"Dừng lại!"
Nghe thấy âm thanh, thủ lĩnh của bộ lạc Thiên Thánh lập tức vung tay lên.
Ngay sau đó.
Ông ta nhìn thấy một người đàn ông mặc quần áo lộng lẫy, dẫn đầu một đại quân dày đặc tiến lên.
"Trời ạ! Này chắc khoảng mấy chục tỷ đại quân đó chứ?"
Nhiều người sợ hãi.
Sắc mặt của thủ lĩnh bộ lạc Thiên Thánh cũng trở nên ngưng trọng. Ông ta lẩm bẩm: "Chỉ sợ bộ lạc Long Vũ kéo tất cả đại quân còn lại của họ, chuẩn bị quyết tử quyết chiến với chúng ta.”
"Chuyện này..."
Đại đương gia Hắc Phong Trại và tất cả mọi người đều run lên.
Bộ lạc Long Vũ có ít nhất 20 tỷ người.
Nếu tất cả đều muốn quyết tử quyết chiến với bọn họ, vậy không phải bọn họ sẽ bị đánh đến thảm sao?
Bọn họ chỉ có gần một tỷ đại quân!
Nếu như một tỷ đại quân đều huấn luyện binh pháp, kia không cần sợ, tuyệt đối đánh thắng được. Thế nhưng là trong đại quân gần một tỷ người, chỉ có năm mươi triệu đại quân Hắc Phong trại được huấn luyện binh pháp, cái này đánh nhau làm sao thắng được?
"Thủ lĩnh, trước tiên xem ý bọn chúng làm sao. Xem bọn chúng mang theo bao nhiêu quân." Diệp Thiên nói.
Thủ lĩnh gật đầu hét lớn: "Hoàng Thiên Hùng, mày mang theo bao nhiêu quân à, sao dám tự tin nói muốn diệt hết chúng ta như vậy. chẳng lẽ người báo tin không có nói cho ngươi. Hai mươi triệu thiên binh thiên tướng đều bị chúng ta đánh bại sao?"
“Cả hai mươi triệu thiên binh thiên tướng thế nhưng lại thua trong tỷ mấy tỷ quân lính của bộ lạc chúng ta, mày có hiểu con số đó có nghĩa là gì không?"
"Ha ha!"
Hoàng Thiên Hùng, thủ lĩnh của bộ lạc Long Vũ, cười nói: "Đương nhiên, quả nhân biết mày đã đánh bại 20 triệu thiên binh thiên tướng, nếu không sẽ không xuất hiện ở đây, mà là đã bị thiên binh thiên tướng tiêu diệt."
"Tuy nhiên, 20 triệu thiên binh thiên tướng làm sao mạnh bằng hai tỷ đại quân của một bộ lạc. Nghe nói mày có chút khó khăn khi đối phó với 20 triệu thiên binh thiên tướng. Dù có thắng cũng chỉ là một chiến thắng nhỏ mà thôi."
"Lần này quả nhân dẫn theo 12 tỷ đại quân, đừng nói mày vừa đánh bại 20 triệu thiên binh, cho dù đánh bại 100 triệu thiên binh, quả nhân cũng dám nói lần này tụi bay chết chắc rồi."
"Quả nhân không tin, chỉ với hơn một tỷ quân, mà chống chọi được với 12 tỷ quân bộ lạc Long Vũ!"
Vừa nói xong, sắc mặt của thủ lĩnh bộ lạc Thiên Thánh và bọn người Diệp Thiên cực kỳ ngưng trọng!
12 tỷ quân!
Còn bọn họ chỉ có một tỷ quân.
Hơn nữa đại quân một tỷ này đã đạt tới sức chiến đấu của hai tỷ đại quân!
Chênh lệch cũng quá lớn!
Cách nhau tận 10 tỷ quân.
Này làm sao đánh thắng được?
"Xem ra lần này nhất định phải chết."
Thủ lĩnh của bộ lạc Thiên Thánh cực kỳ tuyệt vọng!
"Đừng lo lắng."
Diệp Thiên nói: "Đại đương gia, để nhóm người nhà lùi xuống sau, miễn cho lúc khai chiến không thể chú ý bọn họ."
"Được."
Đại đương gia lập tức hạ lệnh cho nhóm người nhà lui về sau.
“Tuyết Tâm, em và Đoá Đoá cũng rút lui cùng với nhóm người nhà của Hắc Phong Trại đi.” Diệp Thiên nói.
“Em không muốn.” Văn Tuyết Tâm sốt sắng nói: “Cho dù trời sập xuống, em cũng phải ở chung với anh. Đừng mong đuổi em đi, cho dù là chết, chúng ta cũng chết cùng một chỗ."
"Đúng vậy!"
Đoá Đoá cũng cho biết: "Chúng ta là người một nhà, chết cũng không tách ra!"
Diệp Thiên ôm hai người, áy náy nói: "Tại anh mà em và con đều khổ sở."
Trên thực tế.
Ngay cả một chút phần thắng anh cũng không có.
Dù sao thực lực sai biệt quá lớn!
Anh sợ đánh không lại sẽ bị giết chết, cho nên muốn để Văn Tuyết Tâm và Đóa Đóa rời đi trước.
Nhưng những gì họ nói đã làm anh cảm động. Vì hai người, anh nhất định phải dục huyết phấn chiến, cắn chặt răng, cố gắng đánh thắng trận chiến này!
Vì vậy, anh nhìn về phía thủ lĩnh: "Chút nữa khai chiến, chúng ta sẽ xuất chiến trước, phái một ít binh lính có năng lực chia ra rút lui về bộ lạc Thiên Thánh để điều động thêm binh sĩ. Có thể thắng hay không, phải nhìn xem viện binh có thể đến kịp hay không."
"Được."
Thủ lĩnh của bộ lạc Thiên Thánh gật đầu.
"Bài binh bố trận!"
Diệp Thiên hô một tiếng.
Đại quân 50 triệu người của Hắc Phong Trại ngay lập tức bắt đầu xếp hàng.
Thấy vậy, tướng quân Chu Tiêu của bộ lạc Long Vũ vội vàng nói: "Thủ lĩnh, bọn họ đã bắt đầu bài binh bố trận, phải nhanh hạ lệnh khai chiến. Miễn cho bọn họ bài binh bố trận xong, sẽ gây cho chúng ta thêm nhiều thương vong."
Giọng ông ta trầm xuống.
Hoàng Thiên Hùng, thủ lĩnh của bộ lạc Long Vũ liền ra lệnh: "Tất cả quân đội chú ý, tập trung hỏa lực cho quả nhân, hung hăng oanh kích bọn chúng!"
"Rõ!"
Phản ứng chấn động trời đất vang lên.
Giây tiếp theo!
Bùm bùm bùm!
Đại quân 12 tỷ dùng toàn lực tấn công, lưới hỏa lực dày đặc lập tức bao phủ quanh chỗ Diệp Thiên.
"Toàn quân xuất kích ngăn cản hỏa lực!"
Diệp Thiên hét lên.
Vừa nói xong.
Bùm bùm bùm!
Đại quân một tỷ xuất kích. Tung lưới hỏa lực và lao thẳng vào lưới hỏa lực của hàng chục tỷ quân phía đối diện.
Hai cỗ hỏa lực va chạm trên không trung.
Chỉ một thoáng.
Hỏa lực bên phía Diệp Thiên đã bị hỏa lực bên bộ lạc Long Vũ nuốt chửng.
Sau đó, lưới hỏa lực của bộ lạc Long Vũ đã bao trùm về phía Diệp Thiên.
"Trời đất ơi, cái này, cái này... thật kinh khủng!"
Bọn người Diệp Thiên đều sững sờ và kinh hãi.
Ngay cả con ngươi của Diệp Thiên cũng đột nhiên co rút lại, trong lòng tuyệt vọng vô cùng!
Chênh lệch hỏa lực quá lớn!
Diệp Thiên không biết làm thế nào để có thể thắng trận chiến này nữa!
Có vẻ như không có cách nào khác giành chiến thắng!
Bởi vì một khi bị làn sóng hỏa lực này bao phủ. Trong tích tắc, ít nhất một nửa số đại quân có thể bị tiêu diệt.
Khi đợt hỏa lực thứ hai kết thúc, đại quân sẽ hoàn toàn biến mất.
Cho nên, cho dù Diệp Thiên lại đánh chiến thế nào đi nữa. Dưới loại tình huống này cũng chỉ có thể lực bất tòng tâm.
Giống như không bột đố gột nên hồ, đúng thật là không còn biện pháp nào!
"Chết tiệt!"
Thủ lĩnh của bộ lạc Thiên Thánh ngay lập tức bay lên khỏi ngựa.
Tế ra trượng sáu kim thân, thôi động Đại La kính tiên pháp.
Trong chốc lát.
Trong hư không xuất hiện một cái lỗ đen thật lớn, che khuất bầu trời, làm đại địa lâm vào hắc ám bên trong. Sau đó, lỗ đen giải phóng một lực hút đáng sợ.
Tiếp theo, lỗ đen phóng xuất ra kinh khủng hấp lực.
Lập tức, lưới hỏa lực lít nha lít nhít bắt đầu giống như tro bụi, bị lỗ đen hút lấy vào trong đó.
Hô!
Người bên phía Diệp Thiên đều thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng!
Ngay khi bọn họ mới thở phào nhẹ nhõm, giọng nói của Hoàng Thiên Hùng vang lên.
"Quả nhân sẽ xử lý Triệu Quân Thành. Chờ dẫn Triệu Quân Thành ra ngoài, mấy người nổ chết ông ta cho quả nhân!"
Nói xong, Hoàng Thiên Hùng cũng bay lên khỏi ngựa của mình, tế ra trượng sáu kim thân. Gọi ra một thanh đại đao, chỉ lên thủ lĩnh bộ lạc Thiên Thánh Triệu Quân Thành giết tới.
Thấy vậy, Diệp Thiên kêu to: "Thủ lĩnh, ngài có thể trụ được một tiếng không?"
Triệu Quân Thành cười khổ: "Thực lực của Hoàng Thiên Hùng còn cao hơn cả quả nhân. Đừng nói một giờ, thậm chí nửa tiếng cũng khó."
"Vậy Lão Tôn tôi đây cũng đi hỗ trợ!"
Tôn Ngộ Không lập tức tế ra ba trượng Kim Thân, cầm gậy kim cô đi hỗ trợ.
"Tôi cũng đi hỗ trợ!"
"Tôi cũng đi hỗ trợ!"
“Tôi cũng đi hỗ trợ!"
Đại đương gia cùng chư vị đương gia, còn có vài tướng lĩnh của bộ lạc Thiên Thánh, nhao nhao tiến đến trợ trận.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!