Chương 1122
Nghe bà cụ Thanh Kiều nói như vậy, sắc mặt Vân Khởi Hải khôi phục được vài phần.
La Thành Côn cười nói: “Bà cu Thanh Kiều không biết an bài chuyện của ngày mai sao?”
Bà cụ Thanh Kiều nói: “Nghi thức thay quân ngày mai sẽ được cử hành ở đại lề đường của cơ quan Đà Nẵng, ngoài người đứng đầu bộ đội Đà Nẵng Viên Cảnh Thiên, còn có Chung Nam Sơn và tổng giáo đến tham dự. “Ngày mai, Thanh Khánh sẽ sắp xếp vị trí trong sân cho mọi người trong hội trường, đến lúc đó có thể kết thân với tổng giáo hay không là phù thuộc vào hai người.
Nghe nói đến điều này, La Thành Côn và Vân Khởi Hải thực sự kích động.
Bọn họ sớm đã biết đến tổng giáo trong truyền thuyết. Những ngày này, lại đặc biệt tìm đến người của bộ binh để dò hỏi một phen, mới hiểu rõ được địa vị của tổng giáo.
Chỉ cần có thể tận dụng cơ hội này để làm quen với tổng giáo, ba nhà La, Vân, Thanh sẽ không còn phải phụ thuộc vào người khác nữa. “Hừ, đến lúc đó, nhà họ Bùi và gia tộc họ Lý ở Cảng Thành sẽ bị ba người chúng ta giẫm nát dưới lòng bàn chân!” Bọn họ đã có chút không chờ đợi được nữa. …
Một trang viên ẩn trong ngọn đồi phía sau núi Bạch Vân. Bùi Văn Kiên và Bùi Sâm La ngồi đối diện chơi cờ với nhau.
Khi con cờ cuối cùng của Bùi Văn Kiên được đặt xuống, toàn bộ bàn cờ đã được bao phủ bởi các quân cờ đen.
Bùi Sâm La cười nói: “Anh hai thật sự là quá lợi hại. Tay này quả thực thay đổi như chong chóng không biết đâu mà lần, nằm chắc thời cơ, đi trước một bước.” “Quan sát theo bàn cờ, cả Đà Nẵng không phải năm trong tay của anh hai à.”
Bùi Sâm La thờ ở nói: “Tất cả đều nằm trong tầm kiểm soát của tôi? E răng là không hẳn.” “it nhất, sau lê thay đổi quân đội ngày mai, sắc trời Đà Nẵng sẽ thay đổi.”
Nghe đến đây, sắc mặt Bùi Sâm La liền đen lại, bọn họ cũng đều biết thân phận thật sự của Bùi Nguyên Minh.
Thể Tử Minh và tổng giáo đều đang nói về cùng một người. Và chính vi điều này mà Bùi Sâm La có chút đứng ngồi không yên
Bùi Văn Kiên thản nhiên nói: “Đây không phải là chuyện xấu. Có người cho rằng nếu cứng cánh liền có thể có ý nghĩ riêng.” “Sau ngày mai, những người này có lẽ sẽ lại phải bò tới trước mặt nhà họ Nhà họ Bùi của chúng ta. “Những người đó đang đợi đến ngày mai, Bùi Văn Kiên tôi chẳng lẽ lại không đợi?”
Ngoại trừ những đại gia tộc này, đêm nay toàn bộ Dương Thành mà nói tuyệt đối cả đêm khó ngủ.
Mỗi gia đình đều chuẩn bị suốt đêm.
Ngay cả những người của quan phủ, đối với bản thân mà chọn ra những lễ vật vừa nhìn lại muốn nhìn. Rốt cuộc, ngày mai, tổng giáo đầu doanh trại Qúy Đức sẽ lần đầu tiên xuất hiện trong một dịp trang trọng như vậy kể từ khi ông ta xuất ngũ.
Cho dù không thể làm thân với tổng giáo, cho dù chỉ có thể cùng tổng giáo nói một câu nói, nếu nói ra, chính là khiến người khác ghen tị.
Tất cả mọi người đều không thể chờ đợi.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!