Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chàng Rể Phế Vật

Trần Xuân Độ tập trung nhìn, bó hoa hồng này rất lớn, gần như che khuất bóng dáng đó, ngay cả mặt cũng không nhìn thấy.

“Anh là ai?” Tô Hiểu Vân nghi ngờ hỏi.

“Hiểu Vân, là anh.” Bó hoa hồng vừa đặt xuống, bóng dáng chật vật, mặt mày xám xịt liền hiện ra.

“Anh?” Tô Hiểu Vân sửng sốt, vừa nhìn thấy Thẩm Hoài Phong, mặt cô nhất thời trở nên lạnh lẽo: “Anh tới đây làm gì?”

“Hiểu Vân, lần này anh tới để xin lỗi em.” Thẩm Hoài Phong cực kỳ áy náy, trịnh trọng cúi người nói.

“Anh cần gì phải xin lỗi?” Tô Hiểu Vân ngồi vắt chéo chân, cười khẩy.

“Hiểu Vân, anh đã nghiêm túc ngẫm lại rồi… tối qua những lời anh nói quá tổn thương người khác, mong em đừng để tâm đến những lời này.” Thẩm Hoài Phong khẽ nói: “Sau khi anh biết em đã có chồng, thì nhất thời nóng giận, dưới cơn kích động đã nói những lời không nên nói với em, em đừng nên để tâm đến những lời này…”

Thẩm Hoài Phong dè dặt nói, hoàn toàn không còn hống hách kiêu ngạo như trước nữa.

“Rốt cuộc anh bị gì vậy?” Tô Hiểu Vân nhíu mày, với sự hiểu biết của cô về Thẩm Hoài Phong, thì cô chắc chắn anh ta đã xảy ra chuyện.

“Chúng ta bị theo dõi rồi…” Thẩm Hoài Phong thở dài nói: “Tối qua, khi buổi họp lớp vừa kết thúc, anh đã nhận được một tin tức, nội bộ tập đoàn chia rẽ, rất nhiều đối tác bỗng ngừng hợp tác, nói không muốn hợp tác với công ty sắp phá sản… Tập đoàn nhất thời chết đứng, tất cả hạng mục hợp tác lúc trước đều trôi theo nước, tiền rót vào đó… cũng bị mất trắng.”

“Chúng ta bị kẻ thù theo dõi, nên chắc chắn bọn họ đã làm chuyện này.” Thẩm Hoài Phong nghiến răng nói: “Đừng để anh tra ra là ai, bằng không anh nhất định không tha cho người đó.”

“Rồi rốt cuộc anh tới đây để làm gì?” Tô Hiểu Vân nhướng mày, lạnh nhạt nói.

“Hiểu Vân, anh muốn em giúp anh, nghe nói công ty em đang tìm kiếm đối tác… anh muốn hợp tác với em…” Thẩm Hoài Phong cung kính cười nói: “Hiểu Vân tốt bụng như vậy, chắc chắn sẽ giúp anh…”

“Anh sai rồi, anh tìm tôi cũng vô ích thôi, anh đi đi.” Tô Hiểu Vân lạnh lùng từ chối.

“Hiểu Vân, cho dù em không nể tình anh cầu xin em, thì cũng phải nể đoạn tình cảm của chúng ta lúc trước, mà giúp anh một tay chứ? Nếu công ty anh thật sự phá sản, thì người phụ nữ trong nhà anh sẽ đá anh đi ngay.” Rõ ràng Thẩm Hoài Phong đã cuống lên rồi.

“Ồ, chẳng phải anh muốn bám vào phú bà à?” Tô Hiểu Vân cười khẩy: “Vậy thì anh đi tìm vị ở nhà anh đi, chứ tìm tôi làm gì? Người đâu, tiễn khách!”

“Tô Hiểu Vân! Được, cô được lắm!” Thẩm Hoài Phong nhất thời biến sắc, cực kỳ hung ác, trừng mắt nhìn cô: “Cô có giỏi thì cũng đừng để tôi tìm được cơ hội.”

Thẩm Hoài Phong thấy Tô Hiểu Vân không giải quyết được, thì ném mạnh ly thủy tinh trên bàn xuống sàn, rồi xoay người đi ra ngoài.

“Khoan đã!”

Một bóng người bỗng chặn trước cửa.

“Anh là ai” Thẩm Hoài Phong bất mãn liếc nhìn: “Ồ, là anh à, còn không mau tránh ra?”

“Anh làm vỡ ly thủy tinh này, nên phải bồi thường trước rồi mới được đi.” Trần Xuân Độ lạnh nhạt nói.

“Chỉ vỡ một chiếc ly thôi mà, bao nhiêu tiền?” Thẩm Hoài Phong hừ lạnh.

“Đây là bộ ly do Áo sản xuất, vỡ một chiếc thì mấy chiếc khác cũng không dùng được, tổng cộng 90 triệu.”

“90 triệu! Sao anh không cướp luôn đi?” Thẩm Hoài Phong nhất thời sửng sốt, tức giận quát.

“Một CEO nước ngoài như anh lương một năm tới hàng chục tỷ, mà không có nổi 90 triệu à?” Trần Xuân Độ cười mỉa mai, như một cái tát vô hình vả vào mặt Thẩm Hoài Phong, sắc mặt anh ta nóng bừng, sắp không còn chỗ dung thân nữa rồi.

Lương một năm tới hàng chục tỷ… nhưng đó là lúc trước! Giờ công ty anh sắp phá sản rồi, bình thường anh lại sống rất xa xỉ, nên gần như không giữ lại bao nhiêu tiền.

“Tôi nhớ kỹ hai người rồi… đôi cẩu nam nữ các người…” Sắc mặt Thẩm Hoài Phong trở nên dữ tợn khó coi, chưa kịp nói hết đã bị Trần Xuân Độ đá ra ngoài.

“Ồn ào.” Trần Xuân Độ lạnh lùng liếc nhìn anh ta: “Bảo vệ đâu, mau đuổi anh ta ra ngoài.”

Thẩm Hoài Phong bị ném ra ngoài xong thì Trần Xuân Độ lại quay về ngồi cạnh Tô Hiểu Vân, thấy cô rơi vào trầm tư thì cười hỏi: “Cô đang nghĩ gì thế?”

“Tối qua họp lớp vừa kết thúc, công ty anh ta đã bị người khác nhắm vào, anh không cảm thấy chuyện này rất kỳ lạ à?” Tô Hiểu Vân đăm chiêu nói.

Tim Trần Xuân Độ đập mạnh, nhưng vẻ mặt vẫn vô cùng bình tĩnh nói: “Chẳng phải chuyện này rất bình thường à, chắc chắn hạng người hống hách như anh ta sẽ gây thù chuốc oán với nhiều người, nên khó tránh khỏi việc có người nhắm vào anh ta.”

“Anh nói cũng đúng.” Tô Hiểu Vân gật đầu tán thành.

Cùng lúc đó, thành phố T nhanh chóng bị một tin tức giải trí bao phủ.

Tin bên lề này vốn chẳng có gì lạ, nhưng lại được một sức mạnh thần bí nào đó đẩy lên, rất nhiều nhà truyền thông giải trí tranh nhau đăng tải, chỉ trong mấy tiếng đồng hồ, đã lên top 1 hot search.

Giờ trong văn phòng tổng giám đốc công ty truyền thông Đô Thị, Lâm Đỗ Hoa đang gọi điện thoại cười nói: “Cậu Lê, tôi đã làm theo lời cậu dặn, giờ chỉ cần người trong thành phố T lên mạng, thì hầu như đều biết tin tức này.”

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận