“Tôn thượng, ông lão này là người của tiên đế Thái Hòa, ông ta nói ông ta đã đưa tôn thượng xuống quặng mỏ, thụ hạ nghi ngờ ông ta sẽ lừa tôn thượng nên đã bắt ông ta lại.”
Sau khi nghe thấy lời đại tướng Thành Quyền nói, đại tướng Long Tương lập tức vội vàng lên giải thích.
“Ông làm vậy rất đúng, cẩn thận luôn lo lắng là điều cần thiết!”
Diệp Thiên vỗ lên vai của đại tướng Long Tương sau đó đi về phía đại tướng Thành Quyền, hắn giải dây trói tiên trên người cho đại tướng Thành Quyền, sau đó nói: “Bổn tọa đã biết chuyện ông đã diệt khẩu hai thần tướng của đế quốc Thiên Sư, nhưng lại không đi báo tin tức, làm thế rất tốt.”
“Nói đi, muốn bổn tọa thưởng gì cho ông?”
Hóa thân Thiên Đạo đã nói với hắn, cho nên hắn rất rõ ràng, nếu không đã qua hơn một năm rồi đại tướng Thành Quyền mà đi báo tin tức bảy vị tiên đế chắc chắn kịp đến đây rồi, nhưng không có bất kỳ ai đến tìm giết hắn cả.
Vậy nên có thể thấy hơn một năm qua, đại tướng Thành Quyền vẫn luôn giữ miệng kín như bưng, không hề thổ lộ ra nửa chữ nào cả, đây là điều khiến cho hắn rất bất ngờ, cũng là điều xứng đáng để được hắn tuyên dương.
Dù cho đại tướng Thành Quyền làm thế vì bất kỳ mục đích nào, đối với hắn mà nói việc cần cảm ơn thì nhất định phải cảm ơn. Nhưng hắn cũng không dễ dàng đi cảm ơn một người, chỉ có thể dùng cách ban thưởng để thay thế.
“Cảm tạ tiên đế Bắc Minh đã hiểu rõ!”
Đại tướng Thành Quyền dập đầu lạy một vái, sau đó ông ta đứng dậy hê hê cười, nói: “Thực ra là tôi cũng không muốn thưởng cái gì quá lớn cả, cái mỏ quặng này sau khi đào xong, đào được bao nhiêu chia cho tôi một phần nghìn để cho tôi tìm một nơi có thể ẩn cư tu luyện, vậy là tôi đã mãn nguyện lắm rồi.”
Vốn dĩ ông ta muốn một nghìn tấn cơ, nhưng mà gọi ra nhiều thủ hạ của Diệp Thiên xuất hiện như vậy, sợ là nếu như muốn một nghìn tấn sẽ bị người ta nói là ra giá quá cao, nên ông ta chỉ dám mở miệng đòi một phần nghìn, tính ra một trăm tấn là được rồi, đủ để cho ông ta tu luyện vài chục nghìn năm thậm chí là vài trăm nghìn năm rồi.
Dù sao thì cũng không thể tu luyện liên tục được, sẽ gặp phải bình cảnh, muốn nhiều quá cũng dùng không hết, còn dễ chọc giận Diệp Thiên.
“Một phần nghìn ít quá.”
Diệp Thiên rất hào phóng giơ ra năm ngón tay, nói: “Bổn tọa quyết định, sau khi đào xong tạm thời sẽ cho mỗi thủ hạ dưới trướng năm trăm tấn.”
“Nếu ông chịu đầu quân làm thủ hạ của bổn tọa, bổn tọa cũng sẽ cho ông năm trăm tấn, còn tặng thêm năm trăm tấn nữa coi như phần thưởng, tổng cộng một nghìn tấn.”
“Nói ra thì có thể tìm được cái mỏ quặng này cũng không phải không có công lao của ông. Hơn nữa ông còn không đi báo tin tức, còn giúp diệt khẩu hai kẻ kia, đã tạo nên tác dụng bảo hộ rất tốt cho bổn tọa, không thể khiến cho ông thiệt thòi được.”
“Cảm tạ tiên đế Bắc Minh!”
Đại tướng Thành Quyền rất cảm động, nhưng lại nói khó: “Tiên đế Bắc Minh, tôi…muốn giải ngũ về quê, không muốn hành quân đánh giặc nữa, nếu không tôi quả thật rất muốn được cống hiến sức lực cho tiên đế Bắc Minh.”
Diệp Thiên có thể hào phóng cho ông ta nhiều đá Nữ Oa như thế là điều ông ta không ngờ được, ông ta cho rằng nếu đổi lại là bất kỳ vị tiên đế nào khác chắc chắn tuyệt đối không thể hào phóng như vậy được, nên cũng trao đổi với Diệp Thiên.
Thế nhưng những lời hóa thân Đại Đạo từng nói khiến ông ta không thể không sợ hãi, nói rằng Diệp Thiên sẽ giết hại hàng trăm triệu triệu sinh linh, khiến sinh linh đồ thán, đến cả người thân của ông ta cũng sẽ bị hắn hại chết.
Còn ông ta, đến cả người thân của mình cũng không bảo vệ được, làm sao có thể bảo vệ được những người khác đây?
Đương nhiên ông ta cũng chỉ nghĩ trong lòng như thế, không dám nói ra miệng, sợ khẽ làm loạn lòng quân, rồi bị phán tử hình.
Diệp Thiên suy nghĩ một chốc, cũng không trách đại tướng Thành Quyền sẽ sợ hãi, nói ra thì bản thân hắn cũng sợ sởn tóc gáy, quân sư từng nói rồi, hóa thân Thiên Đạo cũng đã từng nói, có thể thấy phản công thế giới Tinh Hà của trung tâm vũ trụ là việc không hề thuận lợi.
Nếu không phải Đại Đạo để hắn ta theo đường vốn dĩ mà đi, hắn thậm chí từng nghĩ qua sẽ buông bỏ suy nghĩ này rồi.
Những người vợ ôn nhu hiền thục, các con thơ ngoan ngoãn hòa thuận, sau hắn có thể nhẫn tâm hại chết bọn họ?
Chỉ là đường đã đi đến lúc này rồi, hắn không thể không cứ cứng đầu mà đi tiếp, nhưng hắn biết, mỗi một bước đi tiếp theo đều phải cẩn thận lo lắng, vì vợ, vì con, hắn không thể làm một kẻ không có đầu óc, tất cả đều phải lấy đại cục làm trọng.
“Cái đồ đầy tớ, đến cả tôi cũng đã đầu quân dưới trướng của tôn thượng rồi, ông tại sao không đầu quân đi chứ, còn đòi cái gì mà giải ngũ về quê, tôn thượng đã cho ông mặt mũi ông còn không biết điều có phải không, cẩn thận tôi bóp chết bây giờ đấy!”
Tà Hoàng vươn móng vuốt ra, dọa đại tướng Thành Quyền run cầm cập.
“Huyền Khôi, không được uy hiếp ông ấy.” Diệp Thiên nói, trên đường tới đây hắn đã biết được tên của Tà Hoàng là Huyền Khôi.
“Vâng, tôn thượng.” Tà Hoàng lùi sang bên cạnh.
Diệp Thiên phân phó: “Dưa ép chín thì không ngọt, Long Tương, ban cho ông ta năm trăm tấn đá Nữ Oa rồi cho ông ta đi.”
“Tôn thượng không sợ ông ta đạt được lợi ích từ tôn thượng rồi sẽ quay lại báo tin cho Tử Vi Tinh ư?” Long Tượng lo lắng nói.
Diệp Thiên vố lên bả vai đại tướng Long Tượng, nói: “Bổn tọa cả đời không quá tin tưởng ai, nhưng Thành Quyền vẫn khá xứng đáng để được bổn tọa tin tưởng, cứ theo lời bổn tọa nói mà làm đi.”
Diệp Thiên dự tính đợi sau khi ông ta đi xa rồi sẽ niệm thần chú giết chết ông ta luôn, tránh giết người có công trước mặt các thuộc hạ sẽ khiến họ sợ hãi.
Đùa hay sao, vì sự an toàn của vợ và con, đại tướng Thành Quyền đã không để cho hắn sử dụng hắn đương nhiên phải diệt khẩu thôi, tránh tạo thành thảm họa không thể vãn hồi về sau.
“Vâng, tôn thượng.” Đại tướng Long Tượng cũng không nói gì thêm, chỉ đi lấy đá Nữ Oa cho đại tướng Thành Quyền.
Đúng lúc này, đột nhiên đại tướng Thành Quyền lại phủ phục quỳ xuống, cảm động đến rơi nước mắt nói: “Nhận được sự tín nhiệm và coi trọng của tiến đế Bắc Minh, nếu giờ tôi cố chấp rời đi, sẽ bị coi là phụ sự ưu ái của tiến đế Bắc Minh rồi.”
Nói đến đây, ông ta ôm quyền nói: “Từ hôm nay trờ đi, tôi nguyện gia nhập dưới trướng thủ hạ của tiên đế Bắc Minh, vì tiên đế Bắc Minh làm trâu làm ngựa, nhưng chỉ cần có lệnh phân phó, quyết không nói hai lời, nguyện thề sống chết trung thành với tiến đế Bắc Minh!”
Nghĩ cho kỹ, Diệp Thiên so với tiên đế Thái Hòa đối với thủ hạ tốt hơn nhiều lắm, hơn nữa thế lực dưới trướng của Diệp Thiên càng ngày càng trở nên mạnh mẽ, điều này cũng khiến cho ông ta có cảm giác được bảo hộ an toàn và sự tự tin khi phản công.
Nên ông ta mới nhất thời hạ quyết định đầu quân dưới trướng Diệp Thiên, vì Diệp Thiên mà dốc sức.
“Ha ha!”
Diệp Thiên cười to, giơ tay đỡ đại tướng Thành Quyền đứng lên: “Được lắm, bổn tọa lại có thêm một mãnh tướng nữa rồi!”
“Ha ha!”
Tất cả mọi người cũng vì chuyện đại tướng Thành Quyền gia nhập vào đội ngũ mà cảm thấy vui mừng.
“Có thế mới đúng chứ lị!”
Tà Hoàng cười xoa đầu đại tướng Thành Quyền.
Vì thế nên Diệp Thiên lấy ra thần binh pháp bảo của đại tướng Thành Quyền trong nhẫn không gian trả lại cho ông ta rồi nói: “Vài trăm năm trước ông mới đến Thiên Quyền Tinh, có biết chuyện năm đó giáo phái Bắc Minh bị diệt, còn có ai may mắn sống sót hay không?”
Hắn muốn tìm lại thêm những người cũ quay lại.
“Có!”
Đại tướng Thành Quyền gật đầu: “Có không ít đại tướng cấp bậc Tiên Tôn bị bắt giữ, cùng với các tướng lĩnh cấp bậc tiên vương, ngục giam Thiên Đăng Sơn của môn phái Chân Võ chúng tôi đã nhớ hơn hai mươi vị Tiên Tôn, một nghìn tiên vương, nhưng cũng không phải nhốt để cho họ nhàn rỗi mà tìm vài tỷ mẫu tiên dược bắt họ đi gieo trồng.”
“Còn có ngục giam Long Sơn của giáo phái Thiên Đạo, ngục giam Hỏa Diễm Đảo của giáp phái Cực Đạo, ngục giam Kim Thủy Lĩnh của giáo phái Vô Cực.. Tất cả đều có không ít tù binh của giáo phái Bắc Minh.”
“Tổng cộng lại có lẽ cũng phải đến một trăm Tiên Tôn, hơn năm nghìn tiên vương, nhảy thoát khỏi trung tâm vũ trụ thế giới Tinh Hà cũng có thành phần cá biệt.”
“Như là Lâm Bá Thiên thần võ, trung vũ vương Dương Đỉnh Thiên, thiên tề Công Tôn Nghị Sơn, thiên thăng Công Lục Thiên Bằng, vũ trữ Hầu Vương Thịnh, vũ tương Hầu Tần Dũng, và nhiều nữa.”
“Đúng rồi, nhân vũ vương Kình Thiên bị tiến đế Minh Thiên đem đi cho một nhà luyện binh khí luyện thành pháp bảo rồi. Muốn học tiên đế Bắc Minh ngài luyện một pháp bảo mãn cấp không ai bằng, trừ bỏ thần hồn của nhân vũ vương còn có thần hồn của mười mấy vị Tiên Tôn, hơn mười nghìn tiên vương, tất cả đều là người của giáo phái Bắc Minh.”
Nghe đến đây, Diệp Thiên nắm chặt nắm đấm.
“Đồ Minh Thiên chó chết!”
Quốc Trượng và đại tướng Long Tương cùng những người khác đều căm phẫn không thôi.
“Đưa cho nhà luyện binh khí nào rồi?” Diệp Thiên hỏi, hắn muốn dùng đá Nữ Oa luyện thành đại viên mãn, sau khi tập hợp mười nghìn tỉ quân binh sẽ đến thế giới Tinh Hà của trung tâm vũ trụ đem Phần Thiên Quyết và Tề Thiên Quyết đem đi luyện sạch, sau đó sẽ để quân sư khơi mào cuộc chiến luyện ở thế giới Tinh Hà của trung tâm vũ trụ, sau khi đánh đến một mức độ nhất định hắn sẽ nhân cơ hội cứu những người ngày xưa ra, ray đó bắt đầu phản công.
“Là thiên thủy thành của giáo phái Bắc Minh, Ngô Huyền Chung.” Đại tướng Thành Quyền nói.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!