“Được rồi, ngày mai ba mẹ nuôi muốn đến Dương Thành, đến lúc đó bọn họ muốn mời cả nhà của chúng ta ăn cơm, anh rể cũng phải đi!”
Trịnh Khánh Vân cười hì hì và nói ra mục đích của ngày hôm nay. “Được thôi!”
Bùi Nguyên Minh cũng biết sơ sơ, năm đó khi Trịnh Khánh Vân được sinh ra, hình như có gặp một người có địa vị cao quý, dưới sự chỉ dẫn của người này thì cô ta được một đôi vợ chồng có thân phận rất cao quý nhận làm con gái nuôi.
Hàng năm Trịnh Khánh Vân đều sẽ đến sống cùng đôi vợ chồng kia trong một thời gian ngắn.
Có điều, chắc là đôi vợ chồng kia đến từ một dòng họ có thực lực lớn mạnh, tuy rằng bọn họ nhận Trịnh Khánh Vân làm con gái nuôi, nhưng bọn họ cũng rất ít quan tâm đến chuyện của nhà họ Trịnh.
Cho nên Bùi Nguyên Minh vẫn chưa gặp được ba mẹ nuôi của Trịnh Khánh Vân.
Có điều, thân phận và địa vị của bọn họ rất cao, nếu bọn họ phải tới đây thì nhất định là chuyện lớn. Vào buổi tối, Trịnh Tuấn gọi Bùi Nguyên Minh và Trịnh Tuyết Dương lại.
Đầu tiên, Trịnh Tuấn hung hăng trợn mắt liếc nhìn Bùi Nguyên Minh, sau đó ông ta hít sâu một hơi, sau đó nói: “Chuyện ngày hôm qua hãy để cho nó qua đi, nhưng ngày mai có một chuyện lớn, cậu tuyệt đối không được làm cho tôi mất mặt!” “Nếu để cho tôi mất mặt một lần nữa, tôi thực sự sẽ đuổi cậu ra khỏi nhà!”
Trịnh Tuyết Dương thật sự rất tò mò, cô nói: “Ba, ngày mai có chuyện gì vậy?”
Cô thật sự rất tò mò, rõ ràng Trịnh Tuấn đã rất căm ghét Bùi Nguyên Minh, làm sao ông ta lại tìm đến Bùi Nguyên Minh, ông ta còn dặn dò những chuyện này một cách thận trọng, chẳng lẽ là có chuyện gì nghiêm trọng sao?
Trịnh Tuấn im lặng một lát, sau đó ông ta mới nhớ tới: “Tuyết Dương, con hẳn là biết ba mẹ nuôi của em gái mình phải không? Mỗi năm em con sẽ sống với bọn họ vài tháng, đúng không?”
Trịnh Tuyết Dương nói: “Con biết. ”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!