Chương 173-1
Thân thủ của bọn họ siêu phàm, nhưng giống như không là gì đối với Trần Xuân Độ… gần như là bị đánh cho tơi bời!
“Tôi thấy cậu rất quen mắt, cứ tưởng đó là một người bạn cũ của tôi… Nhưng đáng tiếc, tôi nhìn nhầm rồi.” Tổ trưởng nở nụ cười gượng gạo nhìn Trần Xuân Độ: “Anh ta sớm đã chết rồi…Tôi không nên tin anh ta vẫn còn sống trên thế giới này … “
Con ngươi của Trần Xuân Độ không chút thay đổi, lãnh đạm và lạnh lùng.
Trong đôi mắt sâu thẳm anh …không ngùng hiện lên vẻ phức tạp, anh … thực sự đã từng chết một lần.
Trong mắt Trần Xuân Độ hiện lên những ký ức về quá khứ … Năm đó, vị tổ trưởng này, từng là thủ hạ bại dưới tay anh.
Lúc đó, có lẽ tổ trưởng vừa mới gia nhập vào đơn vị … Anh thậm chí còn nhớ tới vẻ khí phách trên mặt người thanh niên ấy, cuối cùng bị anh đấm một đấm ngã xuống đất, không bò dậy nổi.
Năm tháng thay đổi … Trần Xuân Độ thở dài trong lòng, phức tạp không nói nên lời.
Hiện tại có quá nhiều thay đổi … Nếu không phải phong cách giống nhau, thì tên tổ trưởng này làm sao có thể nhận ra anh?
Đôi mắt xinh đẹp của Irene thoáng hiện lên vẻ kinh ngạc, cuối cùng cô ta cũng hiểu lời của tổ trưởng … Chẳng lẽ tổ trưởng đang ám chỉ cái chết kỳ lạ của nhân vật huyền thoại nhiều năm trước … Nguyên nhân cái chết đến nay vẫn chưa rõ!
Tổ trưởng cho rằng Trần Xuân Độ chính là anh ta?
Khi cô ta nhìn Trần Xuân Độ, cô ta không thể tin được một người vô liêm sỉ như Trần Xuân Độ lại khiến tổ trưởng cho rằng anh ta chính là nhân vật huyền thoại năm đó!
Làm sao có thể! Một người cao thượng, hào quang bắn ra tứ phía, cái tên đó vẫn được vô số đặc công ngầm ghi nhớ, được tôn sùng là thần thoại.
Mà tên này, Irene không muốn đánh giá anh ta! Cô ta còn nhớ lần đầu gặp mặt, bàn tay tục tĩu của tên này đã nắm tay cô ta, nếu không phải tự mình rút ra, chắc anh ta sẽ không buông!
…… Trong biệt thự, trong chiếc khăn tắm màu hồng, Lê Kim Huyên đang thoải mái nằm trên chiếc giường êm ái mơ những giấc mơ ngọt ngào … Đột nhiên, một cơn chấn động nhẹ đánh thức cô.
“Mình đang nằm mơ à?” Lê Kim Huyên dụi dụi đôi mắt xinh đẹp, mặc bộ đồ ngủ rộng rãi xuống giường, đi tới bên cửa sổ liếc nhìn.
Khi nhìn thấy cảnh tượng ngoài cửa sổ, cô lập tức sững sờ, vẻ mặt đầy kinh ngạc!
Cảnh tượng trước mắt khiến cô tỉnh ngủ ngay lập tức, toàn thân lạnh lẽo!
Mặt đất nứt toác, giống như di chấn sau một trận động đất, có vài bóng người đang đứng đối lập nhau, khiến trái tim của Lê Kim Huyên run lên.
Sau khi Lê Kim Huyên phản ứng lại, cũng không quan tâm bộ dạng luộm thuộm thế nào, mái tóc dài bù xù vén ra sau vai, cô lao vào phòng ngủ của Tô Loan Loan.
“Không xong rồi, đã xảy ra chuyện.” Lê Kim Huyên hét lên.
Tô Loan Loan được đào tạo chuyên nghiệp, bị Lê Kim Huyên kích thích đến mức cô ta lập tức bật dậy và lao đến bên cửa sổ.
Khi cô ta nhìn thấy những bóng người mặc đồ Tôn Trung Sơn, trái tim cô ta như chùng xuống!
“Không xong, chúng ta gặp rắc rối lớn rồi.” Vẻ mặt Tô Loan Loan khó coi, hít sâu một hơi.
“Xảy ra chuyện gì vậy?” Lê Kim Huyên hỏi.
“Những người này …” Tô Loan Loan chỉ ra ngoài cửa sổ nhỏ giọng nói: “Bọn họ là đặc công.”
Thân thể Lê Kim Huyên run lên như sấm, khi nghe thấy hai chữ này, đầu óc cô trở nên trống rỗng.
Tổng giám đốc nữ thần chưa bao giờ tiếp xúc với những nhân vật này, thường chỉ thấy trong tiểu thuyết và trên phim ảnh mà thôi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!