“Ông……”
Những lời này của Thông Thiên giáo chủ đã chọc giận Nguyên Thủy Thiên Tôn đến mức mái tóc và bộ râu của ông ta như dựng đứng cả lên, một sự tức giận điên cuồng toát ra từ trên người của ông ta và khiến cho toàn bộ không trung đều nhuốm một màu đỏ tươi.
Bỗng nhiên, tất cả mọi người ở trong thành Trường An đều cảm thấy cổ của mình như đang bị hàng trăm ngàn cánh tay của ma quỷ bóp lấy vậy, bọn họ cảm thấy khó thở ngay lập tức.
Cùng lúc đó, nhiệt độ của toàn bộ không gian này cũng đột nhiên tăng lên gấp nhiều lần và khiến cho cây cỏ ở trong thành Trường An đều bị đốt cháy đến khô héo, người dân ở nơi này cũng bị đốt nóng đến mức thấm đẫm mồ hôi.
“Nằm xuống! Mau nằm xuống! Nguyên Thủy Thiên Tôn đã nổi giận rồi, xem ra ngài ấy lại muốn đánh nhau với Thông Thiên giáo chủ rồi, tất cả mọi người mau nằm xuống!”
Một người nào đó hét lên một tiếng.
Bỗng nhiên, hàng ngàn tỷ người ở trong thành Trường An lại nằm sấp xuống mặt đất một lần nữa và run rẩy dữ dội mà ôm lấy đầu của mình.
“Sao vậy, không phục và muốn đánh tay đôi à?”
Thông Thiên giáo chủ lạnh lùng cười lên một tiếng và bày ra dáng vẻ muốn đánh tay đôi bất cứ lúc nào.
“Ông thật sự rất quá đáng, tôi đã cực kỳ nhẫn nhịn đối với ông rồi mà ông lại vênh váo mặt mũi đến như thế, vậy thì đừng trách tôi trở mặt với ông!”
Nguyên Thủy Thiên Tôn tức điên lên và triệu hồi pháp bảo rìu Bàn Cổ lợi hại nhất của ông ta rồi rung tay một cái, cả khoảng không gian đều trở nên méo mó, từng vòng không khí giống hệt như những đợt sóng dâng trào và lao thẳng về phía Thông Thiên giáo chủ một cách dữ dội.
Toàn bộ nơi đó cũng rung chuyển trong sự điên cuồng của luồng không khí kia, những người đang nằm ở trên mặt đất cũng đang trở nên loạng choạng một cách dữ dội, bọn họ cảm thấy mình giống như đang ở trên một con thuyền ngay giữa cơn mưa gió bão bùng vậy, ngay cả nằm cũng khó khăn nên càng đừng nói đến việc đứng dậy.
Chiếc rìu Bàn Cổ này chính là báu vật của Thiên Đạo, là món vật lợi hại nhất trong những pháp bảo và là pháp bảo mà Bàn Cổ đã sử dụng vào lúc còn sống khi trời đất chưa được hình thành, sau khi Bàn Cổ qua đời thì món vật này liền bị Nguyên Thủy Thiên Tôn lấy được và có thể được xem là một món vật lợi hại nhất trong tất cả những pháp bảo của ông ta.
Cuối cùng Thông Thiên giáo chủ cũng mất đi vẻ mặt khinh thường lúc đầu khi nhìn thấy Nguyên Thủy Thiên Tôn đã lấy Bàn Cổ Thiên ra và bắt đầu trở nên vô cùng đề phòng.
Bởi vì ông ấy không hề có món pháp bảo nào lợi hại hơn rìu Bàn Cổ ở trong tay mình.
Quả thật sức mạnh của ông ấy mạnh hơn Nguyên Thủy Thiên Tôn, nếu như Nguyên Thủy Thiên Tôn không sử dụng rìu Bàn Cổ mà tùy tiện dùng món pháp bảo nào đó thì ông ấy có thể khống chế Nguyên Thủy Thiên Tôn chỉ với sức mạnh của ông ấy.
Thế nhưng!
Một khi rìu Bàn Cổ đã được lấy ra thì ông không thể lơ là được nữa mà bắt buộc phải đối phó một cách vô cùng cẩn thận, nếu không thì ông ấy không chỉ không thể khống chế Nguyên Thủy Thiên Tô mà còn có thể bị đánh bại.
Thế là ông ấy liền sử dụng thần niệm ngay lập tức, bốn thanh kiếm vô cùng tinh xảo và chói mắt xuất hiện ở trong không trùng.
Đây là một trong những món pháp bảo lợi hại nhất của Thông Thiên giáo chủ, Chu Tiên Tứ Kiếm.
Bốn thanh kiếm này lần lượt có tên là Chu Tiên, Hãm Tiên, Lục Tiên, Tuyệt Tiên và được gọi chung là Chu Tiên Tứ Kiếm, bốn thanh kiếm này có cùng cấp bậc với Hỗn Nguyên Kim Đẩu và là hai món pháp bảo lợi hại nhất của Thông Thiên giáo chủ.
Ngoại trừ rìu Bàn Cổ ra thì những pháp bảo khác của Nguyên Thủy Thiên Tôn đều không bằng hai loại pháp bảo này.
Nhóm người Quảng Thành Tử đều cảm thấy vô cùng sợ hãi khi nhìn thấy cảnh tượng này.
“Sư tôn lấy rìu Bàn Cổ ra còn sư thúc thì lấy Chu Tiên Tứ Kiếm ra, bọn họ muốn đánh một trận lớn à!” Thái Ất Chân Nhân bị dọa sợ đến mức chảy mồ hôi ròng ròng, ông ta vội vàng chạy tới bảo vệ Na Tra để tránh khi bọn họ bắt đầu đánh nhau thì đánh quá mức dữ dội mà khiến cho Na Tra bị chấn động đến chết.
Nếu như bị chấn động chết thì không thể sống lại được đâu đấy.
Bởi vì những người bị người có sức mạnh càng lớn giết chết thì càng khó sống lại.
Sức mạnh của Diệp Thiên quá yếu nên anh mới có thể sống lại khi bị nghiền chết, nếu như anh bị Văn Trọng giết chết thì chưa chắc có thể sống lại được.
Hồng Quân Lão Tổ là người của Xiển giáo nên cho dù nhóm người Na Tra bị ép chết thì Hồng Quân Lão Tổ vẫn có thể giúp bọn họ sống lại, trừ khi bọn họ bị Thông Thiên giáo chủ ép chết thì Hồng Quân cũng khó hồi sinh bọn họ.
“Đến đây!”
Thông Thiên giáo chủ lớn tiếng hét lên: “Nếu như muốn đánh tay đôi thì tôi thật sự không sợ ông đâu!”
Lời nói của ông ấy vừa dứt thì ông ấy liền mở hai bàn tay ra và thôi thúc những đạo pháp mạnh mẽ, Chu Tiên Tứ Kiếm bay vọt lên ngay lập tức, ánh sáng của thanh kiêm lao thẳng lên trời giống như một con rồng và trở thành bốn cây cột lớn sừng sững giữa bầu trời, mọi người đều cảm thấy sợ hãi và kiêng dè khi nhìn thấy cảnh tượng này.
Luồng không khí kia lao đến ngay trong chớp mắt.
“Chém!”
Thông Thiên giáo chủ hét lên một tiếng.
Bỗng nhiên.
Bốn thanh cự kiếm sừng sững kia giống như những cây cột chống trời sụp đổ mà xé tan khoảng không và mang theo nguồn sức mạnh phá hủy tất cả mọi thứ mà hung hăng chém về phía luồng không khí kia.
Thái Thượng Lão Quân nhìn thấy hai người bọn họ đã thật sự tấn công lẫn nhau liền cưỡi Thanh Ngưu và tránh sang một bên ngay lập tức để không bị đánh trúng, tuy rằng không bị thương nếu bị đánh trúng nhưng mà vẫn sẽ rất đau.
Vút vút vút vút!!!!
Bốn thanh cự kiếm kia hung hăng chém thẳng về phía luồng khí kia, luồng không khí kia ngay lập tức bị chém thành bốn mảnh và khiến cho sức mạnh của luồng khia cũng trở nên yếu đi rất nhiều ngay trong chớp mắt, luồng khí cũng bị đánh tan bởi một cái vung tay của Thông Thiên giáo chủ.
Thế nhưng ngay sau đó, Nguyên Thủy Thiên Tôn lại vung vẫy rìu Bàn Cổ ở trong tay mình, những tấm phù văn dày đặc trong không trung ở xung quanh ông ta trở thành một vỏ bọc khổng lồ theo sự chuyển động của rìu Bàn Cổ và bảo vệ ông ta ở trong đó.
Trong sự chuyển động không ngừng của rìu Bàn Cổ, chiếc vỏ bọc bằng phù văn này càng ngày càng lớn hơn và dày hơn, những người ở bên ngoài dần dần cũng không nhìn thấy Nguyên Thủy Thiên Tôn nữa.
“Dừng tay lại, hai người hãy dừng tay lại ngay!”
Thái Thượng Lão Quân đứng ở một bên hét lớn với vẻ mặt vô cùng sốt ruột.
“Hừ!”
Thông Thiên giáo chủ hầm hừ nói: “Nếu muốn đánh thì tôi tiếp đãi ông tới cùng!”
Ông ấy vừa nói xong liền vỗ hai tay lại, bốn thanh kiếm hợp lại làm một và biến thành một thanh cự kiếm khổng lồ và rực rỡ, thanh kiếm này tạo cho mọi người một loại ảo giác như bầu trời bị xé làm đôi vậy.
“Đi!”
Thông Thiên giáo chủ đánh một chương vào chuôi kiếm của cự kiếm.
Vút!
Thanh cự kiếm xuyên qua không khí mà lao tới và bay thẳng vào vỏ bọc phù văn ở quanh người của Nguyên Thủy Thiên Tôn, một tiếng nổ lớn vang lên, cả trời đất đều rung chuyển một cách dữ dội.
Thế nhưng.
Một kiếm này lại không đâm xuyên qua vỏ bọc bằng phù văn mà lại đâm thành một vết lõm ở trên vỏ bọc phù văn này, thế nhưng vỏ bọc phù văn lại ngày càng trở nên dày hơn nên vết lõm cũng ngày càng trở nên nông hơn.
Thế nhưng rất nhanh, Thông Thiên giáo chủ lại triệu hồi Hỗn Nguyên Kim Đẩu.
Món vật Hỗn Nguyên Kim Đẩu này chính là bảo vật Tiên Thiên và đã xuất hiện ngay trước thời kỳ hình thành đất trời, món vật này cũng là một trong những pháp bảo của Bàn Cổ thế nhưng lại kém hơn so với rìu Bàn Cổ và Bàn Cổ Phủ, có điều đây cũng là một pháp bảo vô cùng khủng khiếp.
“Hai người thật sự muốn đánh đến mức phá hủy cả thành Trường An sao?”
Thái Thượng Lão Quân trở nên sốt ruột hơn khi thấy Hỗn Nguyên Kim Đẩu được lấy ra, ông ta bay xuống phía dưới ngay lập tức và chuẩn bị ngăn cản luồng sức mạnh tấn công xuống thành Trường An, nếu không thì thành Trường An sẽ trở thành đống gạch vụn và sẽ có rất nhiều người chết và bị thương!
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!