Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chàng Rể Phế Vật

CHƯƠNG 230: NGƯỜI GỌI ĐẾN LÀ MA QUỶ!

Vị đại thần kia từ cửa máy bay đi ra, mỗi bước chân đều vô cùng tự tại, giống như đang đi dạo vậy, nhưng lại khiến trái tim của mấy người mặc đồ đen kia mắc ở cổ họng.

Không hiểu sao sống lưng bọn họ lạnh buốt, đồng tử co lại thành kim…vô cùng cảnh giác.

Đại nhân đi ra khỏi máy bay, ngẩng đầu lên liếc nhìn bầu trời của thành phố T, lẩm bẩm nói: “Chả trách bảo tôi đến đây, hóa ra….bầu trời của thành phố T đã loạn rồi….”

Trong lòng những người mặc đồ đen kia run rẩy, ánh mắt của vị đại nhân này vô cùng sâu, có sức xuyên thấu cực kỳ mạnh mẽ, ánh mắt kia, dường như nhìn thấu cả màn đêm.

Khuôn mặt của vị đại nhân bình thường, nhưng trên người đều toát ra một khí chất không nói rõ được, đôi mắt thăng trầm, cả người dường như được bao bọc trong một đám sương mù, những người mặc đồ đen kia không nhìn thấy được bất cứ điều gì từ trên người vị đại nhân này.

Đại nhân liếc nhìn những người mặc đồ đen, ánh mắt đột nhiên trở nên lạnh lùng, lướt qua khiến những người mặc đồ đen chấn động, khuôn mặt tràn đầy sự kinh ngạc, trước mặt vị đại nhân này dường như bọn họ không có bất kỳ bí mật nào.

“Muốn biết thân phận của tôi? Các người có mạng để biết không?” Đại nhân lạnh lùng nói, ra lệnh cho những tử sĩ kia: “Dọn sạch bọn họ.”

Ầm!

Đôi mắt của những tử sĩ kia hiện lên sự hung dữ, nhiệt độ trong bầu không khí trong giây phút đó dường như giảm mạnh, xuống đến mức có thể đóng băng!

Khuôn mặt của những người mặc đồ đen thay đổi, bọn họ nhận được lệnh của trưởng lão nhà họ Vương đi đón vị đại nhân này, kết quả vị đại nhân này lại muốn giết bọn họ!

Điều này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của bọn họ.

“Vù!”

Đôi mắt của những tử sĩ kia lóe lên, khuôn mặt mang theo sát khí lạnh lùng, sát khi ngút trời!

Lời nói của đại nhân vừa rơi xuống, thân hình của những tử sĩ này lóe lên, biến mất khỏi vị trí, chớp mắt đã xuất hiện trước mặt những người mặc đồ đen!

Đám người mặc đồ đen kia đều là người trong gia tộc nhà họ Vương, hơn nữa thực lực không tồi… nhưng trước mặt những tử sĩ này, không còn một chút sức lực nào, thậm chí không khí cũng bị khóa chặt, không thể chạy được!

Mấy người mặc đồ đen trợn tròn mắt, đôi mắt hiện lên sự kinh hãi, tốc độ của những tử sĩ này quá nhanh…khiến bọn họ không kịp phản ứng lại!

Vài người trong số những người mặc đồ đen đã quay người lại muốn trốn thoát … nhưng đã quá muộn!

“Xoạt!”

Một con dao bay xé toạc khoảng không, tạo ra một âm thanh sắc bén, và không khí cuộn trào, nhanh như tia chớp! Chỉ trong nháy mắt, đã đâm vào đầu một người mặc đồ đen!

Cơ thể của người mặc đồ đen run lên, máu tươi bắn ra “Ầm ầm ầm!”

Từng người mặc đồ đen ngã xuống đất, ngay cả sự vùng vẫy cũng không có, tử sĩ giết chết bọn họ dễ dàng như bóp chết một con kiến.

Cả hiện trường trở nên yên tĩnh, trong không khí nồng nặc mùi máu tanh.

Vị đại nhân kia nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu, giống như trong không khí đang được bảo phủ bởi một mùi hương ngọt ngào, tươi mát nhất.

Đại nhân từ từ mở mắt ra, đôi mắt lóe lên vẻ hưng phấn, chậm rãi lên tiếng: “Đây chình là món quà tốt nhất mà ta tặng cho thành phố T.”

“Đã lâu rồi không giết người của nước C.” Đại nhân tự nói, dẫn theo tử sĩ đi ra!

Trong cửa ra của sân bay, đại nhân và mấy tử sĩ kia hùng hổ bước ra, nhóm người mang theo sát khí đằng đằng khiến rất nhiều hành khách phải tránh xa!

Một vài hành khách nhìn vào những tên tử sĩ khuôn mặt hung dữ ở phía sau, vô cùng sợ hãi, kẻ ngốc cũng nhìn ra những tử sĩ này không phải là người bình thường!

Đoàn người đi ra đến cửa sân bay, đột nhiên một bóng người lao thẳng về phía đại nhân.

Người kia vội vàng đi đến trước mặt đại nhân, mà lúc đi qua đại nhân, đột nhiên từ thắt lưng rút ra một khẩu súng, lớn tiếng nói: “Không được động đậy, tôi là cảnh sát ngầm!”

Bước chân của đại nhân dừng lại, quay đầu qua, nhìn khuôn mặt nghiêm túc của người đàn ông này, khóe miệng nở một nụ cười giễu cợt.

Đột nhiên, vô số hành khách sợ hãi nhanh chóng lùi về sau, cửa sân bay vốn đông đúc người đến người đi lúc trước đột nhiên trở nên trống trải, không một bóng người.

Vô số hành khách đã lùi về hai bên, mà vị đại nhân này, đánh giá người đàn ông kia, tự nói một cách đầy ẩn ý: “Người nước C…rất thú vị…”

“Tôi nói rồi, những người này không phải là người bình thường, có thể là tội phạm!”

“Cậu nhìn xem những người đàn ông cao lớn kia, có lẽ là thế lực ngầm hoặc những kẻ buôn bán ma túy.”

“Dù sao cũng không phải người tốt. Cũng may ở đây có cảnh sát ngầm. Bị anh ta nhìn ra, bắt ngay… những người này sẽ không chạy thoát được.”

Rất nhiều hành khách đang thảo luận, chỉ chỉ trỏ trỏ đại nhân và mấy tên tử sĩ.

Mà ánh mắt của tử sĩ liếc qua những hành khách kia, trên khuôn mặt lạnh lùng hiện lên tia sát khí.

Cùng lúc này, một vài cảnh sát nhận được tin tức từ bên ngoài sân bay xông vào, bao vây đại nhân và đám tử sĩ kia.

Bầu không khí đột nhiên ngưng tụ lại.

Những khẩu súng nhắm thẳng vào đại nhân và những tên tử sĩ kia, những tên cảnh sát này mặc dù hướng súng vào những tử sĩ không trang bị vũ khí, nhưng trong ánh mắt vẫn tràn đầy sự sợ hãi, những tử sĩ khuôn mặt lạnh lùng, thân hình cao to giống như người khổng lồ nhỏ bé vậy, tạo cho bọn họ áp lực vô cùng lớn.

Mà đại nhân, bị nhiều súng chĩa vào như vậy, nhưng không chút hoảng loạn, ngược lại, anh ta còn bình tĩnh đến kinh ngạc.

Ánh mắt nhìn chằm chằm vào tên cảnh sát ngầm, chậm rãi nói: “Người nước C, bây giờ quay người rời đi, tôi có thể xem tất cả đều chưa từng xẩy ra, tôi tha thứ cho sự ngu dốt của loài giun dế như mấy người.”

Khuôn mặt của tên cảnh sát ngầm kia rất nghiêm túc, nói từng câu từng chữ một: “Trên người các anh có mùi máu, tôi nghi ngờ các anh đã cố ý giết người, đi theo chúng tôi một chuyến.”

“Cố ý giết người?” Khóe miệng đại nhân nhếch lên nở một nụ cười, nhưng nụ cười này trông vô cùng lạnh lùng.

“Bóp chết vài con kiến cũng có xem là mưu sát cái gì?” Đại nhân thờ ơ nói, cũng đúng lúc này, hai tử sĩ phía sau đại nhân đột nhiên trở nên hung dữ, lao về phía cảnh sát ngầm và mấy tên cảnh sát kia!

Vẻ mặt của rất nhiều hành khách đều thay đổi, chớp mắt, cửa sân bay biến thành núi xác và biển máu!”

“Trời ơi!”

Rất nhiều hành khách sợ hãi la hét, vẻ mặt kinh hãi đến tột độ!

Ai mà ngờ được, đại nhân và tử sĩ sẽ giết người ở cửa sân bay chứ!

Rất nhiều hành khách bỏ qua việc đăng ký, hoảng loạn chạy ra khỏi sân bay!

Một biển người, điên cuồng chạy ra khỏi sân bay, mà đại nhân vẫn đứng trong vũng máu, khuôn mặt lạnh lùng, khinh thường: “Người nước C, không khác gì lũ kiến, tôi giết họ thì phạm tội sao?”

Một vài hành khách đã vô cùng chấn động, bọn họ không ai biết lai lịch của vị đại nhân này, nhưng vị đại nhân này, cả người từ trên xuống dưới tràn đầy cảm giác ưu tú được sinh ra một cách tự nhiên!

Vị đại nhân này đến thành phố T không lâu, đã đại khai sát giới….giống như ma quỷ vậy!

…..

Trong phòng, trưởng lão nhà họ Vương đang yên tĩnh ngồi thiền, đột nhiên, tiếng chuông điện thoại vang lên.

Trưởng lão nhà họ Vương mở mắt ra, nhận điện thoại, đầu bên kia điện thoại vang lên giọng nói của một người trong gia tộc nhà họ Vương: “Trưởng lão, vị đại nhân kia, nên ra khỏi sân bay, lên xe của chúng ta.”

Trên khuôn mặt của trưởng lão nhà họ Vương hiện lên sự vui mừng, nói: “Xem ra những ngày tốt đẹp của nhà họ Lê sắp kết thúc rồi.”

“Nhưng…tình huống có chút không đúng.” Giọng điệu người nhà họ Vương có chút kỳ lạ, trưởng lão cau mày: “Sao thế?”

“Anh ta không phải do người của chúng ta đưa ra, người của chúng ta không đi từ trong đó ra, hơn nữa…anh ta còn giải quyết mấy tên cảnh sát ngầm ở cửa sân bay.”

“Đi giải quyết hậu quả đi, đừng để những gia tộc khác nắm được cái cán này.” Trưởng lão căn dặn, bây giờ đang ở trong giai đoạn bất thường, đặc biệt là việc nhà họ Vương phụ trách tình báo kia, càng phải thận trọng.

Trưởng lão nhà họ Vương đặt điện thoại xuống, không lâu sau, điện thoại lại vang lên, vẫn là tên thuộc người nhà họ Vương kia gọi đến.

Trưởng lão cau mày, cầm điện thoại lên, mất kiên nhẫn nói: “Không có chuyện gì quan trọng thì đừng tìm tôi.”

“Trưởng lão…chuyện lớn không xong rồi…xảy ra chuyện rồi!” Đầu bên kia điện thoại, giọng điệu của tên thuộc hạ gia tộc nhà họ Vương đột nhiên trở nên hoảng loạn, thở phì phò, lo lắng nói.

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận