Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên

Giờ khắc này, Atula, Thái Sư, Thái Úy, và các văn võ bá quan đều vô cùng phấn khích.

Tất nhiên, Diệp Thiên là người vui mừng nhất.

Mười bốn năm!

Đã mười bốn năm kể từ khi hắn đến cõi Atula!

Hắn nhớ Đóa Đóa và Chiến Nhi vô cùng!

Đặc biệt là Chiến Nhi, đã 14 năm rồi không gặp, cậu ta chắc cũng đã trở thành một người đàn ông trưởng thành rồi đúng không?

Nghĩ đến những đứa con của mình, hắn cảm thấy vô cùng nhớ họ. Nên hắn ngay lập tức, nhảy vọt về hướng đông của hoàng thành Đông muốn mở mà cánh cửa đang bị phong ấn, các văn võ bá quan cũng lao xuống theo ngay lập tức.

Ngay sau đó, Diệp Thiên và hàng trăm quan văn quan võ đều đã đứng trước cánh cửa cao.

Cánh cổng truyền tin này bị một lớp ánh sáng chín màu chặn lại, giống như một cái Phiến Đại môn, muốn đi qua được cánh cổng truyền tin này nhất định phải phá vỡ được Phiến Đại môn này trước, nếu không sẽ không ra được.

Vì vậy Diệp Thiên giơ tay ấn lên tầng tầng ánh sáng này, thì nó giống như một mặt hồ phẳng lặng, rớt một hòn đá rơi xuống thì những gợn sóng đột nhiên xuất hiện, nhưng bàn tay của Diệp Thiên không thể chìm vào trong nước, cũng như không thể vào trong nước, dù có đâm bao nhiêu cũng không thể xuyên qua nó.

Diệp Thiên nghĩ rằng có thể dùng máu phá vỡ phong ấn này giống như phong ấn của tế đàn.

Kết quả là, hắn đã cắt ngón tay, một giọt máu chảy ra.

Nhưng điều làm hắn thất vọng là không có phản ứng gì cả, phong ấn không tự động bốc cháy khi gặp máu của hắn như phong ấn của tế đàn, nó vẫn vô cùng kiên quyết.

“Bệ hạ, phong ấn này vô cùng cứng, căn bản không thể phá được, mấy lần trước thuộc hạ cũng đã tiêu tốn không biết bao nhiêu là sức lực, có dùng tiên pháp công kích thế nào cũng không thể phá được phong ấn.” Atula nói.

Diệp Thiên gật đầu.

Đây là phong ấn do tổ tiên Hỗn Nguyên Lão Tổ bày ra, sao có thể dễ dàng phá vỡ như vậy.

Mặc dù tâm trí của hắn tạm thời không nhớ gì về Hỗn Nguyên Lão Tổ, nhưng qua những lời kể của mọi người hắn biết được rằng, Hỗn Nguyên Lão Tổ là sư phụ của Đông Hoàng Thái Nhất, Hồng Quân, Bàn Cổ và Trấn Nguyên Tử.

Không thể không nói, bốn người đồ đệ này, ai nấy đề uy chấn khắp thiên giới!

Có thể dạy được đệ tử tài giỏi như thế, có thể tưởng tượng được Hỗn Nguyên Lão Tổ khủng bố như thế nào, nếu như thế, phong ấn của ông ta sao có thể dễ dàng phá được chứ?”

Nhưng hắn cảm thấy, chắc chắn Hỗn Nguyên Lão Tổ sẽ không bày ra phong ấn khủng bố nhất, nếu không, hắn sẽ không phá được phong ấn này để đi ra ngoài, hắn sẽ vĩnh viễn bị nhốt lại đây. Hỗn Nguyên Lão Tổ dường như chỉ là đang chơi một ván cờ lớn, sẽ không khiến cho hắn mắc kẹt ở đây mãi mãi. Vì vậy phong ấn này nhất định có thể mở ra, chỉ cần nắm được phương pháp chính xác, nó có thể bị phá vỡ chỉ bằng một đòn.

Nhưng trong thời gian ngắn, hắn không biết đây là phong ấn gì, vì thế cũng không có cách nào để phá, phải “kê thuốc đúng bệnh” mới phá phong ấn được, vì thế hắn nói: “Mọi người có mặt ở đây, hợp lực dùng tiên pháp tấn công cùng một lúc xem sao.”

Kiểu phong ấn như thế này, một là dùng chính xác phương pháp để phá giải một cách dễ dàng, hoặc là dùng sức thật mạnh để làm cho nó nổ tung.

Bây giờ hắn không biết đó là phong ấn gì, nên hắn không thể dùng phương pháp chính xác để phá vỡ phong ấn được, chỉ có thể thử dùng tiên pháp công kích xem nó có thể khiến nó nổ tung hay không.

Điều này cũng phụ thuộc vào cấp độ của phong ấn, cấp độ phong ấn càng cao thì sức tấn công cưỡng bức phá vỡ phong ấn sẽ càng lớn, ngược lại sẽ không thể phá vỡ phong ấn.

Cho nên đành phải thử một lần xem, đây là cách dã man nhất, nhưng đôi khi phương pháp dã man này cũng là phương pháp hiệu quả nhất.

“Được.”

Atula và các văn võ bá quan khác đáp lại.

Sau đó Diệp Thiên cùng bọn họ lui về phía sau, giữ một khoảng cách nhất định với cánh cổng, sau đó bắt đầu điều khiển tiên pháp.

Rất nhanh, Diệp Thiên và hàng trăm quan văn quan võ đã khởi động xong tiên pháp, khi Diệp Thiên đếm đến ba, mọi người cùng nhau ra tay, đem toàn bộ sức mạnh ngưng tụ đẩy ra ngoài.

Chỉ trong một thoáng!

Rầm!

Hàng trăm quả cầu năng lượng, tất cả đều vô cùng khủng bố, nghiền nát hư không và cũng nện lên cánh cửa

Rầm rầm rầm!

Khi quả cầu năng lượng đập vào cánh cổng phát ra những tiếng nổ đinh tai nhức óc.

Những vụ nổ này khiến tất cả mọi người đều kinh hãi.

Chỉ nhìn thấy ở cánh cổng truyền tin, sau khi vụ nổ kết thúc thì chín con yêu thú xuất hiện trong khoảng không.

Chín con yêu thú này không chỉ to lớn mà còn trông cực kỳ hung tợn.

Vừa nhìn qua đã khiến tất cả văn võ bá quan và Atula khiếp sợ.

Nhiều người trong số họ xuất thân từ Hỗn Độn nên vô cùng hiểu rõ mấy con yêu thú này.

Chín con yêu thú này, chính là chín đại mãnh thú trong thời kỳ Hỗn Độn, đó là: Quỳ Ngưu, Thao Thiết, Hải Trãi, Tất Phương, Hỗn Độn, Tỳ Hưu, Kỳ Lân, Đào Ngột và Cùng Kỳ.

Ngay sau khi chín con mãnh thú này xuất hiện, một tiếng hét kinh hoàng vang lên.

Ngay!

Chín con mãnh thú này, vô cùng dị thường và hung ác lao đến Diệp Thiên, Atula và những người khác.

Thấy vậy, Atula và hàng trăm quan văn quan võ đều vô cùng sợ hãi hét lên.

“Bệ hạ, cẩn thận!”

Khi lời vừa dứt, họ lập tức chạy đến chỗ Diệp Thiên và tạo nên một lớp phòng thủ.

Ngay sau đó!

Ầm ầm ầm!

Chín con mãnh thú đánh vào lớp phòng ngự đã được dựng lên một cách hung bạo

“A!!!”

Các văn võ bá quan, cũng như Diệp Thiên đều bị đánh bay ra ngoài, ngã tứ tung ở khắp nơi, kêu la liên tục, mà chín con mãnh thú kia hiên ngang tiến vào trong phong ấn, biến mất trước tất cả mọi người.

“Bệ hạ. Người không sao chứ?”

Atula nhanh chóng đỡ Diệp Thiên dậy.

Diệp Thiên xua tay, nói rằng không sao, nhưng thắt lưng bị gãy, vô cùng đau đớn.

“Không sao là tốt rồi.”

Atula nói với biểu cảm rất bức xúc: “Chín con mãnh thú này quá hung dữ, có thể hất tung bao nhiêu cao thủ của chúng ta. Nhớ lại ở trong những năm ở thời kỳ Hỗn Độn, ta đều ăn thịt yêu thú để nâng cao tu vi, giết bọn chúng như giết chó, không ngờ hôm nay lại bị ức hiếp như thế này, đúng là không có logic gì cả!”

Mặc dù chín con mãnh thú trong thời kỳ Hỗn Độn này rất dữ tợn, nhưng Atula cũng là một cao thủ của cảnh giới Đại Đạo, muốn giết mấy con mãnh thú này như trở bàn tay, kết quả lần này lại bị bọn chúng đánh bay. Nhưng nhiều cao thủ như thế cũng bị chúng đánh bay, ông ta cảm thấy thực sự bị sỉ nhục!”

Thái Sư cười nói: “Sao ngài không ngẫm lại, là ai đặt phong ấn này, cho nên chúng ta không phải bị chín mãnh thú đánh bay, mà là bị phong ấn do Hỗn Nguyên Lão Tổ đánh, cho nên chúng ta không việc gì phải hổ thẹn.”

Nghe vậy, tâm trạng của Atula bình tĩnh lại.

Đúng vậy, thua tổ tiên Hỗn Nguyên Lão Tổ có gì đáng xấu hổ?

Lúc này, Diệp Thiên nói: “Trẫm coi như đã hiểu, đây là Hồng Mông Cửu Hung ấn. Là một trong những phong ấn hàng đầu, nếu muốn phá vỡ phong ấn này, thì không thể dùng tu vi và sức mạnh để tấn công được, phải dùng đúng phương pháp mới có thể mở được”

Phong ấn là một trong những loại trận pháp, trong trí nhớ của hắn hình như có cách để hóa giả Hồng Mông Cửu Hung ấn.

“Bệ hạ người có biết cách để phá phong ấn chính xác không?”

Các bá quan đều đồng thanh hỏi.

Diệp Thiên nói: “Muốn phá vỡ phong ấn này, phải dùng chín loại khoáng thạch nấu thành canh rồi đổ lên phong ấn, phong ấn sẽ bị đốt cháy.”

“Chín loại khoáng vật nào?”

Các bộ trưởng vội vàng hỏi.

Diệp Thiên nói: “Vàng, bạc, đồng, sắt, nhôm, thiếc, niken, magie, titan.”

Bộ trưởng: “...”

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận