“Nếu cứ tiếp tục như vậy, không bao lâu nữa quân đội của bộ lạc Long Vũ và Thiên Thánh sẽ bị quét sạch.”
“Đúng vậy, thất bại của họ đã định sẵn rồi.”
“Phải nói rằng lực lượng của hai bộ lạc Thiên Thánh và Long Vũ rất mạnh. Đáng tiếc, bọn họ có quá ít cao thủ, chỉ có Triệu Gia Thành ở cấp Đại la. Còn ở phía bên kia lại có ba đến người, quan trọng là còn có hai cao thủ dùng nước và lửa. Họ thất bại cũng đúng thôi.”
“Nhưng dù có thua thì cũng thua trong vinh quang. Bọn họ cũng chỉ là đại quân của bộ lạc mà thôi, đánh được như thế này đã là tốt lắm rồi. Ba tỷ thiên binh thiên tướng thì họ đã tiêu diệt ít nhất khoảng năm trăm triệu rồi.”
“...”
Những người đứng xem xung quanh bàn tán sôi nổi. Họ đều nghĩ rằng việc hai bộ lạc Thiên Thánh và Long Vũ thất bại chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi.
Tại thời điểm này. Ở trên cao hàng triệu mét.
“Cứ tiếp tục với tốc độ này, không bao lâu nữa chúng ta có thể về triều rồi.”
Thủy Đức Tinh Quân cười nói.
“Đúng vậy.”
Vừa giẫm lên gậy Kim Cô, Xích Cước Đại Tiên vừa cười nói: “Nói gì thì nói, hai người các ông đã vẫn có công lớn nhất. Nhìn ta mà xem, giẫm lên gậy Kim Cô một hồi lâu mới lún xuống đất được không tới năm trăm nghìn mét, một tên địch cũng không giết được. Còn hai ông đã tiêu diệt ít nhất một tỷ quân địch, khiến ít nhất năm tỷ quân địch mất đi sức chiến đấu. Nếu Ngọc Hoàng không phái hai người đi, e rằng chúng ta sẽ thua trận này.”
“Haha!”
Hỏa Đức Tinh Quân cười nói: “Xích Cước Đại Tiên, núi này cứng quá, nếu đổi thành núi thường thì ông chỉ cần đạp một cái là gậy Kim Cô của bát hầu đã lún sâu từ lâu rồi, không biết chừng còn đâm sâu xuống tới Âm phủ ấy chứ. Dù sao thì đây cũng là một trong chín ngọn núi thiêng, kết cấu cứng hơn nhiều so với những ngọn núi khác.”
“Ông xem, nước của Thủy Đức Tinh Quân chỉ cuốn trôi kẻ thù chứ không tạo ra được sạt lở lớn. Chung quy là chúng đã chọn địa điểm cho trận quyết chiến rất tốt, nếu không thì bây giờ chúng còn chịu nhiều thương vong hơn. Ít nhất thì Xích Cước Đại Tiên cũng đã giẫm nát tới một tỷ tám quân của bọn chúng.”
“Haha!”
Xích Cước Đại Tiên ngẩng đầu lên cười: “Hỏa Đức Tinh Quân nói rất hay. Địa chất của ngọn núi Gánh Mộc này quả thực cứng hơn nhiều so với những ngọn núi khác. Cũng may có hai người đã ra tay chống đỡ, nếu không ta cũng không có tâm trạng để chơi với con bát hầu kia.”
Thủy Đức Tinh Quân đang định tiếp lời thì một cái đầu đột nhiên nhô lên khỏi cột nước trước mặt ông ta.
“Không hay rồi! Có quân địch...”
Ông ta còn chưa nói xong thì Triệu Quân Thành đã tung một nắm đấm về phía Thủy Đức Tinh Quân.
Bùm!
Một âm thanh vô cùng lớn vang lên.
“Aaa!”
Thủy Đức Tinh Quân bay xuống như con diều đứt dây, trong nháy mắt đã biến mất không còn tăm tích.
“Chuyện gì vậy?”
Xích Cước Đại Tiên và Hỏa Đức Tinh Quân nhìn sang thì thấy một bóng người lạ đột nhiên xuất hiện.
Còn Thủy Đức Tinh Quân thì đã không thấy bóng dáng.
“Muốn chết!”
Xích Cước Đại Tiên đột nhiên giơ chân lên.
Cũng đúng lúc này, Triệu Quân Thành đã đá vào ngực của Hỏa Đức Tinh Quân đang hoảng loạn.
“Aaa!”
Hỏa Đức Tinh Quân liền bị đá bay ra ngoài như y như Thủy Đức Tinh Quân.
Giây tiếp theo.
Bùm!
Bàn chân khổng lồ của Xích Cước Đại Tiên đạp vào lưng Triệu Quân Thành.
Phụt!
Triệu Quân Thành phun ra một ngụm máu lớn rồi cũng bay ra ngoài như một con diều bị đứt dây.
Thủy Đức Tinh Quân và Hỏa Đức Tinh Quân bị đánh bay, nước và lửa trên bầu trời biến mất. Mối đe dọa của đội quân bên dưới ngay lập tức được giải quyết. Tinh thần quân đội vốn uể oải lúc này lại được dâng cao.
“Các anh em, thủ lĩnh Triệu đã mạo hiểm đánh bay Thủy Đức Tinh Quân và Hỏa Đức Tinh Quân, giải quyết được tình thế khủng hoảng hiện tại. Chúng ta không thể phụ công sức của thủ lĩnh Triệu được. Lập tức tập trung hỏa lực mạnh nhất để phản công lại thiên binh thiên tướng, tranh thủ thời gian, cố gắng loại bỏ chúng càng sớm càng tốt!”
Diệp Thiên hét lên.
“Rõ!”
Lúc này, số quân là gần mười lăm tỷ còn lại đều bừng bừng khí thế, nóng lòng muốn đánh tan toàn bộ thiên binh thiên tướng.
Và thế là lưới hỏa lực kinh hoàng lại lập tức đổ về phía thiên binh trước mặt.
“Những anh em bị nước cuốn xuống núi, những anh em bị lửa thiêu nhảy xuống nước. Tất cả mau chóng tập hợp lại để tiêu diệt kẻ thù!”
Diệp Thiên hét xuống chân núi.
Vài tỷ quân ở dưới núi nhìn thấy lửa nước trên không trung biến mất thì ai nấy đều hò reo, từ dưới bay lên, lập tức dàn trận.
Quân số mười lăm tỷ đã nhanh chóng tăng lên thành mười tám tỷ. Những binh lính bị văng ra xa hơn cũng đang trên đường quay lại.
Bùm bùm bùm!
Dưới hỏa lực ác liệt, thiên binh thiên tướng phía đối diện lập tức thương vong nặng nề.
Mỗi đợt hỏa lực bắn đến khiến họ thương vong hàng chục triệu người.
“Hỏng bét! Chúng ta đã quá lơ là rồi, không để mắt đến các cao thủ của đối phương, vậy nên Thủy Hỏa Tinh Quân mới bị đánh bay. Không có nước và lửa hỗ trợ, chúng lại dốc toàn lực để đối phó với chúng ta. Không xong rồi!”
Sắc mặt của Lý Tịnh đột nhiên trở nên cực kỳ nghiêm trọng.
“Xích Cước Đại Tiên, đừng đi tìm người bị ông đá vội, mau tiếp tục giẫm lên quân địch, đừng giẫm lên gậy Kim Cô nữa. Giẫm chết kẻ nào thì hay kẻ đó, cũng có thể giảm bớt áp lực lên thiên binh thiên tướng. Dương Tiễn và tôi phải đi tìm Thủy Đức Tinh Quân và Hỏa Đức Tinh Quân ngay.”
Na Tra hét lên.
Xích Cước Đại Tiên vốn định đi lột da rút gân Triệu Quân Thành.
Tuy nhiên, nhìn thấy thiên binh thiên tướng thương vong nặng nề do bị bắn phá thì lập tức quay trở lại bầu trời phía trên Diệp Thiên, tránh gậy Kim Cô ra, rồi giẫm lên một vị trí khác.
“Thu lại!”
Tôn Ngộ Không hét lên.
Gậy Kim Cô ngay lập tức biến nhỏ lại, nằm gọn trên tay hắn ta.
Hắn ta đang chuẩn bị đi tới nơi mà Xích Cước Đại Tiên giẫm xuống để chống đỡ bàn chân khổng lồ của ông ta.
Nhưng vào lúc gậy Kim Cô bị hắn ta thu về, một luồng ánh sáng chói lọi đột nhiên xuất hiện ở một cái hố sâu cực lớn bị gậy Kim Cô đâm vào, phóng thẳng lên trời, ngưng tụ thành một hình bát quái màu vàng phía trên không trung.
Ầm!
Xích Cước Đại Tiên giẫm lên kim quang khổng lồ ấy, phát ra âm thanh như tiếng một tảng đá lớn rơi xuống nước. Nhưng ông ta lại không thể giẫm lên kim quang, mà kim quang cũng không hề lay động.
“Chuyện gì vậy?”
Xích Cước Đại Tiên chợt ngây người.
Lý Tịnh và đám thiên binh ở đối diện cũng ngẩn ra.
Sao mặt đất lại đột nhiên xuất hiện kim quang, hình thành bát quát?
Hơn nữa bát quái này có vẻ như rất mạnh, Xích Cước Đại Tiên không thể giẫm nát được. Điều này đúng là làm họ phải ngạc nhiên.
Vốn dĩ hỏa lực đã kém hơn so với đại quân của các bộ lạc này, muốn dựa vào Xích Cước Đại Tiên giẫm tan quân địch, giúp bọn họ giành lấy một tia hy vọng chiến thắng.
Kết quả lại xuất hiện một hình bát quái ngăn cản Xích Cước Đại Tiên giẫm lên quân địch, trận này sao có thể đánh được nữa?
“Bản tiên không tin là không thể giẫm lên!”
Xích Cước Đại Tiên không tin vào cái thứ kỳ lạ kia, lập tức bay lên cao vút, sau đó dùng cả hai chân khổng lồ giẫm lên bát quái màu vàng.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!