"Không ổn rồi Tôn thượng! Họ đang đuổi theo sau chúng ta!"
Vẻ mặt của quân sư cũng thay đổi, mười chín vị Tiên Tôn Đại Viên Mãn, nếu bị bọn họ đuổi tới đây, vậy thì chắc chắn sẽ phải chết không thể nghi ngờ!
Diệp Thiên đương nhiên cũng biết mình gặp phải phiền toái, chính mình phụ trách ngăn cản phía sau, rồi để cho quân sư đi thông báo cho quân đội của mình, rõ ràng là không có khả năng, bởi vì còn phải qua vượt qua mấy tinh cầu nữa thì mới có thể đến cổng phía Tây, sau đó tiến vào cổng này hội hợp với đại quân.
Nếu không có anh thì quân sư rõ ràng không thể nào vượt qua được những tinh cầu này bởi vì phía sau cũng có binh lính chặn lại.
Tại Thế giới Ngân Hà ở trung tâm của vũ trụ, tuy rằng các vị Tiên Tôn Đại Viên Mãn không nhiều lắm, nhưng cấp bậc Tiên Tôn Viên Mãn lại rất nhiều, chỉ cần một vị Tiên Tôn vừa mới đạt tới cảnh giới Viên Mãn cũng đủ để ngăn chặn rồi giết chết quân sư.
Cho nên việc để cho quân sư chạy trốn trước rồi để mình ngăn cản bọn họ ở phía sau là điều không thể thực hiện được.
"Quân sư, tôi còn có hai lá bùa gia tốc đặc biệt, khi sử dụng tốc độ sẽ lên tới một tỷ km/h, bọn họ sẽ không dễ dàng đuổi theo được, có cách nào có thể thành công cắt đuôi được bọn họ trước khi hai lá bùa này hết tác dụng hay không?" Diệp Thiên hỏi.
Lúc cứu quân sư anh đã dùng một tấm rồi, sau khi dẫn quân sư rời khỏi anh không hề sử dụng nó mà thay vào đó dùng bùa gia tốc cao cấp, Xích Nhãn Kim Mao Hống phối hợp với bùa chú cao cấp này, tốc độ mỗi giờ có thể đạt tới tám trăm triệu km, cũng tương đương với việc bọn họ tiêu hao tu vi ngự kiếm đuổi theo.
Thế nhưng hai lá bùa gia tốc đặc biệt này không đủ để chống đỡ anh đi hết con đường phía trước, cho nên trước mắt nhất định phải có biện pháp mới được.
"Để thuộc hạ ngẫm lại một chút."
Quân sư suy tư.
Diệp Thiên ừ một tiếng, mười chín vị Tiên Tôn tuy rằng đang đuổi theo, nhưng tốc độ không sai biệt lắm, bọn họ vẫn không đuổi kịp. Chỉ cần hai người họ chạy không ngừng nghỉ thì sẽ không bị đuổi kịp, nhưng muốn trở về tụ hội với đại quân lại hơi khó khăn.
Điều quan trọng nhất là lúc anh rời khỏi đại quân, còn không biết rõ tình huống cụ thể của quân sư ra sao nên đã dặn dò binh lính không được ra khỏi cổng phía Tây, mà đợi ở bên trong cổng, theo lịch trình đại quân hẳn là vẫn còn chưa tới địa điểm mà mình đã chỉ định, cho dù đã đến thì cũng sẽ dừng lại chờ đợi mà không hiểu rõ tình hình của anh, đây cũng là một phiền toái lớn.
Nếu như quân lính của mình biết được anh gặp phải rắc rối, không dừng lại trên đường bên trong cổng mà trực tiếp tiến quân vào cửa Tây, một đường càn quét ngang dọc tấn công mà tới, đánh đến tinh cầu này, vậy thì anh có thể gặp được họ rồi.
Lúc ấy tình huống không rõ ràng, cho nên không dám để cho đại quân trực tiếp tiến đánh mà không cần nghỉ lại. Sợ không cứu được quân sư đang nằm trong tay bọn họ, một khi chiến tranh bùng nổ thì quân sư ắt sẽ phải chết.
Do vậy chỉ vì tính cách quá cẩn thận của bản thân mới gây nên phiền toái như bây giờ, nếu không tìm một chỗ trốn, chờ đại quân đánh tới đây tụ hội là được rồi.
“Lão ma Diệp, có bản lĩnh thì đừng chạy dừng lại đấu một trận xem nào!”
Thái Hòa Tiên Đế vừa đuổi theo vừa hô lên.
“Mười chín chọi một, đấu cái đầu ông ý!” Diệp Thiên tức giận trả lời, chín người anh còn dám đánh một trận, nhưng nếu là mười chín người hơn nữa pháp bảo hộ thể mãn cấp của anh đã bị đánh vỡ, nào dám lại nghênh chiến với mười chín vị Tiên Tôn Đại Viên Mãn chứ, quả thật chính là tự tìm đường chết mà!
“Một chọi một đơn đấu, sẽ không để cả mười chín người chúng ta đánh một mình ngươi đâu!” Thái Huyền Tiên Đế hô lên.
“Nếu thật sự là một chọi một, bổn tọa có thể giết sạch mấy con chó già các người, nhưng các người lại quá đê tiện, bổn tọa sẽ không bị các ngươi lừa đâu!” Diệp Thiên nói, đùa à, tuy nói là một chọi một, nhưng nếu thật sự dừng lại thì chính là mười chín người cùng nhau vây đánh một mình anh, anh còn lâu mới tin những lời của mấy lão chó già này.
"Vậy ngươi cứ chạy đi, xem ngươi có thể chạy được bao lâu, muốn cùng chúng ta chơi trò đuổi bắt xung quanh Tử Quang Tinh này thì chúng ta cũng không sợ ngươi đâu, kể cả là mười năm, trăm năm hay ngàn năm, chúng ta đều có thể chơi cùng với ngươi. Ta cũng không tin bùa gia tốc của ngươi có thể dùng mãi mà không hết, mà chúng ta luôn có người khác cung cấp bùa chú cho, sẽ khiến cho năng lượng của ngươi cạn kiệt mà chết!” Đạo Quang Tiên Đế mở miệng nói.
Diệp Thiên không thể không thừa nhận, đây là sự thật.
Bùa gia tốc cao cấp của anh có thể chạy một hoặc hai năm không vấn đề gì. Nhưng nếu chạy lâu cũng sẽ dùng hết, không cần phải nghĩ cũng biết, bọn họ hiện tại đã ra lệnh cho tất cả các gia tộc chế tạo bùa chú ở Tử Tinh Quang này rời khỏi, hoặc là bắt những gia tộc này nộp hết bùa gia tốc lên, muốn cướp đoạt loại bùa này chỉ sợ cũng không còn mà cướp nữa.
Họ cai quản toàn bộ Thế Giới Ngân Hà ở trung tâm vũ trụ này nên sẽ có người cung cấp bùa gia tốc cao cấp cho họ hoặc là những Tiên Tôn cố ý lấy ra làm cho bọn họ hao hết tu vi.
Cho nên cứ tiếp tục tiêu hao như vậy, chưa kể đến có thể khiến cho thể lực của Xích Nhãn Kim Mao Hống cạn kiệt mà bùa gia tốc cao cấp cũng không đủ để lãng phí.
“Đúng rồi quân sư nếu đi theo thiên lộ trực tiếp di chuyển đến tinh cầu của cổng phía Tây kia có được không?" Diệp Thiên đột nhiên nghĩ ra một cách.
"Cách này không được."
Công Dương Hạ nói: "Nếu chạy vào thiên lộ, bọn họ không đuổi kịp, nhưng từ đây đến cửa tây đi thiên lộ cũng phải mất mười ngày, nếu như bọn họ phân ra một nửa đuổi theo chúng ta, còn một nửa thông qua cửa truyền tống, tập kết đại quân ở lối ra của thiên lộ rồi chờ đợi ở đó, vậy thì chúng ta sẽ bị bao vây."
"Nói rất đúng!”
Diệp Thiên gật đầu, cách này quả thật không thực hiện được.
Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu.
"Có rồi!”
Quân sư đột nhiên mừng rỡ nói: "Tôn thượng bây giờ ngài hãy dùng một lá bùa gia tốc đặc biệt đột phá cổng truyền tống để đến tinh cầu tiếp theo, nhân lúc hiệu quả của lá bùa còn chưa biến mất, tiếp tục xông vào cổng truyền tống thứ hai, rồi tiến vào tinh cầu đó. Lúc này lá bùa đã hoàn toàn mất hiệu lực, chúng ta khiến cho đại quân của họ trở nên hỗn loạn, sau đó bắt đi hai người rồi thừa dịp trà trộn vào trong quân đội của họ."
"Như vậy cách tinh cầu của cổng phía Tây cũng chỉ còn lại bốn hành tinh mà thôi, trực tiếp chờ đợi trong đại quân của họ, rồi cố ý thả ra tin tức Bắc Minh Giáo có thể ở trong cổng phía Tây, sau khi tin này được truyền đi, nhất định sẽ khiến cho bảy vị Tiên Đế coi trọng và phái người đi điều tra, mà đại quân chúng ta bị tra ra, chắc chắn sẽ ra tay, không ở bên trong Thiên Lộ đợi nữa, trực tiếp ào ra, đến lúc đó bảy vị Tiên Đế đã trở nên bận rộn, chúng ta có thể nhân cơ hội này tụ hội cùng đại quân."
“Cách hay!” Diệp Thiên mừng rỡ: "Vẫn là quân sư thông minh."
“Ha ha!”
Hai người bật cười ra tiếng.
Sau đó Diệp Thiên sử dụng một lá bùa gia tốc đặc biệt lao nhanh về phía cổng truyền tống với tốc độ cực nhanh.
“Mẹ kiếp, bọn họ dùng bùa tăng tốc gì mà tốc độ lại có thể nhanh như vậy chứ?” Ngạo Thiên Tiên Đế vừa đuổi theo vừa mắng.
“Mặc kệ anh ta, dù sao bọn họ chắc chắn không có nhiều loại bùa chú này cho lắm, nếu không cũng sẽ không bị chúng ta đuổi kịp, bọn họ cũng đang sử dụng tiết kiệm, nhất định sẽ có lúc dùng hết!” Minh Thiên Tiên Đế mở miệng nói.
Mặc dù không đuổi kịp nhưng bọn họ vẫn đuổi theo đến cổng truyền tống.
Chẳng mấy chốc, Diệp Thiên đã đột phá cổng truyền tống, tiến vào tinh cầu tiếp theo, xông lên phá tan đội quân ngăn chặn rồi tiến về phía trước, mấy canh giờ sau đó, họ lại đột phá một cổng truyền tống khác lần nữa, tiến vào tinh cầu kế tiếp, sau khi khiến cho đại quân của kẻ thù bị phân tán. Diệp Thiên nhân lúc hỗn loạn bắt đi hai binh sĩ, rồi đưa đến chỗ không người, anh cùng quân sư thay quần áo của hai binh lính đó, để cho Xích Nhãn Kim Mao Hống biến thành chú chó lông vàng, chạy vào trong núi tìm một chỗ trốn đi trước, chờ Diệp Thiên thông báo bằng thần niệm sau cho nó.
Sau đó hai người dịch dung một chút, rồi quay trở lại tụ hội cùng với đại quân bị phân tán, trà trộn vào trong quân đội của họ.
Mấy chục tỷ đại quân, ai biết được hết chứ? Rất nhiều người đều không biết, cho nên trà trộn vào trong, cũng không bị người khác phát hiện ra.
Mà bảy vị Tiên Đế cùng với mười hai vị lão tổ, đuổi theo Diệp Thần đến tinh cầu này nhưng khi định xông tới cửa truyền tống của tinh cầu kế tiếp, lại phát hiện phong ấn không bị phá hủy, tất cả mọi người đều nhíu chặt mày lại.
"Lạ quá, Lão ma Diệp hẳn là nhanh hơn chúng ta, sao lại không xông vào cổng truyền tống chứ?" Đạo Quang Tiên Đế khó hiểu nói.
"Tôi đi xuống tinh cầu nhìn thử xem, liệu Lão ma Diệp kia có xuyên qua hay không?" Lão tổ Đạo Càn lên tiếng, mở ra phong ấn, tiến vào tinh cầu tiếp theo, chẳng mấy chốc ông ta đã trở về và nói: "Binh lính canh giữ ở cổng truyền tống nói rằng không hề phát hiện có người đi ra, điều đó chứng tỏ anh ta tiến vào tinh cầu này rồi không đi tiếp nữa, tôi e là họ đã tìm một nơi để ẩn náu rồi."
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!