Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên

Trong Vô Lượng Quan.

“Quân sư, ông chắc chắn Côn Bằng sẽ gặp chúng ta chứ?” Atula có chút không tin.

Thân Công Báo cười nói: “Yên tâm đi, Côn Bằng lão tổ nhất định sẽ gặp chúng ta.”

“Ông dựa vào cái gì mà chắc chắn như vậy?” Atula vẫn không tin.

Thân Công Báo cười nhả ra mấy chữ: “Dựa vào lòng tò mò.”

Là người đều có sự tò mò, thần tiên cũng không ngoại lệ, ông ta tin Côn Bằng lão tổ sẽ gặp bọn họ, bởi vì tò mò muốn xem có phải Huyền Cơ thật sự đến đây không.

Cho nên dưới tác dụng của sự tò mò, có thể thay đổi rất nhiều quyết định.

Đúng như Thân Công Báo dự liệu, đạo nhân đó đi từ hậu viện ra, làm động tác mời: “Tổ sư chúng tôi bảo mọi người vào.”

“Chà.”

Mọi người nhìn Thân Công Báo.

Quân sư thật sự là dự liệu như thần.

“Ha ha.”

Thân Công Báo cười vui vẻ nói: “Bệ hạ, công chúa, mời.”

Vì vậy, Diệp Thiên, Đóa Đóa đi trước, nhóm người Atula theo sau, đạo nhân dẫn đường, một lát sau bọn họ đến hậu viện, nhìn thấy một ông già uy nghiêm lẫy lừng ngồi trên tấm đệm, khí trường trên cơ thể lớn mạnh khiến nhóm người Atula không thể ngẩng đầu lên, không dám đối mắt với ông ta.

Đây là một vị tiên thiên thánh nhân đáng sợ, hai mắt ông ta giống như sao trời biển lớn, mọi thứ trong mắt ông ta đều như cát bụi, thái độ kiêu ngạo không quan tâm đến thế giới, mọi thứ trước mắt đó, đều nằm trên vẻ mặt lãnh đạm của ông ta.

“Vãn bối Thân Công Báo, tham kiến Côn Bằng lão tổ, chúc lão tổ hồng phúc tề thiên, tuổi thọ vô biên.”

Ở trước mặt loại tiên thiên thánh nhân này, không dám nói trường thọ cùng trời đất, bởi vì tuổi thọ của tiên thiên thành nhân vào cũng đều vượt qua trời, đối với Ngọc Đế mà nói trường thọ cùng trời đất Ngọc Đế sẽ vui mừng, nhưng đối với tiên thiên thánh nhân mà nói trường thọ cùng trời đất, vậy thì có thể dễ chọc đến họa sát thân.

Bởi vì theo như tiên thiên thánh nhân thấy, trường thọ cùng trời đất giống như đang nguyền rủa bọn họ chết vậy, chỉ có chết mới trường thọ cùng trời đất, tuổi thọ còn không bằng trời, làm lu mờ tuổi thọ của trời, ông trời là khi khai thiên lập địa mới có, mà bọn họ đã tồn tại trước khi khai thiên lập địa rồi, tuổi thọ còn dài hơn ông trời, cho nên gọi tuổi thộ vô biên mói khiến tiên thiên thánh nhân thích thú.

“Tham kiến tiền bối Côn Bằng.”

Atula và Thái Sư cũng đều cúi người hành lễ, tất nhiên hai bọn họ biết Côn Bằng, ở trước mặt thánh nhân, bọn họ gọi là tiền bối, có điều hai người bọn họ là cựu thần của Đông Hoàng Thái Nhất, nên không cần phải quỳ gối với Côn Bằng, hành lễ cúi người đã coi như nể mặt Côn Bằng lắm rồi.

“Tiểu nữ Đóa Đóa, bái kiến Côn Bằng lão tổ.”

Đóa Đóa học theo Thân Công Báo, quỳ xuống hành lễ với Côn Bằng lão tổ.

Chỉ có Diệp Thiên không quỳ, cũng không cúi người, chỉ có ôm quyền, nói một tiếng: “Đạo hữu, hi vọng ngài vẫn khỏe.”

Côn Bằng lão tổ đánh giá Diệp Thiên, biết lai lịch của anh, vì vậy không quan tâm đến anh, sắc mặt lạnh lùng dị thường, tựa hồ như người trước mặt là kẻ thù, chỉ là thời gian đã trôi đi, không muốn tính toán mà thôi.

Sau đó, ánh mắt ông ta rơi trên người Đóa Đóa, lúc này ánh mắt mới dịu lại.

“Đều miễn lễ đi.”

“Tạ Côn Bằng lão tổ.”

“Tạ Côn Bằng tiền bối.”

Thân Công Báo và Đóa Đóa đứng dậy, Atula và Thái Sư đứng thẳng người, nhưng đều không ngẩng đầu ưỡn ngực, ở trước mặt người mạnh như vậy, Atula kiêu ngạo cũng phải cúi đầu, không dám ngông cuồng.

“Cô là cô gái lúc trước thường tặng tôi quả nhân sâm sao?” Côn Bằng lão tổ nhìn Đóa Đóa hỏi.

Đóa Đóa ôm quyền trả lời: “Tôi cũng không biết tôi có phải là người đã tặng nhân sâm cho ngài không, nhưng mọi người đều nói tôi là Huyền Nữ chuyển thế, mỗi khi quả nhân sâm chín, đều sẽ tặng hai quả cho Côn Bằng lão tổ, nhưng tôi không nhớ được, cho nên hi vọng Côn Bằng lão tổ không trách tội.”

Đóa Đóa vừa nói xong, Thân Công Báo sợ Côn Bằng lão tổ tức giận, lập tức nói: “Côn Bằng lão tổ, cô ấy quả thật là Huyền Nữ chuyển thế, bằng chứng là cô ấy có thể hóa thân thành Huyền Điểu. Trên người ngài cũng có huyết mạch của tộc chim thú, chắc ngài có thể nhìn ra Đóa Đóa không phải là người tộc chim thú, nhưng cô ấy có thể hóa thân thành Huyền Điểu, có thể thấy cô ấy chính là Huyền Nữ chuyển thế.”

Côn Bằng lão tổ nghe thấy vậy, nhìn Đóa Đóa tâm bình khí hòa nói: “Vậy cô biến thành Huyền Điểu cho tôi xem xem.”

“Được Côn Bằng lão tổ.”

Đóa Đóa nói xong nhảy một cái.

Ngay sau đó có âm thanh chim phượng vang lên, nhưng lại sắc bén hơn âm thanh chim phượng, đây là tiếng kêu riêng biệt của Huyền Điểu, theo tiếng kêu của Huyền Điểu, nhìn thấy toàn thân bao phủ bởi ngọn lửa, chim thần chín màu bay lượn trên không trung. 

Nó giống như phượng hoàng, nhưng bá đạo hơn phượng hoàng.

Nó giống như chu tước, nhưng lại hung ác hơn chu tước.

Trên đầu có một chiếc vương miện độc đáo, như thể đang tuyên bố với các loài chim rằng nó là vua của các loài chim, nó có vương miện, tất cả các loài chim đều phải cúi đầu trước nó.

Quả nhiên theo sự xuất hiện của Huyền Điểu, các loại chim xung quanh đều tụ tập lại, có Đại Bàng, có Phượng Hoàng, có Chu Tước, có Khổng Tước, có Yến Tước… có thể nói là trăm loại chim đều tụ hợp lại, bao trùm xunh quanh, cúi đầu tham kiến. Số lượng những con chim này lên đến hàng chục tỷ, hàng trăm tỷ, bao vây kín mít bầu trời phía trên đảo Bắc Minh.

Trên người Côn Bằng lão tổ có huyết mạch của tộc chim thú, là sản phẩm giữa cuộc hôn nhân của Côn và Bằng, ông ta xuống biển làm cá, lên trời làm chim, mà Hạo Thiên xưng đế, tàn sát hàng loạt tộc chim thú, rất nhiên tộc chim thú đã tìm đến bên Côn Bằng lão tổ nhờ bảo vệ, quả nhiên nhận được sự bảo vệ, vì vậy mà ở gần đảo Bắc Minh có rất nhiều chim thú sinh sống. Bọn họ ở đây có thể vô tri vô giác, không sợ bị săn giết, phàm là người muốn giết bọn họ, thì phải qua được cửa ải của Côn Bằng lão tổ.

Mà trên người Côn Bằng lão tổ có huyết mạch của tộc chim thú, tất nhiên sẽ không có người nào có thể tàn sát chim thú dưới mí mắt ông ta cả.

Nhưng thấy Đóa Đóa hóa thân thành Huyền Điểu, Côn Bằng lão tổ khẽ cười, giơ tay ra, Đóa Đóa đáp xuống tay ông ta, vì vậy Côn Bằng lão tổ nói: “Khi đại chiến Thần Ma, mẹ cô và ba cô cùng xuất chinh, không may chết trên sa trường, Côn Bằng tôi vốn dĩ đứng bên phía Ma, sau khi nghe thấy tin dữ, tôi dẫn Côn tộc trả thù cho mẹ cô. Sau khi chém chết kẻ thù, tôi trở về Ma phái, muốn tiếp tục thống lĩnh khai chiến với Thần phái của ba cô. cô đến khuyên tôi, quỳ bên ngoài trướng của tôi một ngày một đêm, cuối cùng tôi cũng không thể nhẫn tâm để cô quỳ, lại không muốn giúp ba cô, vì vậy tôi lựa chọn đứng trung lập, dẫn theo côn tộc của tôi trở về biển lớn, không tham chiến.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận