lẽ đôi khi còn không giúp được gì cho Kim Huyên, dù sao có gen ưu tú của ba mẹ, Kim Huyên muốn không tài giỏi cũng khó!”
Lê Kim Huyên ở bên cạnh uống canh, nghe thấy Trần Xuân Độ nịnh hót rõ rệt như vậy, khuôn mặt xinh đẹp hơi nhăn lại, dưới bàn, đôi chân dài đá đá Trần Xuân Độ.
Ngay cả Tô Loan Loan đang cúi đầu ăn cơm, khóe miệng cũng không nhịn được co rút lại, cô ta không ngờ Trần Xuân Độ lại biết nịnh nọt như vậy.
Trên mặt Lê Duy Dương và Lý Hương Tràm tràn đầy ý cười, Lê Duy Dương cười ha ha nói với Trần Xuân Độ: “Thằng nhóc cậu, rất biết nịnh, thảo nào tính tình Kim Huyên kém như vậy mà vẫn có thể sống tốt với cậu.”
“Ba…” Môi đỏ của Lê Kim Huyên cong lên, nghe thấy Lê Duy Dương vạch trần mình, khuôn mặt viết đầy không vui.
“Con đâu có nịnh chứ, con là con rể của ngài, lời con nói đều xuất phát từ đáy lòng, không có ngài thì lấy đâu ra tập đoàn Lê Thị.” Trần Xuân Độ vừa ăn như hổ đói vừa không quên nịnh bợ.
“Nghẹn chết anh!” Lê Kim Huyên ở bên cạnh không nghe nổi nữa, Trần Xuân Độ quả thật đã bắt được thóp của Lê Duy Dương, điên cuồng chém gió, khiến trong lòng Lê Duy Dương cực kỳ thoải mái.
Lê Kim Huyên chỉ có thể trừng đôi mắt đẹp lườm Trần Xuân Độ, nhỏ giọng mắng.
“Thật ra, hôm nay gọi các con trở về là có chuyện muốn thương lượng với các con.” Lê Duy Dương nói.
“Chuyện gì?” Lê Kim Huyên tò mò hỏi.
“Dẫn các con đi gặp một người, chờ lát nữa các con sẽ biết.” Lê Duy Dương mỉm cười, thần bí nói ra.
Sau khi ăn xong, trong phòng khách rộng lớn xa hoa, Lê Duy Dương ngồi trên ghế sofa vui vẻ trò chuyện cùng Trần Xuân Độ.
Lý Hương Tràm chủ động đứng dậy pha trà cho hai người, mà đúng lúc này, một giúp việc nữ đi vào, da trắng xinh đẹp, mắt xanh mũi cao, mang dòng máu Châu Âu.
Người này hoàn toàn khác biệt với người giúp việc Philippines giá rẻ, đây là giúp việc nữ Châu Âu, giá trị con người gấp trăm lần người giúp việc Philippines.
Người giúp việc nữ Châu Âu cúi thấp người, nhỏ giọng nói vài câu bên tai Lê Duy Dương.
Lê Duy Dương gật đầu, người giúp việc nữ Châu Âu lập tức đi ra khỏi biệt thự.
“Vừa rồi có nói muốn dẫn các con đi gặp một người, thật ra các con đều biết người này.” Lê Duy Dương mỉm cười, ngay sau đó, một bóng người từ bên ngoài biệt thự đi vào.
Lê Kim Huyên ngẩng đầu, khi đôi mắt đẹp rơi xuống bóng hình kia thì đột nhiên cứng lại.
Ngay lập tức, ánh mắt Lê Kim Huyên toát ra lạnh lẽo, vẻ mặt không tốt.
“Ồ, là anh.” Trần Xuân Độ nhìn thấy người đến, lập tức vui vẻ.
“Sếp Lê, sếp Trần.” Bóng hình kia không phải ai khác, mà chính là Dương Văn Hạo hồi sáng.
“Anh đến nơi này làm gì?” Lê Kim Huyên hừ lạnh, cô không hề có chút cảm tình nào với Dương Văn Hạo.
Cô cũng thấy hơi ngoài ý muốn, thế mà Dương Văn Hạo lại tìm đến tận đây rồi.
“Sếp Lê, Sếp Trần, tôi cẩn thận suy nghĩ lại rồi, chuyện ban ngày là tôi sai, tôi chân thành mong muốn lấy được tha thứ của hai người.” Dương Văn Hạo chân thành lên tiếng.
“Anh cũng biết sai à?” Sắc mặt Lê Kim Huyên mang theo châm chọc.
“Sếp Lê, đối với tập đoàn Lê Thị, tôi không có công lao thì cũng có khổ cực… Tôi chỉ muốn nói lời xin lỗi với hai vị, nhà tôi có mẹ già mắc bệnh nặng, nếu như giáng chức, chút ít tiền này vốn không đủ để chữa bệnh.” Dương Văn Hạo thở dài, vẻ mặt đau buồn.
Đúng lúc này, Lê Duy Dương lên tiếng: “Ban ngày khi cậu ta đến tìm ba, ba đã suy nghĩ rồi, cảm thấy chuyện này không nên quá mức tuyệt tình, cậu ta chỉ là bị những kẻ tiểu nhân kia mê hoặc lợi dụng.” Lê Duy Dương nhìn về phía Lê Kim Huyên: “Tiểu Huyên, việc này con cảm thấy thế nào?”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!