Rất nhanh, những tay súng đạn ở đây đồng thời bóp cò, đạn chì bủa ra như tấm lưới, hướng về phía trước phủ tới.
Đao Bạch Phượng một vẻ mặt khinh thường, thân hình nàng tung tăng bay lượn, tay phải không ngừng vung lên, mỗi một lần phát động, phía trước đều sẽ xảy ra một vụ nổ.
Chỉ trong mấy động tác, liền làm cho quân lính đối phương, không còn thân xác.
Dạng quả quyết này, dạng phong cách này, bất kể nhìn thế nào đều không phải là võ giả bình thường, mà tồn tại chân chính là kinh qua thử thách trên chiến trường.
Bùi Nguyên Minh thậm chí từ trên người nàng, nhìn thấy một số dấu vết quân ngũ.
Vừa nghĩ đến đây, Bùi Nguyên Minh đối với thân phận nữ nhân này, càng thêm hiếu kì.
Chẳng qua giờ phút này, xác thực không phải là thời điểm tìm hiểu những chuyện đó, thừa dịp giữa sân hỗn loạn, Bùi Nguyên Minh tiện tay nhặt lên một khẩu súng rơi tại bên người, hướng về phía trước xả đạn.
Thế công của Đao Bạch Phượng, là bao trùm phạm vi lớn, nhưng thế công của Bùi Nguyên Minh, lại vô cùng tinh chuẩn.
Anh nhìn thì như tùy ý, nhưng thời điểm mỗi một lần bóp cò, đều sẽ có một địch nhân ứng thanh mà xụi lơ trên mặt đất.
Tóc dài nhìn thấy một màn này, thần sắc khó coi, mí mắt giật cuồng loạn.
Hắn mang theo một đám sát thủ mà đến, hỏa lực vô cùng cường đại, thế nhưng là bị giết đến quân lính tan rã.
“Khốn kiếp. . .”
Tóc dài nổi giận gầm lên một tiếng.
“Vận dụng súng đạn cỡ lớn cho Lão Tử!”
Lời còn chưa dứt, hắn toàn thân chấn động, trong con ngươi hiển hiện một tia không thể tin được.
Tại thời điểm hắn đang lớn tiếng gào thét, Bùi Nguyên Minh đã phát hiện chỗ ẩn nấp của hắn.
Mặc dù, hắn ở vào góc chết mà súng đạn trong tay Bùi Nguyên Minh đang ngắm thẳng tắp xạ kích, nhưng là tay phải Bùi Nguyên Minh hất lên rồi bóp cò, cưỡng ép để viên đạn chì vẽ ra một đường cong, đậu xuống giữa lông mày tên tóc dài.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!