Lại nói Diệp Thiên, sau một phen quyết chiến, yêu thú mà Trào Phong thú gọi tới hỗ trợ, dường như đã bị giết chết hết
1000 người của Hắc Phong trại, cũng bị tàn sát chỉ còn lại mười mấy người.
Lúc này bên phía Diệp Thiên cũng chỉ còn lại Diệp Thiên, Lục gia, Trào Phong thú, Tì Ngưu thú, cùng với hơn mười người của Hắc Phong trại.
Có thể nói là thương vong thảm hại!
Về phần Long Nha trại phía bên kia, số lượng thương vong cũng không nhỏ.
Bọn họ tổng cộng có ba vạn người, nhưng đánh đến bây giờ cũng chỉ còn lại không tới một vạn, tổn thất hơn hai vạn người.
Mà lúc này, bọn Diệp Thiên đã bị người của Long Nha trại vây quanh.
"Ta còn chưa được biết tên ngươi." Lục gia lau một vết máu khóe miệng hỏi.
"Diệp Thiên." Diệp Thiên trả lời.
Lục gia tán thưởng nói: "Đủ nghĩa khí, cũng đủ tàn nhẫn, ai lại có khả năng giết đến hơn 20 nghìn người của Long Nha trại chúng ta chứ?"
"Cũng gần như vậy!” Diệp Thiên gật đầu.
“Ha ha! Lục gia cười nói: "Dù sao cũng phải chết nhưng chúng ta chết không đáng tiếc, trước khi chết phải làm cho bọn họ trả một cái giá không rẻ!”
Lời này vừa nói ra, Tam gia của Long Nha trại tức giận nói: "Tất cả những chuyện này, đều là do ngươi tạo thành, ngươi vừa rồi nếu đem thằng nhãi này cùng hai đứa con gái đó giao cho chúng ta xử trí, làm sao có thể đánh nhau đến cả hai cùng sống dở chết dở thế này?
“Bớt đánh rắm lại đi.”
Lục gia chửi bới: "Cũng may lúc ấy ta không đem bọn Diệp Thiên, ba người giao cho các ngươi, nếu không hôm nay ông đây liền tổn thất một người anh em trọng nghĩa khí.”
“Ngược lại là Long Nha trại các ngươi, chạy đến địa bàn của Hắc Phong trại chúng ta, giết chết nhiều anh em của Hắc Phong trại ta, nhưng thật may là đã có vợ và con của Diệp Thiên đi báo tin, các ngươi chờ Đại đương gia chúng ta điên cuồng trả thù đi!
"Hahaha!"
Nói đến đây, Lục gia cười điên cuồng.
Địa vị của Hắc Phong trại ở tại Nam Chiêm bộ châu, cũng xem như là một đám cướp có thực lực mạnh nhất, Long Nha trại căn bản thể so sánh cùng, hơn nữa Đại đương gia của Hắc Phong trại nổi tiếng là người có nghĩa khí, cho nên hắn ta tin tưởng Đại đương gia nếu biết bọn họ bị Long Nha trại giết, nhất định sẽ dẫn tất cả anh em của Hắc Phong trại công kích Long Nha trại.
"Ngươi đừng đắc ý quá sớm."
Long Nha trại Tam gia cười lạnh nói: "Không bàn đến chuyện hai đứa con gái đó có thuận lợi mà đến báo tin cho đại đương gia của các người hay không, cho dù có thể thông báo thì Hắc Phong trại các ngươi muốn công kích Long Nha trại chúng ta cũng không dễ dàng như vậy.”
“Hơn nữa mấy trại khác, sớm bất mãn với Hắc Phong trại các ngươi, nếu Hắc Phong trại các ngươi công kích Long Nha trại ta, Đại đương gia chúng ta nhất định sẽ liên lạc với mấy doanh trại khác liên hợp tiêu diệt các người!”
Giữa những tên cướp, cuộc đấu tranh giành địa bàn cũng khá khốc liệt.
Hắc Phong trại mạnh nhất, mấy trại khác bị chèn ép, tự nhiên là bất mãn Hắc Phong trại.
Nhưng! Thực lực công kích Hắc Phong trại quá lớn, cho nên mấy trại khác cũng không dám làm càn
Không ai dám tự mình tiến đánh hắc long trại, bởi vì tấn công so với thủ khó hơn nhiều.
Nhưng Hắc Phong trại tự động xuất kích công kích Long Nha trại, cứ như vậy thì còn có cớ liên hệ mấy trại liên kết, có thể đem Hắc Phong trại tiêu diệt, đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến Tam gia không sợ hãi.
“Đây chính là nguyên nhân khiến ngươi dám ra tay với chúng ta?" Lục gia lạnh lùng hỏi.
“Không sai!” Tam gia đắc ý nói: "Mọi người đã sớm khó chịu với Hắc Long trại các người, Đại đương gia của các ngươi nếu dám báo thù cho ngươi, vậy ngày hắn chết cũng không còn xa nữa đâu!”
“Mẹ nó!” Lục gia nghiến răng nghiến lợi, kêu lên: "Các anh em, dù sao thì hôm nay cũng phải chết, cho nên phải chết cho oanh liệt, cố lên một chút giết thêm nhiều người, như vậy đến khi Đại đương gia báo thù cho chúng ta, có thể sẽ chịu ít thương vong hơn một chút, có thêm một chút phần thắng.”
Lời nói rơi xuống, Long Nha trại Tam gia quát lớn một tiếng: "Giết cho ta, một người cũng không lưu lại!"
Trong chốc lát. Gần vạn tên cướp của Long Nha trại nhào về phía mười mấy người Diệp Thiên.
“Lục gia, ngươi đối phó Ngũ gia của bọn họ, Trào Phong thú đối phó Tứ gia của bọn họ, Tì Ngưu thú đối phó với Tam gia của bọn họ, còn những người khác của Long Nha trại thì giao lại cho ta và mấy người anh em còn lại này!
Diệp Thiên hô.
"Được rồi!” Lục gia đáp lại.
Rất nhanh, mọi người theo sự phân phó của Diệp Thiên triển khai thế trận.
Diệp Thiên đánh không lại ba vị đương gia này, nhưng đối phó với những tên lâu la khác vẫn là có thừa.
Chỉ thấy anh cầm thiên phạt kiếm trong tay, giống như chém dưa hấu cắt rau, chém từng người của Long Nha trại nằm trên mặt đất.
“Con mẹ nhà mày, ông đây nhất định phải giết chết ngươi!”
Long Nha trại – Thập gia nghiến răng nghiến lợi.
Một chưởng vừa rồi của Diệp Thiên đã đánh cho hắn trọng thương, cùng Diệp Thiên giao chiến cá nhân thì hắn đã không còn dũng khí kia nữa.
Cho nên, hắn chỉ có thể thừa dịp Diệp Thiên không chuẩn bị, cho Diệp Thiên một chưởng bất ngờ.
Mà lúc này, Diệp Thiên đang tập trung chém giết người của Long Nha trại
Thập gia vòng tới phía sau Diệp Thiên, mạnh mẽ khởi động tiên pháp, năng lượng nằm trong cây đao tăng lên mấy lần.
Ngay sau đó! Hắn làm thêm một cái hỗ trợ tấn công, dung một đao hung hăng đâm về phía sau Diệp Thiên.
“Diệp Thiên cẩn thận!” Lục gia vừa lúc nhìn thấy một màn này, kinh hô một tiếng, gậy đầu sói trong tay liền hướng về phía Thập gia mà đánh tới.
Mà lúc này Ngũ gia của Long Nha trại cũng nhân cơ hội lục gia của Hắc Phong trại bận cứu Diệp Thiên mà bổ một búa về phía Lục gia.
Giây tiếp theo!
Ầm ầm! Gậy đầu sói trong tay lục gia đập vào trên người Thập gia
"A!" Thập gia kêu thảm thiết, giống như toàn thân bị đập vào trong đất
Ngay sau đó!
Ầm ầm! Long Nha trại Ngũ gia, dùng một quyền đập vào lưng Lục gia.
Phốc! Lục gia phun ra một ngụm máu tươi, bị đập bay ra ngoài, rơi ở một bên điên cuồng ho ra máu.
“Lục gia!” Diệp Thiên kinh hô một tiếng, mạnh mẽ quay đầu lại.
Vừa vặn thấy trên người Thập gia cũng toàn là máu, đang từ dưới lòng đất bò lên
"Mẹ nó!” Diệp Thiên dùng một kiếm đột nhiên đâm thẳng vào đầu của Thập gia
"Ah!" Thập gia phát ra tiếng kêu thảm thiết xé tim xé phổi
Diệp Thiên khuấy động Thiên Phạt Kiếm, muốn phá nát đầu thập gia
“Thằng nhãi này đi chết đi!”
Lúc này, Long Nha trại ngũ gia, phát động một chưởng hướng về phía Diệp Thiên.
"Không tốt!" Diệp Thiên đột nhiên cả kinh, lập tức rút kiếm, chém vào cái chùy đang đập tới.
Bang!
Một tiếng dễ nghe vang lên, tay Diệp Thiên đều bị chấn động, lảo đảo lui về phía sau vài bước.
Ngũ gia nhân cơ hội mà tiến lên, một cái búa sắp nhanh như sấm sét đập ra, hướng đi chính là ngực Diệp Thiên.
Ầm ầm! Diệp Thiên bay ngược ra ngoài, ngã xuống bên cạnh Lục gia cách đó không xa
"Hahaha!" Ngũ gia ngửa đầu cười điên cuồng.
Sau đó mạnh mẽ dùng búa phát động một chưởng, đem toàn bộ anh em còn lại của Hắc Phong trại đập thành một mảnh máu tươi.
Giây tiếp theo!
Mũi chân hắn ta nhích một chút, nhảy đến trước mặt Lục gia cùng Diệp Thiên.
“Diệp Thiên, có sợ chết không?”
Lục gia biết bản thân cách cái chết không còn xa, liền hỏi một câu.
Diệp Thiên cười khổ: "Ta còn có vợ cùng con gái, đương nhiên sợ chết, ta sợ một khi ta chết rồi, hai người bọn họ sẽ bị Đại đương gia của các anh thu làm vợ bé.”
Lục gia không còn gì để nói
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!