Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chàng Rể Quyền Thế Bùi Nguyên Minh

Nghe được đám “bạn bè” này chỉ trích, Trịnh Tuấn tràn đầy bối rối, ông ta nhìn đám bạn bè này bằng ánh mắt đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi. “Các người hãm hại tôi! Là các người thiết kế bẫy để hãm hại tôi!”

Trịnh Tuấn giận dữ hét lên. “Chúng tôi có ép buộc ông không? Chúng tôi có kêu ông tới đây à?”

“Từ đầu tới đuôi đều là chính bản thân ông tự nguyện!”

“Từ đầu tới cuối, chúng tôi có động đến ông dù chỉ một chút sao?”

Trịnh Tuấn im lặng không thể mở miệng.

Mọi chuyện cũng đúng như đám bạn bè này của ông ta vừa nói, mọi chuyện đều do ông ta tự nguyện, từ đầu đến cuối đều không có người nào ép buộc ông ta.

Muốn trách thì cũng chỉ có thể trách chính bản thân ông ta quá tham lam!

Lúc này Trịnh Tuyết Dương cũng đã biết, đây chính là hoàn toàn hãm hại.

Cô suy nghĩ một chút rồi nói nhỏ với Bùi Nguyên Minh: “Hay là chúng ta báo cảnh sát đi?”

“Không được, báo cảnh sát cũng chẳng có tác dụng gì, nói không chừng bọn họ trở thành chó đến đường cùng sẽ quay lại cắn người đấy!” Bùi Nguyên Minh nói.

Lôi Lão Hổ nghe được hai người nói chuyện với nhau, ông ta cười lạnh nói: “Báo cảnh sát ư? Được đấy! Các người có thể tùy tiện báo cảnh sát!”

“Ông ta nợ tiền đều là do ông ta mượn từ người khác, viết rõ rành rành giấy trắng mực đen, rất rõ ràng…”

“Còn nữa, ông ta còn thế chân toàn bộ bất động sản và cổ phiếu của nhà họ Trịnh các người, những thứ này đều có thủ tục hợp pháp đấy!”

“Bây giờ chúng tôi mới là người càng trông mong các người báo cảnh sát đấy! Đến lúc đó càng dễ dàng cho chúng tôi làm việc!”

“Pháp luật cũng sẽ luôn luôn bảo vệ cho những công dân hiền lành trong thành phố như chúng tôi!”

Tất cả mọi người đều cảm thấy hơi khó hiểu nhìn Trịnh Tuấn.

Vào giờ phút này, sắc mặt của Trịnh Tuấn tái nhợt, nhưng ông ta vẫn gật đầu một cái.

Đúng là ông ta đã dùng toàn bộ sản nghiệp, cổ phiếu và các loại nhà cửa của nhà họ Trịnh làm đồ thế chân.

Vì chuyện này, ông ta còn lén lút chui vào biệt thự của nhà họ Trịnh để ăn trộm những thứ này ra.

Ông ta bị thua quá nhiều nên choáng váng đầu óc, thế chân những thứ này để lật bàn.

Nhưng ai biết đến cuối cùng ông ta lại thua đến một ngàn bảy trăm năm mươi tỷ đồng, hơn nữa ông ta còn gian lận, tổng cộng phải bồi thường ba ngàn năm trăm tỷ đồng.

“Dù thế nào cũng không thể để cho ông cụ biết, nếu như ông cụ biết tôi lại mang toàn bộ tài sản của nhà họ Trịnh chúng ta ra chơi cờ bạc, hơn nữa còn thua sạch, có khi ông cụ sẽ giết chết chúng ta mất!”

Trịnh Tuấn vội vàng nói.

Nhưng mà ông ta nhanh chóng phản ứng kịp thời rồi nói tiếp: “Là do bọn họ! Bọn họ có những nhân viên chuyên nghiệp dẫn tôi đến biệt thự nhà họ Trịnh, cho nên tôi mới thuận lợi bắt được những thứ đó…”

Lôi Lão Hổ cười lạnh một tiếng rồi nói: “Bây giờ ông nói những thứ này thì có tác dụng gì không? Ông có có chứng cứ sao?”

“Được rồi! Đừng nói nhảm mấy thứ linh tinh này nữa, bây giờ dự định báo cảnh sát hay là muốn làm gì, chính các người quyết định đi!”

Lúc này ngay cả Trịnh Tuyết Dương cũng trợn tròn mắt không biết làm sao.

Sắc mặt của Bùi Nguyên Minh cũng trở nên tối tăm. Mọi người đều không phải là người ngu, đến bước này thì tất nhiên ai cũng có thể nhận ra là đối phương cố ý nhằm vào bọn họ, tất nhiên đã dự tính xong tất cả những chuyện này rồi. “Suy nghĩ xong chưa?”

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận