Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chàng Rể Phú Quý - Thẩm Thiên

Khi anh nhấc máy, một giọng nói quen thuộc vang lên. Là Bạch Tiên Sinh gọi tới:

“Thẩm Thiên, tôi vừa tra được một số chuyện rất hay họ, có muốn nghe không?”

Bây giờ anh đang ăn cơm, nào có tâm trạng nghe điện thoại?

Anh bật chế độ loa ngoài lên rồi đặt điện thoại xuống, ngồi thản nhiên ăn như không có chuyện gì.

“Oh? Chuyện hay ho gì thế?”

Anh thờ ơ đáp lại rồi cứ thế mà nhóp nhép ăn cơm.

“Haizz, cậu biết chứ? Ở Ám Châu này có rất nhiều thế lực phụ thuộc vào các thế lực lớn.”

“Nhà họ Mạnh thì phụ thuộc vào một gia tộc lớn ở Thành Đô nên không đáng nhắc tới.”

“Mà trên các gia tộc lớn ở Thành Đô còn có Vương Tộc, Hoàng Tộc, Đế Tộc, còn có các thế lực ở ẩn nữa.”

“Ngoài ra còn có một số thế lực ở bên ngoài tới như thế lực hiệp hội võ thuật của Ý, thương hội Campuchia còn có Devil’s Law của chúng ta cũng đều là các thế lực hàng đầu.”

“Mà người thật sự nhắm đến vợ của cậu không phải nhà họ Mạnh mà là nhà họ Đỗ của thành phố Nam Hải.”

“Tuy đều thuộc hàng ngũ ba gia tộc đứng đầu nhưng thế lực đứng đằng sau của nhà họ Đỗ hơn hẳn nhà họ Mạnh kia.”

“Cậu nói xem, nếu nhà họ Đỗ đó muốn mượn tay nhà họ Mạnh để ra tay với vợ cậu. Khi mọi chuyện bị bại lộ, hắn vừa đoạt được ý đồ lại có thể hạ thấp uy danh của đối thủ. Cậu nói xem, một mũi tên trúng hai đích thì sao mà không làm?”

Thẩm Thiên ngạc nhiên hỏi:

“Vợ tôi tại sao lại biến thành đích ngắm cho mấy nhà quyền thế kia vậy?”

Bạch Tiên Sinh thở dài một hơi rồi tiếp tục nói:

“Haizz, có nhiều lí do lắm nhưng chủ yếu là do nhan sắc của ba chị em nhà họ Hạ đó thôi!”

“Cậu nói xem, giả xử rằng mẹ cậu đẹp, bố cậu cũng đẹp nhưng làm gì đến nỗi hoàn mỹ?”

“Cho dù có sinh được 3 đứa con thì 1 đứa đẹp xuất sắc, 2 đứa còn lại đẹp thì còn bình thường nhưng nhà vợ cậu kìa, cả ba cô đều có mặt trong danh sách ‘năm mĩ nữ nữ đứng đầu Ám Châu’. Đã thế lại mỗi người đẹp một vẻ, không hề có nét chung.”

“Gen di truyền lợi hại như vậy, nếu như có được cỗ máy sinh đẻ như vậy thì tương lai rất có lợi ích lớn trong việc liên hôn giữa các gia tộc còn gì?”

“Mà cậu nói xem, bây giờ người có thể lấy được chỉ có thể là vợ của cậu, tin tức cậu trở về vẫn chưa mấy ai biết được, dĩ nhiên họ sẽ tưởng cậu vẫn ở nước ngoài, chỉ cần động tay vào làm một cái giấy chứng tử liền có được một gen tốt. Dại gì mà không làm?”

“Họ chỉ cần đợi hai tháng sau khi giấy chứng tử được gửi đến. Sau đó, tìm một người nào đó trong going tộc nói cậu ta rất yêu vợ của cậu dù vợ cậu có bị thất trinh nhưng vẫn chấp nhận.”

“Thế là tiếp tục một mũi tên trúng hai đích rồi đấy!”

Cả nhà nghe Bạch Tiên Sinh phân tích liền rơi vào trầm ngâm.

Họ không ngờ kế hoạch của nhà họ Đỗ và nhà họ Mạnh hoàn mỹ đến độ không thể nào có sai xót như vậy mà chỉ cần một vài thông tin rác, Bạch Tiên Sinh lại có thể suy luận cặn kẽ đến độ như vậy.

Trầm ngâm một hồi, Thẩm Thiên bỗng lên tiếng: “Số điện thoại, thông tin, địa chỉ của gia tộc còn lại trong ba gia tộc đứng đầu Giang Bình.”

Nói rồi anh lập tức tắt điện thoại, thu dọn bát đũa: “Con no rồi, con có việc cần đến Cô Tô một chuyến. Con đi đây, bố dọn nốt giúp con nhé!”

Nói rồi anh lập tức đi ra ngoài bắt một chiếc taxi đi ngay.

“Ông ngoại ơi, vừa rồi là chuyện gì vậy chứ?!”

Lúc này, anh đang ở trên taxi đi tới một tiệm xe hơi.

Thấy anh xuống từ một chiếc taxi, chẳng ai muốn đón tiếp vì nghĩ anh vào chỉ để ngắm nghía, chụp ảnh miễn phí.

“Xin lỗi annh, ở đây không cho phép quay phim chụp ảnh.”

Một người phụ nữ có vóc dáng gọn gàng cùng với khuôn mặt khó chịu bước đến, đưa một tay ra chặn khi Thẩm Thiên đang định bước vào cửa hàng.

“Tôi nói vào đây quay phim, chụp ảnh sao hả?”

Anh rất ghét cái thái độ khinh thường người khác của cô ta, anh cau mày khó chịu nói.

Cô gái thấy anh đáng sợ như vậy, mới đầu cũng hơi hoảng sợ nhưng cô ta nghĩ rằng đây là tiệm xe hơi của nhà họ Quang ở Thành Đô mở, cô ta dù chỉ là một nhân viên bán hàng nhưng cũng là nhân viên của nhà họ Quang. Động tới cô ta thì chính là động tới nhà họ Quang Đô Thành.

“Hừ, tôi chỉ nói chính xác sự thật. Quần áo thì rẻ tiền, đi xuống từ một chiếc taxi, anh nghĩ rằng đây là chốn anh có thể vào mua xe chắc?”

Thẩm Thiên thấy cửa hàng này to như vậy, nhân viên cũng nhiều nên nghĩ họ làm ăn được.

Làm ăn được thì sẽ có tiền thuê nhân viên chuyên nghiệp chứ không phải cái thứ nhân viên không có mắt nhìn, khinh thường người khác này.

Anh vốn đang rất cáu, thái độ của cô ta như vậy anh chỉ muốn cầm thẻ ngân hàng ném đôm đốp vào mặt cô ta sướng đời. Nhưng anh lại đang vội, chẳng thèm so đo làm gì, anh quay lưng rời đi, tiện thể nói:

“Nơi này cũng chẳng phải có mỗi tiệm xe nhà họ Quang các cô.”

Cô ta cứ tưởng anh thẹn quá, liền rời đi nên châm chọc nói thêm một câu:

“Hừ, chẳng phài là do tôi nói trúng tim đen của…”

Anh thấy cô ta cứ dùng dằng mãi không rút, vô cùng bực mình muốn quay lại đấm cho cô ta một trận.

Tuy nhiên, đứng lúc anh đang định quay lại thì có một giọng nói giận dữ từ bên trong quát ra:

“Im mồm!”

Khi cô ta quay lại, anh cũng muốn xem thử là có việc gì liền dừng chân ở lại xem.

Một người đàn ông chung tuổi của anh, mặc một bộ vest màu trắng có mái tóc màu bạc xuất hiện.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận