Chương 497 Dương Thành, hội sở Đế Hào.
Đây là một trong những hội sở tư nhân xa hoa nhất Dương Thành. Vào thường ngày, những người ra vào chỗ này đều không giàu thì cũng quý.
Chỗ như này là nơi mà các phú nhị đại thường hay tụ tập.
Tùy tùy tiện tiện bao một phòng thôi, một đêm cũng phải tiêu phí hàng triệu nhân dân tệ.
Chỗ như thế này, là nơi cho người có tiền tiêu pha, cũng là nơi mà những hạng người thấp kém cả đời mong muốn với tới nhưng không được.
Vào giờ phút này, ở trong một phòng gặp mặt bí mật.
Bối Hoàng Triết ngồi ở trên vị trí cao nhất, vừa nghịch điện thoại di động, vừa mim cười nói: “Mọi người, hôm nay họ Bối tôi là chủ nhà mời khách, mọi người một không uống rượu, hai không gọi công chúa, thế là thể nào? Xem thường tôi hay sao?”
Giờ phút này có ít nhất mười mấy người ngồi đối diện với anh ta, đều là những phú nhị đại có quan hệ với nhau ở Dương Thành này.
Nhưng mà vào giờ phút này, trên mặt mỗi tên phú nhị đại ở chỗ này đều có mấy phần sa sút tinh thần.
Trước đây vào những dịp như thể này, bọn họ ít nhất cũng phải ôm trái ôm phải.
Nhưng hôm nay, mỗi người đều là nước canh suông và nước trắng, ngay cả rượu đỏ của Pháp ở trước mặt cũng không dám uống lấy một ngụm.
Nghe được lời này của Bối Hoàng Triết, những người này cũng không dám không nhìn, trong đó có một phú nhị đại có vẻ mặt tái nhợt cười khổ một tiếng, nói: “Cậu chủ Triết, anh cũng không cần phải trêu đùa mấy người chúng tôi!”
“Tình huống của chúng tôi như thể nào mà anh còn không biết hay sao?”
“Xí nghiệp của Dòng họ chúng tôi đều đã bị tập đoàn Thiện Nhân mua lại hết! Hơn nữa còn vì đã mất hết khả năng thanh toán, nên bây giờ cũng đang bước trên con đường bị phá sản, con đường chỉnh lý tài nguyên!”
“Sau này mấy người bọn tôi còn không biết là phải làm sao bây giờ đây, không biết là đến lúc đó cậu chủ Triết có thể có lòng tốt chứa chấp chúng tôi hay không?”
Nói ra lời này, trên mặt của tên phú nhị đại kia đều là vẻ chua xót.
Quá khứ trước đây của bọn họ kiêu căng đến mức nào chứ, xem thường cái này, xem thường cái ia, cảm thấy cho dù là nhà họ Bùi là Dòng họ đứng đầu Dương Thành thì cũng rất bình thường mà thôi, có gì đặc biệt hơn người cơ chứ? Nhưng mà ngày hôm qua bọn họ mới hiểu rõ ràng, cái gì gọi là Dòng họ thật sự đứng đầu, cái gì gọi là trần nhà của tỉnh Đà Nẵng. Nhà họ Bùi cũng không có ra tay.
Thể Tử Minh trong truyền thuyết chỉ nhẹ nhàng nói ra một câu màthôi.
Đã có thể khiến cả Dương Thành rung chuyển không ngừng.
Không biết là có bao nhiêu Dòng họ, bao nhiêu xí nghiệp cũng bị mua lại.
Theo Thế Tử Minh, đây đều là đang chỉnh lý lại tài nguyên, muốn cho tập đoàn Thiện Nhân càng ngày càng trở nên to lớn mạnh mẽ hơn. Nhưng đối với một đám người từ trước đến nay vẫn luôn có thói quen ăn no chờ chết, cậy tài nguyên của Dòng họ mà tiêu xài phung phí, thì việc này không khác gì là bùa đòi mạng cả.
Những phú nhị đại có mặt ở chỗ này, mỗi một người đều có tình cảnh như vậy.
Không phải là Dòng họ đang bước trên con đường phá sản, thì chính là công ty bị chỉnh lý.
Vào lúc này, có rất nhiều người trong số bọn họ ngay cả đến năm tệ cũng không thể lấy ra được, như này thì nào dám tiêu phí được? “Nếu như hôm nay họ Bối tôi đã là người mời tất cả mọi người tới,chẳng lẽ còn có thể để mọi người ra tay mời khách hay sao?”
Bối Hoàng Triết lộ ra vẻ tươi cười.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!