Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chàng Rể Phú Quý - Thẩm Thiên

Thời gian thấm thoát thoi đưa, kể từ hôn lễ của Trương Như Lan - Ngày A Trương sáp nhập gia phả, được làm trưởng tử Trương Gia. Trở thành con trai nuôi của lão Địa Chủ, đổi tên thành Trương Thiên đến nay cũng đã được sương sương 2 tháng.

Từ lúc được Địa Chủ và Đỗ Long cứu về, trong khoảng 2 tuần hôn mê anh mơ thấy một giấc mơ quái gở. Lúc hôn mê, tần suất là 1 lần một tuần. Sau khi tỉnh lại, cơ thể còn yếu ớt thì khoảng 2 - 3 lần trong một tuần. Bây giờ cơ thể đang dần hồi phục, tần suất là 3 lần một tuần. Cơ thể hoàn toàn đã khỏe mạnh, số lượng giấc mơ như vậy là 4 - 6 lần một tuần. Và ngày càng tăng lên, trong khoảng hai tuần trở lại đây đã ổn định ở mức ngày nào cũng mơ thấy, thậm chí là khi anh chớp nhẹ mi mắt cũng có thể nhìn thấy hình ảnh trong mơ.

Mỗi lần mơ, ban đầu thì rất mơ hồ. Tần suất mơ tăng lên thì giấc mơ ngày một rõ.

Ngay đến hiện tại, anh đã xuất hiện triệu chứng… Mộng du!

“Đi đâu vậy?”

Bởi một giọng nói khá quen thuộc, Trương Thiên bị làm cho tỉnh mộng. Anh giật mình quay ngoắt lại, chính là Lão Địa Chủ quần áo ngủ vẫn mang, trên tay còn cầm theo chiếc đèn dầu để trước mặt soi cho đỡ tối.

“Cha?”

Anh nhìn thấy ông, vội gọi một tiếng. Sau đó nhận ra quang cảnh có hơi lạ.

Chẳng biết tự bao giờ, anh vẫn phong phanh áo quần ngủ mà chạy ra sau vườn, hướng tới khuôn viên mộ nhà Trương Gia chính thống này.

Bất ngờ có một cơn gió nhẹ thổi qua, áo quần phong phanh khiến anh bị lạnh, run rẩy một cái nhẹ. Lão Địa Chủ có chiếc đèn dầu, bên trong có lửa nóng nên chẳng bị làm sao.

“Sao con lại ở đây vậy?” Trương Thiên nói.

“Lại đây cho đỡ lạnh, chúng ta vừa đi vừa nói.” Lão Địa Chủ vậy gọi Trương Thiên rồi đưa ngọn đèn ra đón anh. Ân cần giống như cha ruột!

Quả thực, từ lần đầu thấy anh ở dòng suối ấy. Ông vừa gặp liền có cảm tình, bình thường ông có tiếng là độc ác, chẳng mấy có cảm tình. Đến con gái mà ông cũng không thương, đấy là người ta nói thế.

Riêng lúc gặp mặt anh nơi ấy, ông liền thấy tiếc thương liền đem về chữa trị nuôi nấng. Đến thái độ cũng rất hòa hợp ra mặt. Ông là một con người không biết thể hiện thái độ là gì, có thể thấy rõ ở việc dù ông rất quý, rất muốn bắt Đỗ Long về làm rể mà luôn tỏ ra lạnh lùng chủ tớ với anh. Đến con gái cũng hiểu lầm cơ mà!

Vừa đi, lão vừa nói “Ta vừa thổi đèn, ý định đóng cửa sổ đi ngủ thì thấy con mắt nhắm mắt mở, trông thật vô hồn lướt qua cửa phòng.”

“Mới đầu ta tưởng là ma vì trang phục con màu trắng cơ mà, về sau định thần lại ta mới thấy giống con liền đem đèn đi theo.”

“Thấy con cứ một mực tiến đến đây, không đợi được ta liền gọi con một tiếng. Con bị mộng du sao?” Lão Địa Chủ vừa nói, vừa kéo theo Trương Thiên đi sát mình cho ấm.

“Vậy sao ạ?”

Trương Thiên nghe vậy thì cũng chẳng nói gì thêm, tuy mắt cứ liên tục đoái hoài về hướng cũ miệng lại nói khách sáo.

“Không có chuyện gì thì nên về ngủ đi con, trời thu sắp chuyển mùa. Lạnh lắm buổi đêm đấy!” Lão Địa Chủ nói rồi đẩy Trương Sinh vào phòng của Trương Sinh.

Trương Sinh tuy được nhận làm con cả nhưng vẫn chẳng phải dòng chính thống nên cũng không tiện cho ở trong viện chính, đành để ở gần gian với ông mà cũng chỉ ngăn cách một gian tường. Riêng điều này cũng đủ để thấy ông ta yêu thương Trương Thiên đến thế nào.

Vừa đưa được Trương Thiên vào trong phòng ngủ, dập tắt nụ cười quan tâm trên miệng giống như việc lão thổi tắt ngọn nến trong đèn vậy.

Thái độ ông ta khác hẳn, đôi mắt đáng sợ vẫn đang nhìn về phía mộ gia nhà mình.

Sáng sớm ngày hôm sau, chỉ mới 7h sáng, lão Địa Chủ đã cho gọi Trương Thiên đến hỏi chuyện.

Trương Thiên vừa đến, đã thấy lão Địa Chủ đang ăn sáng cùng với phu nhân ở sảnh chính.

“Trương Thiên đến rồi đấy à? Mau lại đây ăn sáng đi.” Trương Thiên vừa mới bước 1 chân vào đến cửa, lão Địa Chủ đã nhận ra liền cho gọi vào ăn sáng chung.

Phu Nhân vẫn còn đang cặm cụi ăn, nghe tiếng lão gọi Trương Thiên, bà liền biết chiếc bát trống này dành cho ai.

Bà quay ngoắt sang, đăm chiêu nhìn vào Trương Thiên.

Trương Thiên cũng nhận thấy, liền hơi giật mình.

Phu Nhân là tiểu thư nhà quan, từ nhỏ đã được nuông chiều thích gì có nấy.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận