Sở dĩ Câu Trần Đại Đế kích độn như thế là bởi vì bọn họ đã đi được vào phía sau của quân chính quân Liên minh, với thực lực của Hạo Thiên Đại Đế, chỉ cần ông ta muốn xông vào lều lớn trong trung quân của quân Liên minh Trung, thì dễ như ăn bánh, vô cùng đơn giản.
Mà một khi xông vào lều lớn của quân đội Liên minh trong trung quân, với sức mạnh của Hạo Thiên Đại Đế muốn giết Diệp Chiến dễ như nghiền nát một con kiến.
Cho nên Câu Trần Đại Đế không thể nào không kích động được, bởi vì việc giết Diệp Chiến bây giờ quá dễ dàng, chỉ cần Hạo Thiên Đại Đế muốn là có thể làm được ngay.
Lý do ông ta đến đây cùng với Hạo Thiên Đại Đế là đợi đến khi Hạo Thiên Đại Đế ra tay, ông ta sẽ lợi dụng lúc quân Liên minh hỗn loạn để tấn công các tân binh của lực lượng quân Liên minh. Hơn ba mươi nghìn tỷ tân binh này thậm chí còn chưa quen với việc bài binh bố trận, nên với sức mạnh của Câu Trần Đại Đế thì việc này giống như một người khổng lồ đối mặt với ba mươi nghìn tỷ con kiến, muốn giẫm chết bao nhiêu thì giẫm bấy nhiêu, tất cả đều phụ thuộc vào tâm tính của ông ta.
Mà với tâm tính của ông ta, đương nhiên là muốn giẫm chết cả đám “kiến” 30 nghìn tỷ con này. Nếu còn có cơ hội, ông ta cũng sẽ tiếp tục động thủ với lực lượng quân chủ lực của lực lượng quân Liên minh, cố gắng hết sức khiến cho quân chủ lực của quân Liên minh phải thương tổn lớn nhất có thể.
Mấu chốt là, một khi Diệp Chiến và Thân Công Báo bị giết chết, Hạo Thiên Đại Đế chỉ cần phát tín hiệu cho ông ta, ông ta sẽ thông qua mạng lưới truyền âm gửi tin tức cho Khương Tử Nha, sau đó Khương Tử Nha sẽ phái tất cả cao thủ của quân Thiên Đình đến đây. Thẳng tiến đến hang ổ của quân Liên minh bên này, có thể diệt được bao nhiêu thì diệt bây nhiêu.
Nói tóm lại, ông ta đã nhìn thấy được hy vọng trước mắt là quân Liên minh sẽ bị giết một cách thê thảm, hơn nữa cũng thấy lần này xuất chinh này đến Nam Chiêm Bộ Châu có thể giành được chiến thắng rực rỡ.
Tất cả những điều này chỉ đang chờ Hạo Thiên Đại Đế động thủ nữa mà thôi!
Ông ta nghĩ đến điều đó thì Hạo Thiên Đại Đế đương nhiên cũng sẽ nghĩ đến, liền quay qua nói với Câu Trần Đại Đế: “Ngươi chờ ở đây, chờ đến khi bổn soái đến được lều lớn trong trung quân của lực lượng quân Liên minh sau đó phát động tấn công, nghe được động tĩnh thì ngươi hãy động thủ, tiêu diệt toàn bộ ba mươi nghìn tỷ con kiến đó cho bổn soái, chờ đến khi bổn soái la lên kêu ngươi gửi tin, thì hãy thông báo cho quân sư gởi cao thủ đến đây.”
“Được.”
Câu Trần Đại Đế gật đầu như một con gà nhỏ mổ thóc, rồi cười nói: “Chúc Đại soái mã đáo thành công, đập tan toàn bộ quan chức cấp cao trong quân đội Liên minh!”
“Ùm!”
Hạo Thiên Đại Đế gật đầu, vỗ vỗ vai Câu Trần Đại Đế: “Chờ tin tốt của bổn Đại soái.”
Dứt lời, ông ta đi về phía hàng đầu của các tân binh quân đội Liên minh.
Lúc này tân binh vừa chuyển đến phía sau quân chủ lực của quân Liên minh, đường xá xa xôi, ai cũng mệt mỏi, cho nên bọn họ không phải huấn luyện, chỉ ngồi lại một đống, cười nói chuyện phiếm.
Vì vậy, Hạo Thiên Đại Đế có thể thản nhiên đi lại trong doanh của tân binh, không có ai quan tâm, bởi vì ông ta không phải là người duy nhất làm chuyện đó, rất nhiều tân binh của quân Liên minh cũng đang đi tới đi lui
Miễn là họ không đi ra ngoài phạm vi của quy định, sẽ không ai quan tâm đến họ.
Kết quả là, Hạo Thiên Đại Đế nhanh chóng đi đến biên giới bao vây doanh trại tân binh, nơi đó có một hàng cựu binh của quân Liên minh canh giữ, tạo ra một bức tường thành bằng binh lớn, chính là để không có bất cứ tân binh nào chạy sang bên kia.
Dù sao thì những tân binh này cũng là người mới, không biết bài binh bố trận, nếu lẫn vào những binh lính cũ ở bên kia, thì đến lúc có địch cần đến bài binh bố trận, lúc đó những tân binh này không biết gì, sẽ ảnh hưởng đến việc bài binh bố trận của những binh lính cũ. cho nên mới không cho bọn họ qua đó. Đợi đến khi họ được huấn luyện tốt, mới có thể cho họ gia nhập cùng với đội quân cũ ở bên trong.
“Người anh em, nghỉ ngơi đi, lát nữa sẽ nhận được sự huấn luyện về binh trận, ở đây không có gì hay để xem.”
Nhìn thấy Hạo Thiên Đại Đế đứng đó nhìn qua nhìn lại, một cựu binh của quân đội quân Liên minh đã lên tiếng.
Hạo Thiên Đại Đế phớt lờ anh ta, ông ta đang chuẩn bị biến thành một tia sáng và bắn thẳng vào quân chủ lực lượng của quân Liên minh, đột nhiên trước mắt ông ta xuất hiện một loạt người ngựa.
Hạo Thiên Đại Đế nhìn kỹ một chút, liền thấy đám người này không phải là người bình thường. Ông ta nhận ra Đa Bảo đạo nhân, Kim Linh Thánh Mẫu, Triệu Công Minh, Thân Công Báo,v.v... điều ở trong đó.
Còn người trẻ tuổi ở chính giữa, đội mũ vàng và mặc áo giáp vàng kia, hình như chính là Diệp Chiến, chính là chủ soái của lực lượng quân Liên minh.
Nhìn thấy cảnh này, Hạo Thiên Đại Đế mừng rỡ.
Cảm giác như đi mòn gót sắt chẳng nhìn thấy, đến khi gặp được thì không tốn chút công sức nào.
Không còn nghi ngờ gì nữa, những người này đang đi cùng Diệp Chiến đến để thị sát ba mươi nghìn tỷ quân tân binh. Chờ cho đến khi họ đến gần ông ta dùng một chưởng để nghiền nát tất cả, xay tất cả bọn họ thành bột.
Hạo Thiên Đại Đế vô cùng phấn khích.
“Xếp hàng, xếp hàng!”
Lúc này, có tiếng vang lên.”
“Đừng ngồi nữa, tất cả xếp hàng, minh chủ và tướng lĩnh cao cấp của quân đội Liên minh đều đến đây an ủi các mọi người. Mọi người nhanh chóng sắp xếp đội hình, đem toàn bộ tinh thần hoạt bát và bộ mặt của chúng ta cho minh chủ và các vị thủ lĩnh cao cấp của quân đội Liên minh của chúng ta xem!”
Khi tiếng là vang lên, ba mươi nghìn tỷ tân binh của quân đội quân Liên minh ngay lập tức bắt đầu xếp hàng.
Hạo Thiên Đại Đế đã đứng ở phía trước, nên ông ta trực tiếp đứng đầu một hàng tân binh, lúc này trong lòng ông ta vô cùng hưng phấn, vô cùng hy vọng đám người Diệp Chiến sẽ qua đây.
Gần như thế, ông ta có thể ngang nhiên phát động tiến công, để hạ gục, nghiền nát Diệp Chiến và Thân Công Bá, cùng tất cả các tướng lĩnh cao cấp của lực lượng quân Liên minh!
Với sức mạnh tu vi của ông ta, thì việc dùng một chưởng để nghiền nát đám người bọn họ thực sự không khó, huống hồ gì bọn họ đang không chuẩn bị gì, nếu ông ta đánh bất ngờ, ông ta tự tin mình có thể nghiền nát tất cả.
Chẳng bao lâu, đội quân ba mươi nghìn tỷ đã xếp hàng xong.
Mà nhóm của Diệp Chiến cũng từng bước từng bước đến gần đội tân binh ba mươi nghìn tỷ quân này.
Mà lúc này, tại cõi Atula.
Ầm ầm ầm ầm ầm…
Diệp Thiên, đã bổ sung xong thể lực cho bản thân, tiếp tục điều khiển chuông Đông Hoàng Hoàng để đánh mạnh vào phong ấn, cứ theo hết cú đánh này đến cú đánh khác của hắn phong ấn vốn dĩ đã đầy vết nứt, dưới tác động mạnh vết nứt ngày càng nhiều, giống như những vết nứt khi thủy tinh công nghiệp bị va đập, khiến cho người khác có cảm giác như nó có thể đập nát nó bất cứ lúc nào.
“Bệ hạ, thêm một lần nữa!”
Atula và hàng trăm văn võ bá quan đề hét lên phấn khích.
Oanh!
“Bệ hạ, thêm một lần nữa!”
bùm!
“Bệ hạ, nhanh lên nhanh lên!”
Oanh!
“Đã được chưa?”
Diệp Thiên mệt mỏi kêu lên.
“Nó đã lung lay sắp đổ rồi, sắp phá được rồi. Bệ hạ cắn răng đập thêm hai ba lần nữa thì có thể phá được rồi!” Atula phấn khích đáp lại Diệp Thiên.
“Mẹ nó, bằng bất cứ giá nào cũng phải đập tan nó!”
Diệp Thiên nghiến chặt răng, sử dụng hết toàn bộ sức lực.
Hắn đánh liên tục hai mươi lần, thể lực cũng đã tiêu hao nhiêu trọng, nhưng hai ba lần đánh cuối cùng kia, hắn phải nghiến răng mà đánh, nếu không đi uống thuốc bồi bổ sức mạnh sẽ tốn rất nhiều thời gian.
Oanh!
Sau khi hắn dùng hết sức có thể, phong ấn lại bị đánh lên một cái nữa.
Oanh!
Tiếp tục một cái nữa.
Oanh!
Ở cú đánh mạnh lần thứ ba, thì nghe rầm một tiếng, và phong ấn giống như thủy tinh công nghiệp vỡ vụn, ngay lập tức biến thành những mảnh nhỏ.
Giây tiếp theo!
Atula và các văn võ bá quan đều sôi sục.
“Phá được rồi, phá được rồi! Bệ hạ phá được rồi!”
“Haha! Cuối cùng cũng phá được phong ấn! Chúng ta có thể đi ra ngoài rồi!”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!