Chương 9
“A…” Tôn Hạo Dương ngây người, chuyện này…
“Không được sao?”
“Không dám… không dám… Anh Hổ à, anh cứ thỏa thích, cứ thoải mái…” Dứt lời, Tôn Hạo Dương không dám nhìn sắc mặt của Tống Kiều Linh mà chỉ với tay lấy chùm chìa khóa rồi chuồn đi nhanh.
“Tôn Hạo Dương! Đồ khốn nạn!” Tổng Kiều Linh giận đến run người, không ngờ rằng tên để tiện Tôn Hạo Dương này lại là một kẻ vô dụng, rác rưởi như vậy, hơn nữa bạn học của anh ta cũng đều tỏ vẻ rụt rè, sợ hãi, ai ai cũng mang cái bộ dạng không muốn liên lụy, sợ chuốc họa vào thân.
Trong đám này chỉ có Bùi Nguyên Minh là người không có biểu cảm gì cả, không phải vì chuyện khác, mà là vì năm đó Ngô Kim Hồ được gia tộc nhà họ Bùi huấn luyện bí mật.
Lúc trước, Ngô Kim Hồ còn rất trẻ tuổi mà đã ra ngoài xã hội lăn lội, nhưng lại không có tiền, rất nhiều lần suýt chút nữa là đã bị người ta chém chết ngoài đường, có lần Ngô Kim Hổ tình cờ gặp được một người, anh ta đã vươn tay kéo anh lên.
Không ngờ rằng thời gian chỉ mấy năm ngắn ngủi trôi qua, Ngô Kim Hồ đã phát triển đến như thế này.
Có điều Bùi Nguyên Minh cũng không muốn nhận người quen, biết nhiều năm trôi qua rồi, mình đã không còn là người thừa kế của gia tộc nhà họ Bùi nữa rồi, Ngô Kim Hồ chắc cũng không nhận ra mình.
Lúc này, khuôn mặt đằng đằng sát khí của Ngô Kim Hồ lướt quanh nhìn mọi người một lượt, nhưng lúc anh ta nhìn thấy Bùi Nguyên Minh thì cả người bỗng nhiên khẽ sửng sốt.
Giây phút này, sắc mặt anh ta thay đổi, cái người kiêu căng, ngang 10:59
ngược, đầy sát khí lúc nãy bỗng nhiên, anh ta vội vàng chạy đến bên cạnh Bùi Nguyên Minh, nói với giọng đầy tôn trọng: “Cậu chủ, thì ra cậu ở đây, Kim Hồ có mắt như mù, xin cậu chủ tha thứ!” Chỉ trong nháy mắt, tất cả mọi người trong phòng đều đứng hình.
Lúc nãy Ngô Kim Hồ còn hết sức hung hăng, ngồi yên một chỗ chỉ tay năm ngón là đã có thể ép chết đại ca xã hội đen rồi, nhưng bây giờ lại kính cần nghiêng mình đứng bên cạnh Bùi Nguyên Minh, giống như là học sinh tiểu học đang nghe thầy giáo giảng bài.
Ngay đến cả đàn em của Ngô Kim Hồ cũng hết sức kinh ngạc, bản thân đại ca là một người không sợ trời không sợ đất, sinh ra đã có tiếng là hung ác! Vậy mà từ lúc nào lại kính sợ một người như thế này chứ?
Cả hiện trường lúc bấy giờ không ai là không bị Ngô Kim Hổ làm cho sock toàn tập, không thể nhìn ra cảm xúc vui, buồn, giận hờn.
“Đã lâu không gặp.” Thật lâu sau Bùi Nguyên Minh mới thở dài một hơi, vươn tay vỗ vỗ vai Ngô Kim Hồ: “Thôi được rồi, dù sao cũng là bạn học của tôi.”
“Vâng! Cậu chủ nói thôi thì thôi! Ném hết mấy người này ra ngoài, đừng để ảnh hưởng đến việc tôi và cậu chủ ôn lại chuyện xưa.” Gương mặt Ngô Kim Hổ kích động.
Không lâu sau, vẻ mặt kỳ lạ của các bạn học đều vỡ vụn.
Bên ngoài khách sạn Royal, các bạn học ai cũng bị chấn động.
Trần Hiểu Thu liền lẩm bẩm nói: “Không ngờ Bùi Nguyên Minh lại giải vây giúp chúng ta, nếu cậu ấy không quen biết với ông chủ của khách sạn Royal thì phải sao đây hả?”
Tống Kiều Linh cũng khẽ nói: “Chẳng lẽ chúng ta trách nhầm cậu ấy rồi sao? Thực ra cậu ấy cực kỳ lợi hại?”
“Làm sao có thể thế được?” Tôn Hạo Dương đứng một bên cực kỳ hoảng loạn, tối hôm nay anh ta thật sự quá mất mặt, bây giờ cho dù thế nào đi nữa cũng phải lấy lại thể diện mới được.
“Tôi biết rồi! Tên Bùi Nguyên Minh này nhất định là bồi bàn lừa đảo, cậu ta đã sớm thông đồng với khách sạn Royal, muốn hốt tiền của chúng ta…” Tôn Hạo Dương nói với giọng đầy căm hờn.
Trần Hiểu Thu hừ một tiếng, đáp lại: “Nếu như cậu ấy muốn moi tiền của cậu, vì sao lại phải khiến cậu ra mặt?”
“Còn vì nguyên nhân gì nữa chứ, nghe đến dọa muốn báo cảnh sát, cho nên cậu ta mới sợ! Đúng vậy! Bằng không chuyện này sao có thể giải quyết dễ dàng như vậy được? Bùi Nguyên Minh là một tên khốn nạn! Chuyện này còn chưa xong đâu!” Tôn Hạo Dương hung hăng nói.
Các bạn học khác nhìn nhau, cảm thấy cũng có lý.
“Đúng vậy! Chuyện này chưa xong đâu!”
“Bùi Nguyên Minh là cái tên đã đi ở rể lại còn đi moi tiền của bạn học. Lần sau gặp mặt, tôi muốn cậu ta nhìn cho kỹ…”
Mắng cho đã miệng, nhưng lúc này chả có ai dám quay lại khách sạn Royal tìm Bùi Nguyên Minh gây phiền phức cả, hơn nữa sau khi đã mắng một trận, chán nản rời đi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!