Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chàng Rể Phế Vật

“Anh vào chị dâu ra ngoài ăn cơm… mặc gì chả được, thoải mái một chút. Đại ca, anh cưa nhiều cô như vậy mà việc này cũng hỏi em à…” Thanh niên ở đầu dây bên kia uể oải lên tiếng, giọng điệu coi thường.

“Nhưng mà không giống, cô ấy là vợ tôi… Nhanh phối cho tôi một bộ đẹp mắt đi.” Trần Xuân Độ nghiêm nghị ra lệnh

“Vâng vâng vâng… chờ một lát nữa gửi lại cho anh… Đại ca, anh kích động đến vậy cơ à…” Thanh Niên cảm khái nói: “Công chúa Châu Âu, Hoàng thất Sa Đặc, Nữ thần trí tuệ thế giới ngầm… Bọn họ đều là cực phẩm, anh chẳng nhìn một cái, nhưng vì chị dâu mà lại kích động thành thế này…”

“Thật không biết điểm tốt nào của chị dâu làm anh mê đến thần hồn điên đảo…” Thanh Niên thở dài.

“Cô ấy là vợ tôi, điểm nào của cô ấy cũng tốt.” Trần Xuân Độ ngẩng đầu nhìn về bức ảnh chân dung của Lê Kim Huyên trên bàn, khóe miệng giương lên, lộ ra nụ cười si mê hạnh phúc.

Trong khu nhà cao cấp, Lê Quán Sâm nhìn tiêu đề bản tin thì vẻ mặt tối đi: “Quá đáng, Thần Vũ, chẳng lẽ chúng ta không phản kích à?”

“Hai tên hèn hạ đó.” Cô cả phẫn nộ vỗ bàn.

“Mặt mũi nhà họ Lê đều bị hai kẻ đó bôi nhọ rồi!” Sắc mặt cô hai cũng trở nên khó coi.

Lê Thần Vũ ngồi ở ghế sô pha chính giữa, sắc mặt u ám lạnh lẽo, trên mặt từ đầu tới cuối đều bị bao phủ bởi vẻ lo lắng: “Con nghe ngóng được, sáng nay Giải trí truyền thông đô thị đã bị thu mua, Lâm Đỗ Hoa còn suýt thì bị đuổi việc, cho dù có hứa hẹn nhiều lợi ích thì cũng vô dụng, sẽ không lại nghe lời con nữa đâu.”

“Làm sao bây giờ? Hay là chúng ta mua công ty lại?” Cô cả hỏi.

“Không thể nào, tiền lần trước hỏi mượn gia tộc thua sạch rồi, bây giờ một xu gia tộc cũng không chịu cho chúng ta mượn, sao có thể thu mua bọn họ được chứ?” Lê Quán Sâm lắc đầu, vẻ mặt trở nên nghiêm túc.

“Vậy cũng không thể để hai tên khốn đó trèo lên đầu chúng ta ị bậy được.” Cô cả và cô hai căm giận nói.

“Cái tên sâu kiến Lâm Đỗ Hoa kia…” Đúng lúc này, Lê Thần Vũ thốt ra một câu: “Tôi này, con sẽ dìm nó xuống sông!”

Lời vừa dứt, trong đôi mắt Lê Thần Vũ hiện lên một tia lạnh lùng, cực kỳ nguy hiểm!

Trời chiều từ từ buông xuống, ánh nắng dịu nhẹ phủ kín khoảng không, bầu trời thành phố T được bao trùm bởi một mảnh mây hồng lớn, cảnh sắc cực đẹp.

Chạng vạng tối, trước cửa tập đoàn Lê thị, một bóng người xinh đẹp ra sớm hơn dự liệu, giẫm chân trên đôi giày cao gót đế mảnh, đi thẳng đến quảng trường bên ngoài của cao ốc Lê thị.

Chỉ thấy một chiếc Maybach đen như mực dừng ở ven đường, một người đang đứng dựa vào thân xe, vẻ mặt lạnh nhạt nhìn Lê Kim Huyên.

Chờ Lê Kim Huyên đến gần, bóng người này mới mở cửa xe, cười cung kính nói: “Tổng giám đốc Lê, mời.”

“Coi như đúng giờ.” Lê Kim Huyên gật đầu, nói một câu.

Trần Xuân Độ cười ha ha một tiếng: “Tổng giám đốc Lê, hôm nay em thật xinh đẹp động lòng người, bộ quần áo này rất xứng với em đấy!”

Lê Kim Huyên không nói gì nhưng vẻ lạnh lùng trên gương mặt cũng dịu đi nhiều.

Trước của của Lê thị, rất nhiều nhân viên đang nhìn chăm chú vào tổng giám đốc xinh đẹp đang ngồi ở ghế sau của xe Maybach.

Cửa xe đóng lại, Trần Xuân Độ ngồi vào vị trí ghế lái, nhanh chóng khởi động Maybach phóng về phía xa.

“Chúng ta đi ăn gì?” Nữ thần tổng giám đốc ngồi ở ghế sau, nhìn xuyên qua kính chiếu hậu hỏi.

“Lẩu nhé?” Trần Xuân Độ ngẫm nghĩ, anh cũng không biết Lê Kim Huyên thích ăn gì cho nên thuận miệng hỏi lại.

“Ăn nhiều rồi, không muốn ăn nữa.” Lê Kim Huyên từ chối.

“Cơm Tây thì sao?” Trần Xuân Độ hỏi lại.

“Không ăn.”

“Cơm thường?”

“Không ăn.”

“Đồ nướng?”

Trần Xuân Độ hỏi từng thứ một, cuối cùng Lê Kim Huyên không nhịn được, khoanh tay trước ngực, lạnh lùng nói: “Anh có thể đề xuất món mà tôi chưa ăn không? Đều ăn qua hết rồi, ăn lại thì có nghĩa gì nữa.”

Trần Xuân Độ thấy nữ thần sắp nổi giận, đầu óc đột nhiên lóe sáng: “Anh nghĩ đến một món của thành phố T, nhất định là em chưa từng ăn qua, nhưng nó cực kỳ được săn đón.”

“Món gì.” Lê Kim Huyên chớp mắt, trên gương mặt xinh đẹp lộ vẻ tò mò.

Cô là cô chiêu nhà giàu, có sơn hào hải vị nào ở đây chưa từng ăn qua? Nhất là cơm Tây gì đó, ăn muốn ngán luôn rồi, nếu không vì công việc, cô sẽ không đi ăn thứ cơm Tây gì đó.

Mà bây giờ, Trần Xuân Độ nói xong lập tức khơi lên khẩu vị của Lê Kim Huyên.

Lê Kim Huyên không tin còn có món ngon nào ở thành phố T này mà mình chưa từng ăn.

“Đến thì em sẽ biết.” Trần Xuân Độ ra vẻ thần bí nói.

“Hừ.” Lê Kim Huyên khinh thường hừ một tiếng, gương mặt xinh đẹp viết đầy chữ ngghi ngờ và không tin.

Tối xuống, thành phố T được bao phủ bảy sắc cầu vồng, trên đường lớn, nhiều người nhanh chóng chuyển từng cái bàn cái ghế ra, mùi thơm của đủ loại thức ăn tràn ngập trong không khí, hình thành một vùng bán hàng cực kỳ náo nhiệt.

Mà loại quầy hàng này, bình thường rất được người dân yêu thích, nhưng lại bị giới thượng lưu khịt mũi coi thường.

Đầu đường rộn ràng, Trần Xuân Độ lái Maybach thận trọng xuyên qua dòng người đông nghịt.

Gần như khi Maybach tới đây đã hấp dẫn sự chú ý của vô số người.

Có bao giờ quán bán hàng xuất hiện loại xe sang trọng đâu, chứ nói chi đến cấp bậc như Maybach này.

Maybach xuất hiện ở đây tuyệt đối là chuyện hiếm lạ.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận