Chương 724
Ánh mắt người nhà họ Bùi bỗng nhiên đều rơi xuống trên người của Bùi Văn Kiên.
Vào thời khắc mấu chốt này, anh lại lại bảo mọi người đừng vội?
Anh ta có ý gì?
Ngay cả Lý Hạnh Mai cũng khẽ nhíu mày, chẳng lẽ con rối mà lần này mình chọn lựa, cũng muốn ngỗ nghịch hay sao?
Lúc này, Bùi Văn Kiên chậm rãi đi tới phía trước, anh ta nhìn sâu vào mắt của Bùi Nguyên Minh, mới cung kính hành lễ ở trước mặt Lý Hạnh Mai, nói: “Lão thái quân, sư tử vồ thỏ cũng phải dùng toàn lực!” “Huống chi, Bùi Nguyên Minh cũng không phải thỏ!” “Tuy rằng anh ta đã xuất ngũ khỏi Đường Đao Doanh… ” “Tuy rằng hiện tại Đường Nhân Đồ hơn phân nửa là nể mặt tình cảm ngày xưa mà đến ra mặt cho anh ta!” “Nhưng dù sao anh ta cũng từng là tổng giáo đầu, không thể lơ là dù chỉ một chút!” “Tôi muốn mời con bài chưa lật lớn nhất mà gia tộc Bùi thị đặc biệt chuẩn bị lần này ra, xin lão thái quân hãy cho phép!” “Được!” Lý Hạnh Mai lắc lắc cây gậy của mình: “Tôi cho cậu mười phút đồng hồ, tôi muốn nhìn thấy người kia quỳ gối trước mặt của tôi!”
Tiếng nói vừa dứt, Lý Hạnh Mai xoay người rời đi.
Bà ta lớn tuổi, có một số việc bà ta không có nhìn hứng thú quan sát quá trình, chỉ cần trông thấy kết cục là được rồi.
Mà lúc này Bùi Diễm Lan không biết đi ra từ chỗ nào, cô ta nhẹ nhàng đỡ cánh tay của Lý Dật Minh, đi về hướng phía sau hội trường. Lúc này, Bùi Nguyên Minh vẫn ngồi ở đó đột nhiên đứng lên, cất cao giọng nói: “Lý Hạnh Mai, tôi nói bà có thể đi lúc nào chứ?”
Thân thể Lý Hạnh Mai hơi dừng lại một chút, đầu cũng không quay lại, chỉ lạnh lùng nói: “Tôi thay đổi chủ ý, hiện tại tôi chỉ cần thấy được thi thể của nghịch tử này là được rồi!” “Vâng!”
Vẻ mặt Bùi Văn Kiên tối tăm, sau đó chợt vung tay lên: “Ra tay!” “Tuân lệnh!”
Giờ phút này, Sâm La khẽ vuốt cằm, đột nhiên, anh ta lấy ra một cái bộ đàm, hạ lệnh: “Hành động bắt đầu!”
Ngay sau đó, chu vi đột nhiên có tiếng gầm rú truyền ra.
Bùi Văn Kiên nghe âm thanh này, trên mặt hiện lên một nụ tươi, anh ta lạnh lùng nhìn Bùi Nguyên Minh, cười nói: “Ngại quá, đợi lâu rồi, Thế Tử Minh của tôi… “Anh thân là Thế Tử Minh nhiều năm, có lẽ còn không biết gia tộc Bùi Thị ta rốt cuộc có năng lực như thế nào đúng không?” “Hôm nay trước khi anh chết, cho anh biết một chút về một trong những lá bài tẩy chân chính của gia tộc Bùi Thị ta, đây là may mắn của anh, cũng là bất hạnh của anh… ”
Thời khắc này, trên mặt Bùi Văn Kiên không có sợ hãi, cũng không có phẫn nộ, tất cả chỉ là một chút tiếc hận.
Cứ như khi tung ra thủ đoạn cuối cùng kia thì Bùi Nguyên Minh chết chắc rồi.
Đường Nhân Đồ khẽ nhíu mày, ngay sau đó nói: “Tổng giáo đầu, cái nà… ” “Không vội, nhìn tình hình đã.” Bùi Nguyên Minh lại ngồi xuống lần nữa, vẫn bắt chéo hai chân, cứ như câu nói của Bùi Văn Kiên không có biện pháp xúc động đến anh dù chỉ một chút. “Rống –-”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!