Chương 2817:
Bùi Nguyên Minh không nói gì thêm, mà giống như vệ sĩ đứng sau lưng Bùi Diễm Lan.
Anh muốn biết Bùi Diễm Lan, cái người tự xưng là mày liễu không thua mày râu này.
rốt cuộc sẽ dùng cái gì để đám người trước mặt phải tin phục.
Bùi Diễm Lan không để ý tới ánh mắt của mọi người, mà tự mình ngồi lên vị trí vốn thuộc về tổng giám đốc, lạnh nhạt lên tiếng: “Tôi tên là Bùi Diễm Lan, tôi nghĩ có nhiều người đều quen biết tôi, như vậy tôi không cần giới thiệu mình nữa.”
“Tổ chức hội gặp mặt hôm nay là muốn nói cho mọi người biết một việc, môn chủ đấy tụ chọn tôi chấp hành chức tổng giám đốc.
này: “Các vị ngồi ở đây, đều có ngàn vạn tia quan hệ với Bùi Môn tại Cảng Thành và Las ‘Vegas của tôi.”
“Hi vọng mọi người giúp đỡ lẫn nhau, có phúc cùng hưởng, có họa cùng chia!”
*Bùi Diễm Lan tôi tuyệt đối không bạc đãi mọi người”
*Ngoài ra, tôi cũng muốn giới thiệu với mọi người Bùi Nguyên Minh”
“Anh ta không có chức vị gì ở trong nội bộ tập đoàn chúng ta, chỉ là một cố vấn.”
“Nhưng lời anh ta nói đại biểu cho lời của tôi.
“Yêu cầu của anh ta, đại biểu cho yêu cầu của tôi!”
“Đắc tội với anh ta chính là đắc tội với tôi!”
“Mọi người rõ chưa?”
Biểu hiện của Bùi Diễm Lan gây ra một trận sóng gió, chẳng những chỉ rõ chỗ dựa vững chắc sau lưng mình, hơn nữa còn cho Bùi Nguyên Minh một thân phận.
Có thể nói, thủ đoạn này đúng là không phải một cô gái tầm thường có thể nắm giữ được.
Bầu không khí có chút yên tĩnh, không ít người nhìn về phía Bùi Nguyên Minh.
Người của tập đoàn tài chính Cảng Thành và Las Vegas, bình thường không có quan hệ quá chặt chẽ với Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas, mặc dù đều xem như người một nhà, nhưng vẫn phân rõ giới hạn.
Cho nên nghe được ba chữ Bùi Nguyên Minh, những lãnh đạo cấp cao của tập đoàn tài chính Cảng Thành và Las Vegas chẳng qua chỉ thấy quen tai thôi, trong lúc nhất thời không nghĩ ra được đã gặp Bùi Nguyên Minh ở đâu.
Theo bọn họ, cái tên này hẳn là một kẻ ăn bám.
Dựa vào may mắn mà ăn được chén cơm chùa của Bùi Diễm Lan.
Nếu không sao Bùi Diễm Lan cho anh ta một cái thân phận cố vấn chứ, hơn nữa còn nói gì mà Bùi Nguyên Minh là đại biểu cho cô ta?
Coi trọng như vậy, đương nhiên là sẽ chịu thêm mấy phần hâm mộ và ghen ghét.
Mà cái người đàn ông mặc bồ đồ của Givenchy kia còn dùng ánh mắt oán độc nhìn Bùi Nguyên Minh, ra vẻ Bùi Nguyên Minh cướp đồ chơi của mình vậy.
Bùi Nguyên Minh nghe Bùi Diễm Lan đẩy mình ra, mặc dù anh có chút im lặng, nhưng vẫn lên trước một bước, lễ phép chào hỏi: “Chào mọi người, tôi là Bùi Nguyên Minh, sau này sẽ là cố vấn cho mọi người, có gì không hiểu có thể nói cho tôi!”
“Sau này chiếu cố nhiều hơn”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!