Chương 1134
Giải quyết xong Lý Thành Đức, cho Hạ Trung Hưng lui xuống, Bùi Nguyên Minh mới đứng dậy cười nói: “Ha Vân, mọi chuyện đã được giải quyết rồi, sau này có thể yên tâm đi làm rồi.”
Sắc mặt Hạ Vân đầy phức tạp, một lát sau thản nhiên cười: “Tổng giám đốc của tôi, đã nói ra, thì anh chịu trách nhiệm, tôi sẽ ở tập đoàn Thiện Nhân chờ anh.”
Nói xong, cô ta liền rời đi.
Bùi Nguyễn Minh đưa tay ra xoa xoa đầu.
Lần này vì để cho Hạ Vân có thể thoát khỏi trói buộc của nhà họ Hạ, anh không thể không lên tiếng như vậy.
Nhưng mà, việc này giống như đã cuối theo cả mình rồi?
Kệ đi, tạm thời không nghĩ nữa.
Bùi Nguyên Minh lại ngồi xuống, lạnh lùng mà nói: “Làm cho người nhà họ La và nhà họ Vân tiến vào luôn đi.” Một lát sau, hai người La Thành Côn và Vân Khởi Hải “mời”
Trong nháy mắt đã nhìn rõ được mặt Bùi Nguyên Minh, hai người suýt chút nữa bị dọa cho ngất xỉu. “Bùi Nguyên Minh lại là Tổng giáo đầu?!”
Lúc này đây sắc mặt hai vị chủ nhà lòng dạ ác độc này đã bệch. “Không phải là chúng ta đang mơ chứ?” “Đây không phải tên Bùi Nguyên Minh ở rể đó sao?” “Bùi Văn Kiên lại hãm hại chúng ta!” Lúc này La Thành Côn và Vân Khởi Hải đều sợ đến phát ngốc rồi.
Tên ở rể mà bọn họ không ưa lại có thể lắc mình biến hóa, trở thành Tổng giáo đầu có một không hai!
Đây chính là truyền thuyết của bộ binh đẩy!
Truyền kỳ còn sống đấy!
Không có cách nào tưởng tượng được! Cũng không thể tưởng tượng ra được!
Bùi Nguyên Minh lạnh lùng nói: “Để hai vị bị sợ hãi rồi, tôi chính là Tổng giáo đầu.” “Am
Chân hai người La Thành Côn và Vân Khởi Hải đều mềm nhũn, đồng thời quỳ sụp xuống đất. “Nhà họ La, nhà họ Vân, tôi và các người không thù không oán các người lại tìm lính đánh thuê ở biên cảnh muốn đẩy tôi vào chỗ chết, các người đảng tội gi há?!”
Bùi Nguyên Minh lạnh lùng mở miệng. “Chuyện chuyện này…”
Vân Khởi hải và La Thành Côn rất muốn nói, toàn bộ việc này đều là do Bùi Văn Kiên đứng sau chủ mưu cả.
Nhưng mà trước ánh mắt của Bùi Nguyên Minh, bọn họ lại không nói ra được nửa lời.
Bởi vì bọn họ đã nhìn hiểu rồi.
Tổng giáo đầu biết!
Tổng giáo đầu cái gì cũng biết!
Cãi lại trước mặt Tổng giáo đầu không có ý nghĩa gì hết. “Nhà họ Vân và nhà họ La, từ này về sau ở ẩn đi!” “Những người từng tham gia vào chuyện hôm đó, ngày mai tự mình đi đầu thú.” “Về phần hai người các người, tự tử nhận tội đi.” “Âm-”
Sắc mặt hai người Vân Khởi Hải và La Thành Côn tải nhợt, mồ hội lạnh túa ra.
Nhưng mà, trong lòng bọn họ hiểu rõ, Tổng giáo đầu như vậy là nhân từ rồi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!