Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chàng Rể Phế Vật

Chương 172-1

………… Ban đêm, trong biệt thự của nhà họ Lê, Trần Xuân Độ ở trong phòng ngủ chọi dế, mà Lê Kim Huyên và Tô Hiểu Vân đang xem TV trên ghế sofa, cả hai đều mệt mỏi và bắt đầu ngáp dài.

 

Trời đã khuya, gần tới lúc đi ngủ, Lê Kim Huyên và Tô Hiểu Vân từ trên ghế sofa đứng dậy trở về phòng ngủ, chuẩn bị chìm vào giấc ngủ.

 

Nhưng lúc này, một chiếc xe ô tô màu đen phi nhanh về phía biệt thự nhà họ Lê cách đó không xa.

 

Trong xe, Irene và tổ trưởng đang ngồi trên xe, vẻ mặt Irene nghiêm túc, tổ trưởng chậm rãi nói: “Nếu anh ta thật sự là người năm đó, dưới sự công kích của chúng ta, sẽ không có cách nào giả bộ được.”

 

“Thân phận của anh ta tuyệt đối không tầm thường.” Irene nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt kiên định.

 

“Có chắc chắn hay không, phải đoán mới biết được.” Tổ trưởng nói: “Tất cả các tinh anh đều ở đây. Đến lúc xem trận chiến này rồi.”

 

“Lần này thất bại, lần sau cũng xem như vô dụng.”

 

Từng chiếc ô tô màu đen phóng nhanh trong màn đêm u tối, trong nháy mắt đã đến gần biệt thự nhà họ Lê.

 

Từng người mặc áo Tôn Trung Sơn bước ra khỏi xe. Mỗi người trong số họ đều là đặc công ngầm!

 

Irene và tổ trưởng được che bằng một tấm vải đen, chỉ để lộ một đôi mắt lạnh lùng với sát ý sắc bén.

 

“Chuẩn bị.” Tổ trưởng đè thấp giọng nói.

 

“Ra tay!”

 

Tổ trưởng đột nhiên bước ra, lao về phía biệt thự nhà họ Lê nhanh như chớp!

 

“Vèo vèo vèo!”

 

Một nhóm người lao nhanh về phía biệt thự nhà họ Lê! Khi vệ sĩ canh giữ biệt thự phản ứng lại thì đã quá muộn!

 

“Phụt!”

 

Tên lửa gây mê phóng ra từ họng súng tối đen như mực, đám vệ sĩ ngã xuống đất, chỉ phát ra một âm thanh nhỏ, dường như sắp tràn ngập trong không khí.

 

Những đặc công ngầm này hiện tại giỏi hơn nhiều so với những sát thủ trước đây, họ xử lý các tình huống rất tốt, trên dưới biệt thự, hầu như không ai nhận ra sự bất thường.

 

Nhưng ngoại trừ phòng ngủ của Trần Xuân Độ.

 

Lúc này Trần Xuân Độ đang chọi dế, khi tên vệ sĩ đầu tiên ngã xuống đất, hai tay của anh run lên khó mà phát hiện ra được.

 

Ngay lập tức, anh chậm rãi ngẩng đầu, nhìn vầng trăng sáng ngoài cửa sổ, bầu trời đêm trong vắt, đáy mắt anh trở nên thâm thúy.

 

Từng người đặc công ngầm liên tiếp hạ gục các vệ sĩ ở bên ngoài, và nhanh chóng tiến vào bên trong.

 

Irene và tổ trưởng trông có vẻ thờ ơ, những chuyện này đối với họ rất dễ dàng, quá đơn giản, đây chỉ là những điều cơ bản.

 

Mặc dù công ty bảo vệ nước C này rất nổi tiếng … nhưng đối với họ, dễ như trở bàn tay!

 

Những tên vệ sĩ này, bọn họ hầu như không để mắt tới, hoàn toàn không phải là chướng ngại vật của họ.

 

Tên tổ trưởng trùm khăn đen đứng từ xa chắp tay, trong đôi mắt lạnh lùng lóe lên tia sát ý dữ tợn!

 

Hôm nay anh ta đến đây vì Trần Xuân Độ!

 

Anh ta sẽ không ra tay trước khi nhìn thấy Trần Xuân Độ!

 

“Báo cáo tổ trưởng, tất cả thiết bị ngoại vi đã được giải quyết!”

 

“Báo cáo tổ trưởng, toàn bộ trạm gác ngầm đã giải quyết hết!”

 

Tổ trưởng ngạo nghễ gật đầu, đám vệ sĩ này không thể ngăn cản được bọn họ!

 

“Báo cáo tổ trưởng…” Đột nhiên! Báo cáo trong hệ thống liên lạc kết thúc đột ngột!

 

Vẻ mặt của tổ trưởng ngưng trọng, một luồng khí dữ dội và đáng sợ bùng phát khắp cơ thể anh ta!

 

Ánh mắt anh ta lạnh lùng, hơi dị thường!

 

“Xảy ra chuyện gì?” Irene cau mày, đây là những đặc công ngầm giỏi nhất… khi giải quyết loại chuyện nhỏ nhặt này, không thể để xảy ra bất cứ sai xót nào.

 

“Anh ta đến rồi.” Tổ trưởng nói ra một người, trên lầu hai của biệt thự, một bóng người nhảy ra ngoài cửa sổ!

 

Irene nheo mắt lại … Bóng dáng này rất quen thuộc!

 

“Pằng!”

 

Mặt đất run rẩy nứt ra, cỏ tươi đột nhiên xuất hiện một cái hố lớn!

 

Bóng người kia đứng trên bãi cỏ, từ xa nhìn tổ trưởng và Irene , ánh mắt đột nhiên lạnh lùng, giống như ánh mắt của dã thú!

 

“Cậu, rốt cuộc là ai!” Tổ trưởng bước về phía người kia… Mỗi bước đi đều khiến mặt đất khẽ run lên, giống như động đất!

 

Người kia vẫn im lặng, chỉ lạnh lùng nhìn tổ trưởng, giống như một con dã thú ngủ đông đã lâu! Dương như có thể bạo phát bất cứ lúc nào!

 

Từng người đặc công ngầm bất tri bất giác đã vây quanh bóng dáng kia, sát ý tỏa ra bốn phía!

 

“Không cần che đậy, chúng tôi đều biết cậu là ai.” Tổ trưởng lạnh lùng nói.

 

“Vậy thì tại sao các người lại che mặt, còn bảo tôi phải hợp tác với các người?” Giọng nói của người kia lạnh như băng, như thể từ trong địa ngục truyền đến.

 

Vẻ mặt Irene lạnh lẽo, đây là … đang trả đũa?

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận