“Mày… rốt cuộc muốn làm gì?” Rốt cục, mấy gã đầu đinh không dám tùy ý hành động, vẻ mặt nghiêm túc, dè dặt mở miệng.
“Tao muốn làm gì à?” Gương mặt lạnh lùng của Trần Xuân Độ hiện lên vẻ trào phúng, chế giễu nói: “Tao muốn… khiến chúng mày… chết.”
Vù! Mấy gã đầu đinh đồng loạt biến sắc, Trần Xuân Độ chỉ có một mục đích, chính là muốn mạng của bọn chúng.
“Mẹ kiếp! Khiến chúng tao chết! Cút mẹ mày đi!” Một gã không thể nhịn được nữa, nương theo ánh sáng gào thét đập về phía Trần Xuân Độ.
“Keng!” Một ống thép to cứng rắn đập vào mặt Trần Xuân Độ, nhưng gương mặt Trần Xuân Độ thậm chí không để lại vết tích nào… mà ống thép thì đã vặn vẹo.
“Sao có thể chứ?” Mấy gã đầu đinh chật vật lui về phía sau, ngơ ngác nhìn về phía Trần Xuân Độ, sắc mặt tái nhợt.
Tất nhiên bọn chúng không biết anh đã từng là thần thoại ở hải ngoại, vì nâng cao tố chất cơ thể, anh đã chịu vô số ống thép đập tra tấn… nên hầu hết các bộ phận cơ thể của anh đã có một lớp vết chai thật dày… tố chất cơ thể của anh, sớm đã đạt đến giới hạn cao nhất của cơ thể con người.
“Quỳ xuống.” Âm thanh Trần Xuân Độ rất nhẹ, đến mức sắp chìm ngập trong khoảng không yên tĩnh.
Nhưng giọng điệu lại khiến người ta không thể hoài nghi, anh vừa dứt lời, lập tức bọn chúng đều không tự chủ được quỳ gối xuống “Bịch bịch”
Rốt cuộc chúng đã biết… mình chọc tới một… tấm sắt không thể chọc nổi.
Bọn chúng đã làm nhục rất nhiều cô gái… căn bản không nghĩ tới… sẽ dẫn tới Trần Xuân Độ… lại bởi vậy mà kết thúc tính mạng của mình.
“Vù!”
Trần Xuân Độ vung tay, một dao găm đen nhánh xuyên qua khoảng không lao vụt ra, lưỡi dao ma sát vào không khí phát ra âm thanh bén nhọn chói tai.
Long Nha dấy lên sự tức giận mạnh mẽ, ánh sáng đen lóe lên mang theo máu bắn tung tóe.
Tiếng hít thở của mấy kẻ đang quỳ nhanh chóng ngừng lại, hai mắt trợn trừng, lần lượt ngã xuống.
Chỉ sợ đến chết bọn chúng cũng sẽ không ngờ tới, giết bọn chúng lại là con rể ở rể nhà họ Lê.
Dứt khoát, gọn gàng mà linh hoạt.
Trần Xuân Độ đứng tại chỗ, lạnh lùng nhìn chằm chằm mấy bóng dáng này, đôi mắt không có bất kỳ biến hóa nào.
Anh nhấc chân, vừa đi tới đầu ngõ cụt, đột nhiên nghe thấy phía sau có một tiếng gọi vang lên.
“Cảm… cảm ơn anh…” Cơ thể mềm mại của cô gái run lên, cô nhìn về phía Trần Xuân Độ ánh mắt khiếp đảm, nhưng vẫn lấy dũng khí mở miệng.
“Đi thôi, tôi chỉ thuận tay giúp mà thôi.”
Trần Xuân Độ hờ hững nói, vẻ mặt thần sắc bình thản.
“Tôi có thể hỏi anh là ai không?” Cô gái dè dặt hỏi, vừa rồi từng hành động của Trần Xuân Độ đều đã in dấu trong đầu cô.
E là cả đời khó quên được.
“Một kẻ ở rể vô danh mà thôi.” Dứt lời, Trần Xuân Độ đi về phía xa…
Sau khi ra khỏi con hẻm, thì cô gái đã không thấy bóng dáng Trần Xuân Độ đâu.
Sáng sớm, trên bàn cơm biệt thự, như thường lệ, Trần Xuân Độ nấu một bàn bữa sáng phong phú, mấy người ngồi bên bàn ăn, yên lặng ăn bữa sáng.
Chiếc TV 8K khổng lồ treo trên tường đang phát hình bản tin sáng.
“Sáng nay, cảnh sát thành phố T phát hiện mấy thi thể trong ngõ cụt, theo kết quả giám định pháp y thì mấy người này chết cùng thời gian, khoảng rạng sáng nay, là vụ thảm sát…, hung thủ dùng vũ khí sắc bén giết chết mấy người, có người biết chuyện tiết lộ, mấy người này khi còn sống từng có rất nhiều hành vi phạm pháp, sơ bộ hoài nghi, là báo thù.”
Âm thanh MC truyền ra từ TV, Lê Kim Huyên ngẩng đầu, đôi mắt đẹp nhìn về phía TV, khi thấy mấy cỗ thi thể trong bản tin, ánh mắt ngưng lại.
“Làm sao vậy, Tiểu Huyên?” sau khi nhận ra vẻ mặt Lê Kim Huyên không thích hợp, Tô Hiểu Vân quan tâm nói.
“Mấy người này… chính là mấy kẻ tối qua.” Lê Kim Huyên buông đũa xuống, trầm giọng nói.
Tô Hiểu Vân ngẩng đầu, nhìn xem bản tin sáng phát trên truyền hình, bỗng nhiên vui lên, nói: “Kim Huyên, cậu sao lại may mắn như thế, nhanh như vậy đã có người báo thù thay cậu.”
“Tớ không biết…” Lê Kim Huyên vừa lắc đầu, chợt như nghĩ tới điều gì, đôi mắt đẹp nhìn về phía Trần Xuân Độ đang xì xụp húp cháo.
Chẳng lẽ là anh ta?
Lê Kim Huyên trong lòng vừa nổi lên ý nghĩ này, lập tức phủ định luôn.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!