“Hả!”
Diệp Thiên đột nhiên có hứng thú: “Không phải nói chúng ta tiến bọn chúng lùi sao, không chịu đối đầu với chúng ta sao?“
Thân Công Báo cười nói: “Trước khi minh chủ quay lại, chúng ta cũng sợ Hạo Thiên đánh lén. Vì lý do này, chúng ta không dám hết tốc lực đuổi theo, chúng ta chỉ dám dàn quân truy kích đối phương.”
“Vì đối phương có Hạo Thiên, vì vậy chúng không sợ ta đánh lén, đôi khi rút lui hết tốc lực, đôi khi rút lui theo đội hình, vì lý do này chúng ta không thể đuổi kịp được chúng.”
“Nhưng bây giờ minh chủ đã trở lại, và mang rất nhiều cao thủ trở về, có nhiều cao thủ như thế ở đây, bệ hạ hãy ngồi trấn toàn quân để ngăn chặn Hạo Thiên Đại Đế đánh lén, và để Atula và các thiên tướng khác tấn công kẻ thù và để kẻ địch không dám phân tán đội hình, phải duy trì đội hình để rút lui, để chúng rút trong đội hình tốc độ rút lui sẽ chậm lại, và tốc độ truy đuổi của chúng ta sẽ tăng lên, như thế chúng ta có thể lao vào chủ động khai chiến với chúng!”
“Một khi hai bên xuất khai chiến, bên ta có thể dựa vào ưu thế tuyệt đối mà giáng cho bọn chúng đòn tổn thất nặng nề, nếu không có tiếp viện, bọn chúng thậm chí có thể bị quét sạch hoàn toàn!”
Khi Thân Công Báo nói ra kế hoạch này, đã được Atula và những người khác chấp thuận ngay lập tức.
“Ta thất phương pháp này rất khả thi, như thế chúng muốn chạy cũng không được, một khi chúng ta đuổi đến, thì chúng phải xuất trận chiến đầu trực diện với ta. Với sức mạnh toàn diện của ta, diệt trừ bọn họ cũng không thành vấn đề lớn!” Atula nói.
“Đúng.” Thái Úy gật đầu và nói: “Hơn nữa bên này chúng ta đã có bệ hạ canh ở đây, có mười bốn thánh nhân cảnh giới Đại Đạo, bên bọn chúng chỉ có Hạo Thiên khi hai bên khai chiến chúng ta thực sự có sức mạnh tuyệt đối để tiêu diệt toàn bộ chúng!”
“Đánh đi!” “Đánh đi!” “Đánh đi!”
Cựu binh của Thái Nhất và lực lượng quân Liên minh cấp cao đều ủng hộ việc bắt đầu khai chiến.
“Được!”
Diệp Thiên nói rõ: “Vậy thì đánh bọn chúng, tốt nhất là ăn thịt bọn chúng, cho dù không ăn được cũng có thể gây tổn thất nặng nề cho bọn chúng!”
“Thái Sư, Thái Úy.”
“Có!”
“Ta lệnh cho hai người canh giữ ở lều lớn trong trung quân để đề phòng kẻ địch phái thánh nhân từ cảnh giới Đại Đạo đánh lén.”
“Vâng, thưa bệ hạ!”
Sau đó, Diệp Thiên lại nói: “Kim Minh, Quỳnh Hoa, Kỳ Sơn, Côn Ngọc, bốn ngươi các ngươi dẫn quân đi trấn ở bốn hướng đông, tây, nam, bắc, kiểm tra xem có thánh nhân ở gần hay không, nếu có thì thông báo để toàn quân đề phòng bị đánh lén!”
“Vâng, thưa bệ hạ!”
Sau đó Diệp Thiên lại nói: “Atula, sáu vị thiên tướng, ngươi theo ta tấn công quân địch, khiến cho quân địch phải chiến đấu trực diện với chúng ta!”
“Vâng, thưa bệ hạ!”
Diệp Thiên vỗ vỗ Diệp Chiến bờ vai: “Con đi thống lĩnh đại quân, đi cùng với quân sư!”
“Vâng!”
“Lên đường!”
Diệp Thiên phất tay, mang theo Atula cùng sáu vị thiên tướng, xuất quân, bắn thắng đến hướng quân địch đang ở
Lúc này.
Ở lều lớn trong trung quân của đại quân Thiên Đình.
Cách đây không lâu, Khương Tử Nha nhận được tin nhắn từ tuyền âm võng trên biển nói rằng Diệp Thiên và những người khác đã trở về Nam Chiêm Bộ Châu. Vì lý do này, Khương Tử Nha trầm ngâm, vuốt ve bộ râu dài trong lều lớn của trung quân, và đi đi lại lại và ra ngoài.
Mọi người lặng lẽ nhìn anh.
Lúc này, Khương Tử Nha đột nhiên lên tiếng: “Nguyên soái, nhanh chóng thông báo cho toàn quân chuẩn bị chiến tranh, cảnh giới xung quanh đề phòng xung quanh đánh lén!”
Hạo Thiên nói: “Khoảng cách giữa chúng ta và lực lượng quân Liên minh là ba mươi triệu km, và mọi hành động của kẻ thù đều nằm trong tầm kiểm soát của chúng ta. Tại sao lại đột ngột chuẩn bị cho chiến tranh?”
Khương Tử Nha nghiêm nghị nói: “Nếu ta đoán đúng, một khi Diệp Thiên cùng những người khác đi trở về, Thân Công Báo nhất định sẽ để cho Diệp Thiên phái một ít thánh nhân cản trở chúng ta, tùy thời phát động công kích bất ngờ, để cho quân ta phải luôn duy trì trạng thái sẵn sàng chiến đấu, nếu đội hình không hỗn loạn, tốc độ rút lui sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng, địch nhân cơ hội tiến công với tốc độ tối đa, không bao lâu nữa chúng sẽ xuất hiện trước mặt quân ta, và bắt đầu một trận chiến trực diện với chúng ta, vì vậy chúng ta không thể trốn thoát ngay bây giờ, phải làm tốn công ta sẵn sàng chiến đấu để không bị trở tay không kịp.”
Những lời này vừa nói ra, các tướng sĩ bên phía Thiên Đình đều hoảng sợ.
“Chúng ta chỉ có Đại soái là cảnh giới Đại Đạo, quân địch là có hơn mười mấy người, nếu như nổ ra trận chiến trực diện, chúng ta làm sao có thể đánh trận này!”
“Đúng vậy, phải mất gần hai ngày nữa viện binh mới tới, nếu bị đánh thì hai ngày này, thương vong của chúng ta sẽ rất nặng!”
“Nếu bị đánh hai ngày, cho dù viện binh tới, tổng lực lượng của ta ước chừng sẽ thua đối phương, đến lúc đó bọn chúng tiếp tục dùng cách này, chúng ta sớm muộn cũng sẽ bị nuốt chửng!”
Khương Tử Nha vội vàng nói: “Mọi người đừng hoảng sợ, giữ vững tinh thần quân đội đừng náo loạn, nếu lòng quân hỗn loạn, đại quân làm sao có thể chiến đấu được nữa?”
“Lý Tịnh!”
“Có mạt tướng!”
“Ngươi đích thân đi phát truyền âm, để cho bảy vị thánh nhân đến hỗ trợ chúng ta, xuất quân với tốc độ nhanh nhất chạy tới giúp chúng ta, có thêm bảy thánh nhân, thương vong có thể giảm đi rất nhiều.”
“Tuân lệnh!”
Lý Tịnh lập tức đi truyền âm nói.
Hạo Thiên ra lệnh: “Tất cả các tướng quân có, lập tức thông báo cho toàn quân chuẩn bị chiến tranh!”
“Vâng!”
Sau đó ông ta nhìn về phía Độ Ách Chân Nhân: “Nếu như Diệp Thiên đích thân tới, hắn có chuông Đông Hoàng trong tay, hắn lại là thánh nhân tầng thứ ba trong cánh giới Đại Đạo, e rằng rất khó đối phó khi hắn chúng tấn công quân đội bằng chuông Đông Hoàng, vậy xin người cho bổn soái mượn vòng Kim Cang sử dụng. Với chiếc vòng Kim Cang trong tay, cộng thêm hỏa lực của quân đội, bổn soái sẽ bớt đi chút lo lắng.”
Độ Ách Chân Nhân sự hoảng sợ: “Chiếc vòng Kim Cang là quý giá nhất của sư phụ ta, nhưng dù vậy, cũng không thể đấu lại một pháp bảo mạnh mẽ như chuông Đông Hoàng. Nhỡ đâu đại soái không cẩn thận vô tình làm mất chiếc vòng Kim Cang, tôi có thể không giải thích cho Sư phụ.”
Đùa sao, Hạo Thiên Đại Đế đã để mất đi tháp Hạo Thiên, Hồ lô Tử Kim lại bị Câu Trần Đại Đế làm mất, nếu Hạo Thiên lần nữa đánh mất vòng Kim Cang, ông ta tin rằng sư phụ ông ta có thể nổ tung.
Hạo Thiên nói một cách nghiêm túc: “Chúng ta phải vì đại cục, đừng keo kiệt, mong rằng Độ Ách Chân Nhân có thể đặt đại cục làm trọng!”
“Độ Ách sư huynh, trước tiên hãy cho đại soái mượn chiếc vòng Kim Cang đi.” Khương Tử Nha thuyết phục.
Độ Ách Chân Nhân không còn lựa chọn nào khác ngoài việc cho Hạo Thiên Đại Đế mượn chiếc vòng Kim Cang.
Sau đó mọi người rời khỏi lều lớn trong trung quân, Hạo Thiên Đại Đế bay lên không trung, dùng thần niệm của mình quét qua chuyển động xung quanh.
Một lúc sau, Đại Đế Hạo Thiên Đại Đế bắt gặp cao thủ tiếp cận, lập tức hét lớn: “Hướng đông nam có động tĩnh. Toàn quân chú ý nhắm hỏa lực về hướng đông nam!”
Đạo quân năm trăm năm mươi nghìn tỷ lập tức hướng hỏa lực về phía đông nam.
Vài giây sau.
Ầm ầm ầm
Tám tiếng nổ vang trên không trung truyền đến, chính là một cái lớn chuông Đông Hoàng, cùng bảy cái bóng người to lớn tung quyền ảnh, oanh kích hướng đại quân.
“Cháy! Cháy!”
Các tướng của thiên binh hét lên.
Ầm ầm ầm ầm!
Lưới hỏa lực dày đặc tung ra, choáng ngợp bầu trời, oanh tạc Chương Đông Hoàng và bảy quyền ảnh.
Dưới hỏa lực mãnh liệt, quyền ảnh cũng đã bị phá hủy hoàn toàn, Chuông Đông Hoàng cũng bị bắn phá, khó có thể đến gần đại quân, phát ra tiếng chuông chói tai, đồng thời lui ra khỏi khu vực hỏa lực.
“Đứng vững!”
Diệp Thiên hét lên.
A Tu La và những người khác rút lui về phía sau Chuông Đông Hoàng để giúp Diệp Thiên chống chọi Chuông Đông Hoàng.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!