Chương 938
Trịnh Tuyết Dương ở đầu dây bên kia im lặng một lát, sau đó từ chối: “Diêu Kỳ, tớ biết cậu là vì muốn tốt cho tớ. Nhưng mà tớ đã kết hôn cùng Bùi Nguyên Minh hơn ba năm, cũng có cảm tình với nhau rồi, tớ không muốn ly hôn.”
“Cậu..”
Lục Diệu Kỳ không biết nói gì cho phải. Không lẽ cô bạn thân này của mình đã bị tên Bùi Nguyên Minh khốn khiếp kia tẩy não rồi chứ?”
Nếu là như vậy, cô ta lập tức phải nghĩ biện pháp dẫn tên Bùi Nguyên Minh vô dụng này vào tròng để anh chủ động ly hôn. Nghĩ đến đây, Lục Diệu Kỳ chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi lại vào nhà hàng tìm Bùi Nguyên Minh.
Có điều lúc này Bùi Nguyên Minh đã rời đi từ lâu.
Đại học Tô Hàng.
Đây là một trong mười đại học danh tiếng hàng đầu trong nước. Nghe nói tinh thần học tập của nơi này rất cao, rất nhiều bạn học đều là Tứ Hải, Tô Hàng vô cùng nổi tiếng. Bùi Nguyên Minh chậm rãi bước đi trong khuôn viên trường, ngược lại chẳng nhìn ra nơi nào đặc biệt, chỉ cảm thấy chỗ này người thì ít mà muỗi thì nhiều. Có điều hoàn cảnh như vậy lại khiến anh có thể chuyên tâm suy nghĩ vài vấn đề.
Tình hình ở Dương Thành nhìn thì có vẻ rất tốt, kỳ thực sau lưng đã nổi lên từng đợt sóng ngầm. Không phải anh không nhìn ra được, chỉ là hiện tại tập đoàn Thiện Nhân còn bận sắp xếp lại nguồn tài nguyên của dòng họ Bùi, có rất nhiều chuyện không thể quản hết được.
Mà thương trường có rất nhiều chuyện khác hoàn toàn so với chiến trường, không phải chỉ cần giết kẻ địch là xong.
Giải quyết hậu quả cũng là một chuyện cần phải suy nghĩ kỹ càng, vô cùng hao tổn tâm trí.
Ví dụ như lần này, dòng họ Bùi bị lật đổ, nếu không phải tập đoàn Thiện Nhân bắt đầu sắp xếp lại tài nguyên thì không biết sẽ có bao nhiêu doanh nghiệp lớn nhỏ bị phá sản, bao nhiêu người sẽ rơi vào cảnh thất nghiệp.
Vì tư lợi của bản thân mà hại bao nhiêu người khác, đây không phải điều mà Bùi Nguyên Minh mong muốn nhìn thấy.
Nếu không phải vì điều này, Bùi Nguyên Minh đã thừa cơ giải quyết bốn dòng họ đứng đầu rồi, chuyện này cũng chẳng khó khăn gì.
Nhưng khó là ở chỗ giải quyết hậu quả mà thôi.
Lần này anh đến Tô Hàng, kỳ thực cũng là đang tìm cách khắc phục hậu quả.
Nhưng số anh rất may mắn, lần này đi lại có thể chiêu mộ được nhân tài Lục Diêu Kỳ. Có cô ta ở Tô Hàng quản lý mọi việc, trong thời gian ngắn Bùi
Nguyễn Minh cũng không cần qua đây nữa.
Thậm chí nếu anh thích, ngày mai anh có thể về lại Dương Thành luôn cũng được. Chính vào lúc này, cuối cùng Bùi Nguyên Minh cũng đi đến nơi có nhiều hơi người hơn.
Đây là sân vận động, phía sau là tòa nhà dạy học.
Ở đây có rất nhiều nữ sinh trẻ trung xinh đẹp đang khiêu vũ, chạy bộ…
Không khí như ngập tràn hơi thở thanh xuân phơi phới.
Hai mắt Bùi Nguyên Minh sáng lên. Tuy rằng anh không phải loại đàn ông như vậy nhưng nhìn thấy thế này, anh như được quay về thời đại học.
Khoảng thời gian đó có thể nói là những năm tháng thoải mái nhẹ nhàng nhất của anh.
Bùi Nguyên Minh đang rơi vào hồi ức của vài chuyện cũ. Mà cách đó không xa, Lục Diêu Kỳ đang nghiến răng nghiến lợi phi đến.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!