Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

“Nằm xuống, mau nằm xuống!”

Nguyên Thủy Thiên Tôn đột ngột ra tay, khiến tất cả mọi người ở thành Trường An khiếp sợ, không kịp chạy trốn, rất nhiều người la hét, và nằm bẹp xuống đất.

Nghe thấy tiếng hét kinh hãi, dường như tất cả mọi người trong thành đều nằm sấp xuống đất theo quán tính.

Đến cả các cao thủ của cảnh giới Thái Thượng như Câu Trần Đại Đế, Quảng Thành Tử, Thái Ất Chân Nhân cũng phải nằm sấp xuống.

Các thú cưỡi xung quanh Diệp Thiên cũng sợ hãi đến mức vội vàng sà xuống mặt đất.

Một giây sau!

Thông Thiên giáo chủ vung Tử Điện Chùy.

Lách cách!

Một luồng sấm sét màu tím cực lớn từ phía Thông Thiên giáo chủ vung ra va mạnh vào ánh sáng chói lọi do Nguyên Thủy Thiên Tôn phóng ra.

Bùm!

Cả một vùng khoảng không tan tành, bầu trời lập tức tối sầm lại, một vùng sóng xung kích đáng sợ lan ra xung quanh, cắt ngang toàn bộ các kiến trúc cao trên năm mươi nghìn mét ở thành Trường An, phạm vi không biết trong bán kính bao nhiêu nghìn dặm, tất cả những ngọn núi cao trên năm mươi nghìn mét đều bị san bằng.

Ngay cả những kiến trúc thấp hơn năm mươi nghìn mét cũng bị vỡ ngói, một số kiến trúc có nền móng không chắc chắn cũng bị nghiêng ngả hoặc thậm chí sụp đổ do dư chấn.

Thánh nhân bất nhân, coi vạn vật như cỏ rác.

Vô tình phất tay một cái, là khiến long núi lở đất, tai họa vô biên, tổn thất nặng nề khó mà ước tính được.

Đây là ở Thiên giới.

Nếu là dưới mặt đất, cơn dư chấn này đủ để khiến cả vũ trụ sụp đổ.

Sau một kích này, Nguyên Thủy Thiên Tôn bị đẩy lùi ra phía sau sáu bước, Thông Thiên giáo chủ thì bị đẩy về sau năm bước.

Như vậy, có thể thấy được, thực lực của Thông Thiên giáo chủ giáo chủ thực lực cao hơn Nguyên Thủy Thiên Tôn một chút.

Tuy nhiên!

Nguyên Thủy Thiên Tôn không phụ, lúc này, lại tiếp tục lấy ra Hỗn Độn Châu.

“Hừ.”

Thông Thiên giáo chủ khinh thường hừ một tiếng, gọi ra trống da cá.

Hai người một lần nữa giương cung rút kiếm, chiến đấu hết sức căng thẳng.

Đúng lúc này, Thái Thượng Lão Quân lấy ra Kim Cương Trạc, thu hồi pháp bảo của cả hai, rồi nói: “Thôi được rồi, có gì thì từ từ nói, cứ tiếp tục đánh thế này, toàn bộ thành Trường An sẽ bị hai đệ huỷ diệt mất.”

“Hừ!”

Cả hai đều tức giận, hừ một tiếng, không ai phục ai, cũng không ai sợ ai.

Thái Thượng Lão Quân tiếp tục nói: “Chuyện này, cả hai đều ông nói ông có lý, bà nói bà có lý, trước hết không nên làm ầm ĩ, chờ ta thử xem có thể phục sinh bao nhiêu người, đến lúc đó lại thay hai đệ phán xử, hai đệ thấy thế nào?”

“Tuỳ.” Thông Thiên giáo chủ nói: “Huynh cứ việc phục sinh, đến lúc đó đưa ra phán quyết, nếu tôi không hài lòng, tôi sẽ không để yên đâu.”

Thái Thượng Lão Quân cười khổ nói: “Được, đến lúc đó tôi sẽ cố hết sức đưa ra một phán quyết khiến đệ hài lòng.”

Nói vừa dứt lời, Thái Thượng Lão Quân lấy ra một viên Kim đan, rồi ném ra ngoài.

Sau đó.

Ông ấy lại niệm thần chú.

Một giây sau!

Bùm!

Kim Đan nổ tung, hào quang bao phủ xung quanh khu vực Trảm Tiên Đài, vô số hạt vật thể văng đầy dưới mặt đất, giống như trời hạn gặp mưa, ngập tràn điềm lành, mơ hồ trong đó còn có lượn lờ tiếng Phạn, âm thanh không dứt.

Khi những hạt vật thể này như “trời hạn gặp mưa” rơi xuống đất.

Từng khối thịt nát, từng giọt máu sương, từng cọng lông sợi  tóc, tụ tập tại một chỗ.

Ngay sau đó.

Lần lượt từng hình thể bất chợt hiện lên ngang trời.

Đó là Na Tra, Dương Tiễn cùng tiên chúng Thiên đình bị Diệp Thiên nghiền nát.

Chẳng mấy chốc, những người này đã hoàn toàn khôi phục nguyên dạng, ai ai cũng trần như nhộng, trưng bộ mặt ngơ ngác nhìn xung quanh.

Nhưng thấy Thái Thượng Lão Quân, Nguyên Thủy Thiên Tôn, Thông Thiên giáo chủ tất cả đều có mặt, Dương Tiễn, Na Tra và đám người kia lập tức chấn động, liền quỳ xuống lạy.

“Tham kiến Tam Thanh Đạo Tổ.”

Bọn họ vô cùng kinh hãi.

Tuyệt đối không ngờ rằng, Tam Thanh lại đồng thời xuất hiện ở đây, quả thực khiến bọn họ vừa mừng lại vừa lo.

Thái Ất chân nhân vội vàng vung tay áo lên, làm phép phủ quần áo lên người cho tất cả bọn họ.

“Tất cả đứng lên đi.”

Thái Thượng Lão Quân nói.

“Tạ Thái Thượng Đạo Tổ.”

Đám người Dương Tiễn đứng lên, ánh mắt quét qua chung quanh, thấy Kim Linh Thánh Mẫu cũng tới, còn đám người Diệp Thiên thì ngồi trên lưng Hắc Kỳ Lân của Văn Trọng, nhưng lại không thấy Văn Trọng, khắp nơi đều là phế tích, như vậy, có thể thấy được, sau khi bọn họ bị nghiền nát, nơi này đã xảy ra một trận chiến quy mô lớn, cho nên mới tạo ra hệ quả huỷ diệt lớn như thế này.

Lúc này, Thông Thiên giáo chủ nói: “Đại sư huynh, người huynh phục sinh đều là người của Xiển Giáo, người của Tiệt Giáo tôi, huynh cũng phục sinh đi chứ.”

“Tiệt Giáo của ông có một mình Văn Trọng, ông còn muốn đại sư huynh cũng phục sinh cả một đám người cho ông sao.” Nguyên Thủy Thiên Tôn tức giận nói.

Đám người Na Tra, Dương Tiễn nghe vậy, mới biết Văn Trọng đã chết.

Anh ta đến cướp pháp trường, và bị đánh chết sao?

“Hừ.” Thông Thiên giáo chủ hừ một tiếng, nói: “Vậy thì phục sinh Văn Trọng cho tôi.”

Thái Thượng Lão Quân cười khổ nói: “Văn Trọng là tu vi của cảnh giới Thái Thượng, cũng là chết dưới tay của người của cảnh giới Thái Thượng, bởi vì tu vi quá cao, không dễ phục sinh, chỉ mình tôi thì không phục sinh được, phải lên ba mươi sáu cõi trời, để Hồng Quân lão tổ dùng thuật Thiên Đạo luân hồi tiến hành phục sinh.”

Thông Thiên giáo chủ lập tức tỏ ra khó chịu, nói: “Thánh nhân bất nhân, Hồng Quân lão tổ làm sao có thể vì Văn Trọng, mà đi vận dụng thuật Thiên Đạo luân hồi để phục sinh anh ta?”

“Trận chiến Phong Thần năm đó, nếu không phải đôi bên đều tổn thất nặng nề, ông ấy sẽ không đi phục sinh những người này, cho nên Văn Trọng không sống được, chuyện này chưa xong đâu, ông nhất định phải cho tôi một cái kết hài lòng, một phán quyết công bằng công chính, nếu không tôi sẽ không để yên cho Nguyên Thủy đâu!”

“Ông……”

Nguyên Thủy Thiên Tôn đang tính nói gì, Thái Thượng Lão Quân liền cắt ngang lời ông ta, nhìn về phía Thông Thiên giáo chủ: “Vậy đệ muốn phán quyết như thế nào, đệ nói xem.”

Thông Thiên giáo chủ nói: “Nếu như đã không phục sinh được Văn Trọng, tôi ép các ông phục sinh cũng vô dụng, có giết chết tất cả những người đã sát hại Văn Trọng, cũng không thể khiến Văn Trọng sống lại, vả lại các ông sẽ không đồng ý, sẽ cho rằng tôi hung hăng càn quấy.”

“Vậy thì như này, đem thả hết cả nhà cháu gái của Văn Trọng ra, đồng thời không được vì vậy mà liên luỵ đến nhà họ Văn, tôi coi như chịu thiệt thòi mất đi một đồ tôn, chuyện này coi như xong.”

Nguyên Thủy Thiên Tôn lập tức nói: “Thả cháu gái của Văn Trọng cũng được, nhưng Tôn Ngộ Không và Diệp Thiên không thể thả, Diệp Thiên đã bóp nát nuốt chửng Dương Tiễn, Na Tra cùng các đệ tử, tử tôn của Xiển Giáo đệ tử tử tôn, hắn ta nhất định phải chết!”

Thông Thiên giáo chủ quát: “Không nghe tôi nói thả cả nhà cháu gái Văn Trọng sao? Diệp Thiên và cô ấy là vợ chồng, không phải người một nhà sao?”

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận