Toàn thân Thiên Diệp Chu Tác bộc phát một luồng khí cực kỳ mạnh mẽ và dữ tợn, đôi mắt đó sắc bén như kiếm, nhìn thẳng vào Lê Thần Vũ, giống như một lưỡi dao sắc bén vô hình, muốn nhìn thấu Lê Thần Vũ!
Thuộc hạ bên cạnh Lê Thần Vũ lạnh run, khí thế lúc này của Thiên Diệp Chu Tác giống như một thanh gươm đã tuốt vỏ, cực kỳ sắc bén! Hơn nữa đó còn là một thanh kiếm khát máu! Nhất định là một tên hung ác cực kỳ, đã từng giết người!
Thiên Diệp Chu Tác nhìn chằm chằm vào Lê Thần Vũ, nhưng mà Lê Thần Vũ vẫn không chút hoảng sợ, Thiên Diệp Chu Tác hoàn toàn không ảnh hưởng được anh ta.
Thiên Diệp Chu Tác bóp chặt yết hầu của anh ta, trong nháy mắt đã bị anh ta nhìn thấu được đó chỉ là một hành động mang tính chất trình diễn.
Trong tay anh ta đang nắm tin tức về Thiên Diệp Vinh Thứ Lang thì Thiên Diệp Chu Tác, sao có thể thật sự làm tổn hại đến anh ta chứ.
Khuôn mặt tuấn tú của Lê Thần Vũ, rất bình tĩnh, anh ta chậm rãi phả ra một hơi khói vào mặt Thiên Diệ, thản nhiên nói: “Thiên Diệp Chu Tác, đây là đạo đãi khách của người trên đải quốc các ông sao… Tôi đến để giúp anh mà anh lại hành xử như vậy đúng là rất không lịch sự…”
Thiên Diệp Chu Tác bỏ tay xuống, trầm giọng hỏi: “Tôi khuyên cậu mau nói, nếu không…” Hai tròng mắt của Thiên Diệp Chu Tác vằn đỏ, loé lên một tia lạnh lẽo.
“Tôi đến là để giúp ông nên tôi chính là khách quý của ông, ông không uy hiếp được tôi đâu.” Lê Thần Vũ cười khẩy, sải bước trên đôi giày da, đi về phòng mình.
Trong phòng, sắc mặt Thiên Diệp Chu Tác lạnh như băng, nói bằng thứ tiếng nước C lơ lớ: “Cậu nói rằng… Một gia đình giàu có ở đây đã cố tình sát hại Thiên Diệp Vinh Thứ Lang?”
“Đích xác là như thế.” Lê Thần Vũ thở dài: “Tôi và Vinh Thứ Lang là bạn thân của nhau, và tôi nhận được tin anh ấy bị giết vào cái đêm tôi chuẩn bị tiệc đón gió tẩy trần cho anh ấy tại thành phố T.
“Vinh Thứ Lang rất chướng mắt người nước C, tại sao lại đến đây?” Thiên Diệp Chu Tác cau mày, vẫn cảm thấy khó hiểu.
“Chuyện này còn có uẩn khúc mà ông chưa biết.” Lê Thần Vũ nói: “Giết Thiên Diệp Vinh Thứ Lang nhà họ Lê của thành phố T, cũng là những kẻ đang nắm giữ quyền khai thác thương mại bến cảng và sân bay, nếu việc đó được hoàn thành trong tương lai thì hầu hết các cảng và sân bay ở thành phố T này đều nằm trong tay nhà họ Lê, đến lúc đó, họ tha hồ sử dụng cảng và sân bay để làm bất cứ điều gì họ muốn. Vinh Thứ Lang cũng là vì việc này mà đến.” Lê Thần Vũ nói: “Ban đầu anh ấy đã và nhà họ Lê đã có một cuộc đàm phán trong hoà hảo, nhưng không ngờ nhà họ Lê lại sai sát thủ trực tiếp lấy mạng anh ấy…”
“Nhà họ Lê…” Ánh mắt Thiên Diệp Chu Tác lạnh như băng, hai tay siết chặt, có tiếng răng rắc vang lên.
“Cho địa chỉ, tối nay tôi sẽ đến gặp họ.” Thiên Diệp Chu Tác lạnh lùng nói lơ lớ.
“Được.” Trong lòng Lê Thần Vũ khẽ động, khoé môi khẽ nhếch lên nhưng rất khó nhận ra.
“Việc này nếu thành, nhất định cảm ơn nhiều.” Thiên Diệp Chu Tác trịnh trọng nói.
Lê Thần Vũ xua tay, mỉm cười nói: “Tôi chỉ là gặp chuyện bất bình, tiện tay tương trợ mà thôi, mong ông sẽ vì Thiên Diệp Vinh Thứ Lang mà khiến bọn họ nợ máu phải trả bằng máu!”
“Một dòng họ giàu có nhỏ bé của nước C thì chỉ trong một cái chớp mắt là sẽ bị quét sạch!” Thiên Diệp Chu Tác khinh thường nói, thần sắc vô cùng cuồng ngạo!
Ông ta là ai chứ? Là kiếm khách số một của đảo quốc, lưu chủ của Bắc Đẩu Nhất Đao Lưu! Là cao thủ tuyệt đỉnh được các kiếm khách tôn thờ!
Trong đời, ông ta rất hiếm khi bị đánh bại! Ở nước ngoài thì lại càng là độc cô cầu bại!
Tiểu Thiên Diệp đạo tràng nằm trong tay ông ta đã phát triển rực rỡ! Còn ở nước C này, một nước C nhỏ bé… Một nơi bị chiến tranh tàn phá như nơi đây thì sự xuất hiện của ông ta đồng nghĩa với sự xuất hiện của một kẻ bất khả chiến bại, là hiện thân của sự chấm hết!
Thậm chí ngay cả nước C ông ta cũng không thèm để vào mắt, huống chi chỉ là một dòng họ giàu có bé nhỏ của thành phố T, đó chẳng khác nào một con kiến bé tí hin, ngày cả lọt vào mắt của ông ta còn chẳng được nữa là!
Màn đêm thăm thẳm chậm rãi buông xuống.
Một ánh trăng màu bạc nhô lên, tỏa ánh sáng xuống mặt đất như phủ thêm một lớp áo bạc.
Một chiếc xe màu đen lặng lẽ khởi hành, hoà vào màn đêm sâu thẳm vô biên.
Rồi chậm rãi dừng lại trước cổng lớn của một căn biệt thự.
Cửa xe mở ra, một bóng người đi về phía cửa, thậm chí ngay cả lấn tránh cũng không cần.
Quang minh chính đại, cầm theo một thanh trường kiếm khát máu, ánh trăng chiếu vào thân kiếm phản xạ ra thứ ánh sáng lạnh lẽo đáng sợ!
Đôi mắt của Thiên Diệp Chu Tác nhìn về biệt thự đèn đuốc sáng trưng cách đó không xa, trong nháy mắt lóe lên một tia sát ý!
Cậu Lê đã nói rằng người giết Thiên Diệp Vinh Thứ Lang chính là con rể của nhà họ Lê.
“Ai đó, hãy báo danh tính đi!” Một vệ sĩ đang làm nhiệm vụ đã nhận ra Thiên Diệp Chu Tác, lớn tiếng quát.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!