Đối mặt với Trần Xuân Độ bình tĩnh khác thường, vẫn còn đang hút thuốc, Tô Loan Loan không kìm được liếc nhìn lần nữa.
Cô ta luôn muốn nhìn thấu lớp nguỵ trang của Trần Xuân Độ, nhưng vẫn khó có thể làm được.
Lê Kim Huyên nhìn Trương Khiếu Thiên , vẻ mặt cô càng lạnh lùng hơn, cô chậm rãi nói: “Trương Khiếu Thiên , rốt cuộc anh muốn làm gì?”
“Đã vào đây còn muốn sống sót ra ngoài à?” Trương Khiếu Thiên cười giễu cợt, thư ký bên cạnh anh ta đẩy mắt kính, bất chợt ra lệnh: “Ra tay!”
Bốp!
Mấy gã bảo vệ bao vây Lê Kim Huyên lại, ánh mắt họ trở nên sắc bén, dùi cui điện trong tay họ phát ra tiếng “tạch tạch” liên hồi, xung quanh hiện lên tia điện cao thế!
Ngay sau đó mấy gã bảo vệ này hét to lên, nhanh chóng tiếp cận Lê Kim Huyên, họ đâm mạnh dùi cui điện…
Cũng đúng lúc này, Tô Loan Loan di chuyển, cơ thể cô ta chợt loé rồi hoá thành một bóng ma xông vào trong đám người. Đám đông do mấy gã bảo vệ tụ lại lập tức bị đánh tan tác, lần lượt từng người bay ngược ra ngoài.
Những chiếc dùi cui điện kia điên cuồng đánh úp về phía Tô Loan Loan nhưng vẫn luôn thất bại!
Tô Loan Loan nhanh nhẹn khiến Trương Khiếu Thiên và cô thư ký đờ mặt ra.
“Tổng giám đốc Trương, hình như cô ta là người học võ.” Thư ký ghé vào tai Trương Khiếu Thiên thì thầm.
“Không cần sợ, chúng ta người đông thế mạnh, cô ta tay không tấc sắc, không chống cự được bao lâu.” Trương Khiếu Thiên hờ hững nói.
“Không chống cự được bao lâu?” Bỗng nhiên Trần Xuân Độ bật cười, anh nhìn Trương Khiếu Thiên và thư ký, trong mắt hiện lên ý cười mỉa mai.
Sau đó Trần Xuân Độ quay đầu nhìn Tô Loan Loan, anh ra lệnh: “Đánh nhanh thắng nhanh.”
Lê Kim Huyên ở bên cạnh hơi sững sờ, cô nhìn Trần Xuân Độ một cách kì lạ, Tô Loan Loan là người của cô, kết quả Trần Xuân Độ lại ra lệnh rất tự nhiên, điều này hoàn toàn không để cô vào mắt!
Ngay trong giây tiếp theo, khuôn mặt xinh đẹp của Lê Kim Huyên trở nên cứng đờ, bởi vì tốc độ của Tô Loan Loan tăng vọt, trong nháy mắt mấy gã bảo vệ xông vào từ bên ngoài đều bị đá văng chỉ bằng một cú!
Không ai ở đây có thể nghĩ tới việc Tô Loan Loan trước đó vẫn chưa sử dụng thực lực thật sự, ngược lại dưới mệnh lệnh của Trần Xuân Độ mới bùng nổ tốc độ thật sự.
Một lát sau, cả phòng làm việc chỉ còn lại tiếng hít vào, Tô Loan Loan liếc nhìn mấy gã bảo vệ nằm ngoắt nga ngoắt ngoéo dưới chân, tất cả đều bị cô ta đánh đến mức khó mà đứng dậy.
Tô Loan Loan quay lại bên cạnh Lê Kim Huyên, còn Lê Kim Huyên thì nhìn Trần Xuân Độ với vẻ phức tạp… Trần Xuân Độ và Tô Loan Loan khiến cô vô cùng ngạc nhiên, cô không ngờ Tô Loan Loan lại chọn nghe theo mệnh lệnh của Trần Xuân Độ.
Trần Xuân Độ nhìn về phía Trương Khiếu Thiên, trên mặt anh còn giữ nụ cười lạnh nhạt. Anh bước đến trước mặt Trương Khiếu Thiên, nhả ra một luồng khói thuốc sặc người, hờ hững lên tiếng: “Mấy người này của anh chưa đánh nhau bao giờ. Ban đầu tôi đoán cần năm phút, không ngờ chưa đến một nửa đã giải quyết xong.”
Trương Khiếu Thiên nghiến răng nhìn đám bảo vệ nằm dưới đất, vẻ mặt cứng ngắc, toàn thân đang run rẩy.
Trần Xuân Độ rõ ràng đang sỉ nhục anh ta… Anh ta không thể tin được những tên bảo vệ mà mình trả lương cao này lại đánh nhau tệ tới vậy.
“Rốt cuộc các cô muốn làm gì?” Trương Khiếu Thiên nhìn ba người Lê Kim Huyên, anh ta hỏi.
Lê Kim Huyên vừa định trả lời, lúc này điện thoại cô đổ chuông dồn dập.
Sau khi nghe máy, Lê Kim Huyên đưa điện thoại cho Trương Khiếu Thiên, cô nói: “Nghe đi, gọi cho anh đấy.”
“Gọi cho tôi?” Trương Khiếu Thiên nhận lấy, anh ta vừa đưa điện thoại lên thì đầu dây bên kia đã phát ra tiếng gào thét giận dữ: “Trương Khiếu Thiên, rốt cuộc cậu đang làm gì thế!”
“Cổ đông Hoàng?” Trương Khiếu Thiên nghe thấy giọng nói của một giám đốc tập đoàn Lê thị từ đầu dây bên kia, anh ta ngây người.
“Trương Khiếu Thiên, cậu có biết mình đã gây ra rắc rối lớn cỡ nào không? Tôi bị Chủ tịch khiển trách rồi đây này.” Ở đầu dây bên kia, Cổ đông Hoàng nghiến răng quát, giờ phút này ông ta chỉ muốn làm thịt Trương Khiếu Thiên ngay lập tức.
Trương Khiếu Thiên thận trọng đáp: “Cổ đông Hoàng, tôi không làm gì cả. Theo ông và các cổ đông khác, sao tôi có thể làm việc gì vượt quá giới hạn?” Trương Khiếu Thiên không hề kiêu ngạo chút nào trước mặt Cổ đông Hoàng ở trụ sở chính thành phố T, câu nào cũng cẩn thận, đầy ý nịnh nọt, hoàn toàn không giống với Trương Khiếu Thiên vừa rồi.
Bởi vì Trương Khiếu Thiên biết rõ địa vị của mình, anh ta chỉ xưng vương tranh bá ở chi nhánh Yên Kinh, hơn nữa còn có sự trợ giúp của các Tổng giám đốc… Nếu anh ta đến trụ sở chính ở thành phố T sẽ hoàn toàn không có vị trí nhàn nhã như vậy.
Nhưng lúc này Trương Khiếu Thiên không hiểu, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mới có thể khiến Chủ tịch chú ý?
Mặc dù anh ta ở chi nhánh Yên Kinh luôn đối đầu với một thế lực ban giám đốc khác, nhưng điều này không hề khiến Chủ tịch chú ý.
Không ngờ hôm nay Chủ tịch lại mắng Cổ đông Hoàng một trận.
“Không phải do cậu làm chút chuyện tồi tệ đó sao?” Cổ đông Hoàng ở đầu dây bên kia nói với giọng điệu chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: “Tôi để cậu đến chi nhánh Yên Kinh, cậu lại làm cái quái gì thế? Không ngờ cậu lại đắc tội Tổng giám đốc Lê… Đó là con gái ruột của Chủ tịch đấy!”
Cổ đông Hoàng nói: “Lê Kim Huyên tới Yên Kinh, kết quả cậu tiếp đãi người ta kiểu gì?”
Cổ đông Hoàng vừa nói xong, toàn thân Trương Khiếu Thiên lập tức run rẩy, anh ta sững sờ.
Như thể có một chiếc búa lớn nện mạnh vào đầu Trương Khiếu Thiên, khiến anh ta sững sờ một hồi vẫn chưa hoàn hồn.
Đầu óc Trương Khiếu Thiên trống rỗng, mà Cổ đông Hoàng ở đầu dây bên kia tiếp tục nói: “Người ta đến chi nhánh Yên Kinh bí mật thị sát… Không ngờ cậu lại có ý đồ với con gái Chủ tịch, cậu đúng là điên rồi.”
Khi Trương Khiếu Thiên gọi điện thoại và nghe thấy Cổ đông Hoàng nói vậy, mặt anh ta lập tức biến sắc, ánh mắt anh ta nhìn Lê Kim Huyên tràn đầy ngạc nhiên!
Lúc này Trương Khiếu Thiên mới nhớ lại cuộc đối thoại giữa Tô Loan Loan và Lê Kim Huyên khi nãy… Mặt anh ta lập tức tái nhợt, anh ta nhìn về phía mấy người Lê Kim Huyên bằng ánh mắt kinh ngạc!
Giờ phút này, dù là kẻ ngốc cũng phải hiểu chuyện gì đang xảy ra… Trương Khiếu Thiên nhìn Lê Kim Huyên, miệng run lẩy bẩy!
Ở đầu dây bên kia, giọng Cổ đông Hoàng lọt vào tai anh ta, vang vọng trong đầu anh ta: “Tôi chẳng cần biết cậu dùng cách gì, cậu nhất định phải hầu hạ cô ấy cho tốt. Tôi sẽ đặt vé máy bay qua đó ngay… Nếu có bất trắc gì, cậu cũng biết hậu quả rồi đó!”
Giọng nói rét lạnh và phẫn nộ của Cổ đông Hoàng khiến Trương Khiếu Thiên bỏ điện thoại xuống với vẻ mặt khó coi, Trương Khiếu Thiên nhìn lướt qua mấy người Lê Kim Huyên, cuối cùng dừng lại ở Trần Xuân Độ, người bình thường nhất, anh ta khàn giọng gọi: “Tổng giám đốc Lê.”
Lê Kim Huyên “hừ” một tiếng, trong lòng Trương Khiếu Thiên run rẩy, anh ta không ngờ người đến lần này lại là Lê Kim Huyên ở trụ sở chính thành phố T, đó là con gái của Chủ tịch tập đoàn Lê thị!
Không biết bao nhiêu thanh niên tuấn kiệt muốn làm thông gia với nhà họ Lê, mà Trương Khiếu Thiên cũng chỉ nhìn lướt qua vài lần trên thời sự và tạp chí.
Trước đó anh ta đã thấy Lê Kim Huyên quen mắt, nhưng ai ngờ lai lịch của Lê Kim Huyên lại lớn tới vậy!
Trương Khiếu Thiên chỉ cảm thấy lòng mình đắng chát, hai mắt biến thành màu đen!
Anh ta nhìn Lê Kim Huyên, thái độ lập tức thay đổi, sự kiêu ngạo và cho mình hơn người vừa nãy không còn sót lại chút gì, anh ta bây giờ thảm hại chẳng khác gì chó nhà có tang.
Thư ký sau lưng Trương Khiếu Thiên nhận thấy được Trương Khiếu Thiên nghe điện thoại xong thì như biến thành một người khác, anh ta cũng ngây người, trừng to mắt một cách khó tin.
“Tổng giám đốc Lê, tôi không biết là cô… Xin cô đại nhân không chấp tiểu nhân… Coi như mọi chuyện chưa xảy ra…” Trương Khiếu Thiên nghiến răng nói.
Đám nhân viên bảo vệ nằm dưới đất nghe thấy lời nói của Trương Khiếu Thiên đều sững sờ.
Trong ấn tượng của họ, Trương Khiếu Thiên chưa bao giờ xin lỗi người khác, chỉ có người khác xin lỗi anh ta, chưa từng có ai khiến anh ta phải nói xin lỗi.
Hôm nay mặt trời mọc ở đằng tây sao… Họ không thể nào tin được!
Lê Kim Huyên khịt mũi: “Anh nghĩ chuyện này có thể dễ dàng chấm dứt à? Tập đoàn Lê thị là của anh sao?”
Trong giọng nói của Lê Kim Huyên hàm chứa sự mỉa mai lộ liễu khiến vẻ mặt Trương Khiếu Thiên càng khó coi hơn: “Tổng giám đốc Lê… Tôi không biết là cô mà. Tôi chỉ nói bừa, cô đừng nghĩ là thật.”
“Chúng ta về thôi.” Lê Kim Huyên xoay người, Trương Khiếu Thiên thấy Lê Kim Huyên định đi thì lập tức nôn nóng!
Anh ta hạ quyết tâm, quỳ phịch xuống đất, lăn một vòng rồi túm lấy đôi chân dài của Lê Kim Huyên!
Anh chàng thư ký đằng sau Trương Khiếu Thiên cũng kinh ngạc, đây là lần đầu tiên anh ta nhìn thấy Trương Khiếu Thiên có dáng vẻ thảm hại thế này… Không ngờ Trương Khiếu Thiên lại phải quỳ xuống xin tha!
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!