Rất nhanh, Đường Nhân Đồ đã mang theo những người quân sĩ đã được huấn luyện một đường chạy đến trước hiện trường.
Trong mắt đám người nổi tiếng hiện tia hoảng sợ, bọn họ đều đi đến trước mặt Bùi Nguyên Minh.
Đường Nhân Đồ biết rõ thói quen của Bùi Nguyên Minh, sau khi anh ta hành lễ xong, không nói thêm điều gì, ánh mắt chỉ lạnh như băng rơi trên người Thái Khôn.
Hiển nhiên, giờ phút này chỉ cần Bùi Nguyên Minh nói một tiếng, những người này trực tiếp bị bắt.
Trong quân đội?
Những người này thật sự là người của quân đội? Thái Khôn, người vừa mới đắc ý, giờ này liền cảm thấy sợ hãi.
Anh ta không thể tưởng tượng được, người trước mặt không đơn giản chỉ là một chủ tịch.
Tùy tiện gọi một cuộc điện thoại đã khiến cho người trong quân đội có mặt, phong tỏa hiện trường, hiện tại lại còn đem fan hâm mộ của anh ta đưa ra ngoài. ..
Giờ phút này đừng nói là kêu gọi người đến phá hủy trung tâm mua sắm. Cho dù muốn thoát thân cũng trở nên khó khăn.
Người trong quân đội khác với thanh tra ở đồn cảnh sát.
Thanh tra còn quan tâm đến dư luận, nhưng mà người trong quân đội lại không hề để ý đến chuyện này, trong mắt bọn họ chỉ có mệnh lệnh mà thôi.
Người này, rốt cuộc có thân phận gì. . .
Tại giờ phút này, Thái Khôn thái hoang mang, thật sự hoang mang. “Những người này quả thật cũng không tệ lắm. . .”
Bùi Nguyên Minh liếc mắt một cái liền nhìn ra, những người đến đây đều là quân sĩ tới tham gia cuộc khảo sát nhập ngũ.
Nhưng những người đó đều đã nhìn thấy Bùi Nguyên Minh, nên quân sĩ đều đã biết thân phận thật của anh.
Ở trước mặt Bùi Nguyên Minh, bọn họ đều bày ra tư thế ưỡn ngực, ngẩng cao đầu, vẻ mặt không che dấu được sự ngưỡng mộ.
Từ điểm này có thể nhìn ra được, thân phận thật sự của Bùi Nguyên Minh vô cùng cao quý.
Bùi Nguyên Minh gật gật đầu, tầm mắt rơi xuống ngời Thái Khôn, vẫn như cũ nhìn anh ta nói bằng giọng thản nhiên: “Không phải anh muốn kêu gọi người đến phá trung tâm mua sắm này sao? Không phải muốn kêu gọi người đến chống lại tôi sao. Hiện tại tôi cho anh cơ hội để ra tay, thế nào?”
“Anh đừng cho rằng tôi không dám. . .Cho dù tôi thật sự kêu người đến phá hủy nơi này, anh dám làm gì tôi. . .”
Thái Khôn tuy rằng vẫn run rẩy, nhưng vẫn vô cùng mạnh miệng.
Bùi Nguyên Minh nhìn anh ta một cái, bỗng nhiên cười nói:” Đường Nhân Đồ, nếu có người muốn phá hủy nơi này, phải xử lý như thế nào.”
Tay phải Đường Nhân Đồ đặt vào thanh đao ở bên hông, lạnh lùng nói: “Đương nhiên phải giết chết.”
Bùi Nguyên Minh gật đầu, sau đó xua tay, thản nhiên nói: “Làm đi, chúng ta còn rất nhiều chuyện, làm nhanh gọn một chút. . .”
“Chỉ cần một thời gian ngắn, hiện trường sẽ được thu dọn. . .”
Bùi Nguyên Minh nói những lời này khiến cho Thái Khôn sợ đến mức suýt chút nữa là ngất xỉu.
Đám người Trầm Vân cũng đổ mồ hôi hột.
Người này đúng thật là độc ác!
Thái Khôn uy hiếp anh ta sẽ phá hủy nơi này, anh lại trực tiếp cho người đi xử lý anh ta!
Vị này nhất định từng ở trên chiến trường, nếu không anh không bao giờ dám nói ra những lời như vậy.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!