Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chàng Rể Phế Vật

CHƯƠNG 33: CÔ DÁM BẮT TÔI (2)

“Đội trưởng Diệp, nếu cô thật sự muốn tìm kẻ cầm đầu… có lẽ Đào Trường Thanh sẽ cho cô một niềm vui bất ngờ.” Trần Xuân Độ nhìn Diệp Thái Linh, đầy ẩn ý nói.

Diệp Thái Linh hai mắt ngưng lại, cắn chặt hàm răng, lớn tiếng quát lên: “Thu đội!”

“Nếu những gì anh nói là giả, tôi vẫn không bỏ qua cho anh như thường!” Diệp Thái Linh mạnh mẽ uy hiếp một câu, sau đó xoay người, vội vã rời khỏi tòa nhà Lê thị.

Trần Xuân Độ nhìn chằm chằm vào bóng dáng gợi cảm kia, khóe miệng hơi cong lên.

Trên hành lang khách sạn, âm thanh giòn giã của giày da vang vọng khắp hành lang, trong chốc lát, một bóng người bước vào một căn phòng.

“Anh Đào!” thủ hạ bước lên trước nói: “Mọi thứ đã sắp xếp xong rồi. Heroin đã được bỏ vào ngăn tủ làm việc của Lê Kim Huyên. Lúc này, chắc Diệp Thái Linh đã bắt cô ta rồi.”

“Làm tốt lắm.” Đào Trường Thanh nở nụ cười u ám, phía sau tròng kính đen kịt kia là một mảnh sâu xa kéo dài vô tận.

Một ki-lo-gram heroin đủ để đẩy Lê Kim Huyên và Trần Xuân Độ vào chỗ chết rồi.

“Việc này Lê Duy Dương cũng bó tay. Khi thời cơ đến, tôi chỉ cần giúp một tay. Chỉ cần Lê Kim Huyên bằng lòng làm một con mèo ngoan ngoãn, tôi đương nhiên sẽ để cô ta ở lại bên cạnh mình…Nếu cô ta muốn làm cô gái trung trinh, cho dù trước khi chết, tôi cũng sẽ khiến cô ta chịu đủ nhục nhã và đau khổ!” Đào Trường Thanh ngồi trên sô pha, thủ hạ ngồi bên cạnh khui một chai sâm-banh, từ từ rót vào cái ly trong tay của Đào Trường Thanh.

“Trần Xuân Độ gã con rể ăn hại của nhà họ Lê, đã khiến tôi mất một ngón tay. Tôi sẽ khiến nhà họ Lê trả lại gấp trăm lần.” Đào Trường Thanh vừa nhấp một ngụm sâm banh, đột nhiên tiếng gõ cửa phòng dồn dập vang lên!

“Chuyện gì mà ồn ào vậy?” Đào Trường Thanh khẽ cau mày.

Thủ hạ ở bên cạnh nói: “Có thể là nhân viên vệ sinh của khách sạn, để tôi đuổi bọn họ đi.”

Đào Trường Thanh gật đầu, mà khi thủ hạ kia vừa mở ra một khe hở thì đột nhiên một luồng sức mạnh khủng khiếp đá tung cánh cửa, vô số nhân viên cảnh sát mặc đồng phục tiến vào.

Vẻ mặt của Đào Trường Thanh đột nhiên thay đổi, anh ta mới nhấp được một ngụm rượu đã bị cảnh sát bao vây rồi.

Chuyện gì thế này?

Đào Trường Thanh còn chưa kịp phản ứng, thì trước mặt xuất anh ta đã xuất hiện một bóng người xinh đẹp.

“Anh Đào, chúng tôi đang điều tra một vụ buôn bán ma túy, mời anh hợp tác.” Sắc mặt Diệp Thái Linh lạnh lùng, vừa rồi cô ta bị người khác nhục nhã, bây giờ chỉ muốn trút hết lửa giận lên người Đào Trường Thanh.

“Đương nhiên có thể.” Đào Trường Thanh khẽ mỉm cười, mà Diệp Thái Linh không do dự, lớn tiếng ra lệnh: “Lục soát cho tôi!”

“Đội trưởng Diệp, cô không đi lục soát nhà họ Lê mà lại đến lục soát chỗ tôi?” Đào Trường Thanh cười hờ hững.

“Nhà họ Lê đã bị điều tra rồi, anh vừa rời khỏi tập đoàn Lê thị cho nên thuộc đối tượng nghi ngờ.” Vẻ mặt Diệp Thái Linh thờ ơ nói.

“Đội trưởng Diệp, có thể cô không biết, cô còn chưa đủ tư cách điều tra tôi đâu.” Đào Trường Thanh rót một ly sâm banh đưa cho Diệp Thái Linh: “Trừ khi, cô ngủ với tôi một đêm, có thể tôi sẽ cân nhắc bàn chuyện này với Cục trưởng của cô… ”

Diệp Thái Linh lạnh lùng liếc nhìn ly sâm banh mà Đào Trường Thanh đưa cho, đột nhiên ra tay nhanh như chớp, đập vỡ sâm panh xuống thảm, sau đó vươn bàn tay ra, mạnh mẽ đập Đào Trường Thanh!

Diệp Thái Linh ra tay quá nhanh, vô cùng tàn nhẫn, không chút lưu tình!

Đào Trường Thanh thay đổi sắc mặt, đau đến thấu tim.

“Bộp!”

Đào Trường Thanh đột nhiên quỳ xuống, đầu gối cũng khuỵu xuống đất, thậm chí còn có thể nghe thấy tiếng xương đầu gối sắp gãy nứt ra…

“Cô dám!” Vẻ mặt của Đào Trường Thanh lập tức trở nên tức giận dữ tợn. Anh ta hoàn toàn không ngờ Diệp Thái Linh lại tấn công anh ta!

Anh ta đường đường là chủ tịch trẻ tuổi của Vân Hạo tư sản, lại bị một nữ cảnh sát ở một thành phố T nhỏ bé này đánh thê thảm như vậy.

Hai mắt Diệp Thái Linh lạnh lẽo, dường như lửa giận trong mắt sắp phun ra ngoài. Vừa rồi cô ta bị Trần Xuân Độ nhục nhã, bây giờ lại bị Đào Trường Thanh vô liêm sỉ đến mức không kiêng dè gạ gẫm…Làm sao cô ta nhịn được cơn tức này?

Bình thường những tội phạm xúc phạm cô ta đều sẽ có kết cục như thế này…

“Điều tra tôi, cô không xứng!” Đào Trường Thanh cười ha ha, con ngươi lạnh lẽo âm u.

“Cô có thấy ai đần đến nỗi để heroin bên cạnh mình chưa? Chỉ có kẻ ngốc mới làm ra được chuyện này.” Đào Trường Thanh cười lạnh lùng: “Đội trưởng Diệp, tôi đã nhớ kỹ những gì cô đã làm với tôi hôm nay. Nếu cô không tìm ra được bất kỳ chứng cứ gì thì tôi sẽ tìm Cục trưởng của cô để nói chuyện cho đàng hoàng…”

Diệp Thái Linh cau mày, hai tay khoanh trước ngực, cô ta không sợ Đào Trường Thanh tìm cục trưởng khiếu nại nhưng cô ta vô cùng khó chịu với thái độ kiêu căng của Đào Trường Thanh.

Đột nhiên, ánh mắt khóe mắt Diệp Thái Linh liếc nhìn về chỗ để két sắt.

“Mở nó ra.” Diệp Thái Linh lạnh lùng ra lệnh.

Khuôn mặt vặn vẹo của Đào Trường Thanh bỗng trở nên cực kỳ lạnh lẽo và u ám. …” Đội trưởng Diệp, chiếc két sắt này chứa tất cả những bí mật kinh doanh gần đây của Vân Hạo tư sản. Nếu mở nó ra, cô sẽ không thể tưởng tượng nổi trách nhiệm mà cô ta sẽ gánh vác đâu…”

Diệp Thái Linh liếc nhìn Đào Trường Thanh, cô ta càng chắc chắn muốn mở két sắt ra.

“Ầm!”

Khi két sắt được mở ra, vẻ mặt u ám của Đào Trường Thanh đột nhiên đông lại, anh ta nhìn vào trong két sắt, ánh mắt co rút kịch liệt!

“Không, chuyện này không thể nào!”

Đào Trường Thanh cả người run lên, quay đầu nhìn chằm chằm thủ hạ bên cạnh.

Thủ hạ ở bên cạnh hoàn toàn ngẩn ra, giải thích nói: “Anh Đào, tôi không biết, không liên quan gì đến tôi…”

Két sắt được mở ra, nhiều cảnh sát liếc mắt nhìn về phía chiếc két sắt này, bên trong chiếc két sắt có một túi bột màu trắng… và một chai dầu thần Ấn Độ…

Lập tức ánh mắt của rất nhiều nhân viên cảnh sát nhìn về phía Đào Trường Thanh bằng những biểu hiện kỳ lạ, phức tạp.

Có ai ngờ Đào Trường Thanh lại cất hai thứ này vào két sắt

Điều mà bọn họ không ngờ tới chính là Đào Trường Thanh lại yếu về khoản đó.

Đào Trường Thanh sợ nhiều người biết, thậm chí anh ta còn khóa những thứ này trong két sắt.

Một cảnh sát lấy ra dầu thần Ấn Độ và gói bột trắng đưa cho Diệp Thái Linh.

“Anh Đào, sao hai thứ này có thể xuất hiện trong két sắt?” Ánh mắt Diệp Thái Linh sắc bén hỏi.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận