Chuẩn Đề liều mạng thoát khỏi sự trói buộc của Hồ Lô Tử Kim, lúc ông ta hoàn toàn thoát khỏi được sự trói buộc của Hồ Lô Tử Kim thì Tứ Tượng Phong Thiên Quyết đã được thi triển xong, ông ta có thể cảm nhận rõ được sức mạnh đang dần yếu đi, Diệp Thiên cũng có thể cảm nhận được rõ ràng sức mạnh đang tăng lên.
“Dù gì thì cậu cũng đã từng trở thành nhân vật như Thiên Đế, thế mà lại đối phó với tôi bằng thủ đoạn hèn hạ như thế này, cậu không sợ bị người đời người nhạo mình sao?” Chuẩn Đề tức giận nói.
Diệp Thiên khẽ nói: “Trong chiến đấu không ngại dối lừa, làm gì có hèn hạ hay không hèn hạ, bởi vì kẻ thắng làm vua. Năm đó sư phụ Hồng Quân của ông dẫn trẫm vào bên trong trận lớn, muốn mượn pháp trận để tiêu diệt trẫm nhưng chẳng phải người đời cũng không nói ông ta hèn hạ hay sao?”
Khóe mắt của Chuẩn Đề giật một cái, vô cùng tức giận.
Lúc này Diệp Thiên ngang nhiên phát động tấn công.
Ở bên trong Tứ Tượng Phong Thiên Quyết, tu vi của Chuẩn Đề bị giam lại còn tu vi của Diệp Thiên thì lại tăng lên, trước đó tu vi của hai người từ sáu trọng so với ba trọng nhưng bây giờ đã trở thành năm trọng so với bốn trọng.
Mặc dù tu vi của Chuẩn Đề còn cao hơn một trọng nhưng Diệp Thiên có Thanh Mộc Ất Canh hỗ trợ, hơn nữa uy lực của hai pháp bảo Chuông Đông Hoàng và Hoàng Thiên Kiếm kia của Diệp Thiên đều cao hơn uy lực của những pháp bảo mà Chuẩn Đề nắm giữ, cho nên nếu đối phó với Chuẩn Đề thì vẫn có thể hơi nghiền ép được Chuẩn Đề một bậc, đánh cho Chuẩn Đề khó mà chống đỡ.
Còn Hoàng Thiên Quân thì nhân cơ hội này mà thúc đẩy với tốc độ nhanh nhất, sau khi tiến lên một phen thì bọn họ cách chỗ mà Diệp Thiên và Chuẩn Đề giao chiến cũng không còn quá xa.
Cũng ngay vào lúc này, Hạo Thiên Đại Đế dẫn theo chín thánh nhân đến.
Bọn họ vốn định trợ giúp cho Chuẩn Đề, chặn đường tiến bước của Hoàng Thiên Quân, lúc nhìn thấy Chuẩn Đề đang bị vây ở bên trong Tứ Tượng Phong Thiên Quyết, bị Diệp Thiên hành hung thì lập tức hô lên: “Mau công phá Tứ Tượng Phong Thiên Quyết cứu Chuẩn Đề ra.”
Nhưng bọn họ còn chưa kịp ra tay thì đám người A Tu La đang ở bên ngoài Tứ Tượng Phong Thiên Quyết đã bắt đầu tấn công đám người Hạo Thiên, hai bên đánh nhau ở trên biển khí thế ngút trời, bởi vì thánh nhân của bên Diệp Thiên có sức mạnh tổng hợp mạnh nên sau khi chiến đấu kịch liệt một phen thì đã khiến cho hai thánh nhân tầng cao nhất mà bên Hạo Thiên Đại Đế dẫn đến đây tử vong.
“Đại sư huynh, ngươi đi thay thế cho Phục Hi đi, mau để Phục Hi đi phá vỡ Tứ Tượng Phong Thiên Quyết.”
Chuẩn Đề vội vàng hô to.
Ông ta sợ thời gian trôi qua lâu dần thì không chỉ bên phía bọn họ sẽ phải trả giá đắt mà còn có thể bị Diệp Thiên khiến cho dở sống dở chết, thậm chí là giết chết.
“Được, ngươi cố chịu.”
Hạo Thiên Đại Đế lập tức dẫn người rời đi, bởi vì phù tăng tốc của bọn họ nhanh nên đám người A Tu La không đuổi kịp.
“A Tu La, thông báo cho đại quân bày trận tiến lên, đừng phân tán đội hình.”
Diệp Thiên lo lắng Phục Hi sẽ phá vỡ Tứ Tượng Phong Thiên Quyết, đến lúc đó Phục Hi liên thủ với Chuẩn Đề thì anh có liên thủ với đám thánh nhân và A Tu La cũng không đánh lại.
Nếu như để cho Phục Hi và Chuẩn Đề xông vào trong đại quân thì sẽ mang đến tai họa hủy diệt cho đại quân.
“Được.”
A Tu La lập tức rời đi.
Không bao lâu sau, Phục Hi chạy đến tấn công mạnh hai cái đã đánh bay Tứ Tượng Phong Thiên Quyết, Diệp Thiên lập tức bay về phía của đại quân, dựa vào sự hiểu biết của anh về đại quân thì bây giờ phải bày trận xong rồi.
“Đuổi theo.”
Chuẩn Đề dẫn Phục Hi đuổi theo.
Mấy giây sau, Diệp Thiên phát hiện ra đại quân của anh nên lập tức trở về trong quân, anh hét lớn một tiếng: “Nổ súng.”
Ầm ầm ầm.
Bốn trăm vạn triệu đại quân đồng loạt nổ súng.
“Ôi trời ơi, mau chạy đi.”
Phục Hi và Chuẩn Đề bị lưới đạn kinh khủng này khiến cho sợ hãi lập tức quay đầu chạy, bởi vì tốc độ của bọn họ còn nhanh hơn cả tốc độ tập kích của hỏa lực nên hỏa lực vốn không thể đánh đến họ được.
“Bệ hạ, trải qua lần tiến bước hết tốc lực hơn trăm triệu cây số này, thần đoán là tiếp theo chúng ta bày trận tiến lên thì cũng đủ để đuổi đến núi Tu Di trước đại quân của Thiên Đình cho nên không cần phân tán trận hình nữa. Nếu chẳng may một trong hai người Chuẩn Đề và Phục Hi tùy tiện trà trộn vào trong đại quân thì đều sẽ mang lại hậu quả hủy diệt cho đại quân.” Thân Công Báo nói.
Diệp Thiên gật đầu.
Cứ như vậy, đại quân bày trận tiến lên một đường.
Đám người Chuẩn Đề cố gắng mấy lần cũng không thể ngăn cản được bước tiến của đại quân có quy mô như thế này nên đành phải thôi, quay trở về núi Tu Di phòng thủ.
“Thông báo cho Khương Tử Nha, bảo bọn họ nhanh chóng đến tiếp viện bằng tốc độ nhanh nhất.” Chuẩn Đề nói, trong lòng ông ta bắt đầu khủng hoảng, sợ đám người Diệp Thiên sẽ đến núi Tu Di trước, như vậy thì gặp phải tai ương rồi.
Mà lúc này, Diệp Thiên phái người đi tuần tra một phương, phát hiện trong vòng hơn một trăm triệu cây số xung quanh đều không có nguy cơ tiềm ẩn. Để bảo đảm đại quân có thể nhanh chóng đến núi Tu Di nên anh lập tức thông báo đại quân phân tán đội hình tiến lên, lúc bắt được đám người Chuẩn Đề đến đánh lén thì anh lại thông báo cho đại quân bày trận, vì thế càng tiến gần núi Tu Di hơn một bước nữa.
Vì để tránh cho Hoàng Thiên Quân phân tán đội hình tiến bước lần nữa, Chuẩn Đề và Phục Hi nhìn chằm chằm vào Hoàng Thiên Quân ở bên ngoài phạm vi công kích của lưới đạn, lui lại một đường.
Cứ như vậy mà kéo dài thời gian hơn nửa ngày.
Cuối cùng Diệp Thiên dẫn đầu hơn bốn trăm vạn triệu đại quân đến lân cận núi Tu Di.
Bởi vì Khương Tử Nha dẫn đầu hơn bốn trăm vạn triệu đại quân cũng cách núi Tu Di rất gần cho nên Thiên Hà lão tổ không cần tiếp tục yểm hộ cho bọn họ nữa, khẩn cấp điều Thiên Hà lão tổ đến phòng thủ núi Tu Di.
Cho nên núi Tu Di được phòng thủ bởi Chuẩn Đề, Phục Hi, Thiên Hà lão tổ, Hạo Thiên và bảy thánh nhân cùng với năm mươi vạn triệu đại quân.
Nhưng đối mặt với sự tấn công của đại quân có quy mô lớn như thế thì đám người Chuẩn Đề vẫn lộ ra vẻ vô cùng bối rối.
“Nhanh nhanh nhanh. Dựng mạng lưới phòng ngự lên trước để ngăn cản, tôi và Thiên Hà lão tổ thu hút hỏa lực của bọn họ ở hai cánh trái phải, cố gắng kéo dài.”
Chuẩn Đề nói xong rồi lập tức đi về phía cánh trái của quân Hoàng Thiên, Thiên Hà lão tổ đi về phía cánh phải của quân Hoàng Thiên, đám người Hạo Thiên Đại Đế dựng mạng lưới phòng ngự lên, làm tốt công tác chuẩn bị ngăn cản hỏa lực.
Nhanh chóng.
Chuẩn Đề và Thiên Hà lão tổ bắt đầu tấn công Hoàng Thiên Quân từ hai cánh trái phải.
“Đại quân ở hai cánh trái phải mau nổ súng.”
Diệp Thiên ra lệnh, không ngăn không được, cho dù biết họ muốn thu hút hỏa lực nhưng cũng phải đi ngăn cản lại, nếu không thì bốn trăm vạn triệu đại quân này xem như xong luôn.
Theo mệnh lệnh được hạ.
Ầm ầm ầm.
Đại quân ở hai bên cánh lập tức nổ súng về phía Chuẩn Đề và Thiên Hà lão tổ.
Hai vị này đều là cao thủ đại đạo cảnh lục trọng, phòng ngự vô cùng kinh khủng, hấp đãn hơn một trăm vạn triệu đại quân mới miễn cưỡng đánh cho hai cao thủ này không có cách nào đến gần đại quân được.
Ngay sau đó Diệp Thiên lại ra lệnh: “Đại quân còn lại cùng đi theo trẫm tấn công chính diện vào kẻ thù.”
Mệnh lệnh được hạ xuống.
Ầm ầm ầm.
Hỏa lực dày đặc như lưới xé rách trọn một mảnh không trung, đánh vào trên mạng lưới phòng ngự mà đám người Hạo Thiên Đại Đế và thánh nhân dựng lên, trong phút chốc đã đập vỡ nát cái mạng lưới phòng ngự.
“Đánh trả. Mau đánh trả.”
Toàn bộ năm mươi vạn triệu đại quân lập tức triển khai toàn lực.
Nhưng một chút đại quân như vậy vốn không chịu nổi một cú của lực lượng hai trăm vạn triệu đại quân, dưới sự tấn công của mười vòng hỏa lực thì bị đánh cho không còn manh giáp, tan thành tro bụi.
“Chạy mau.”
Trái tim của Hạo Thiên Đại Đế sắp nổ tung rồi nên nhanh chân bỏ chạy, chỉ sợ bị lưới đạn khủng bố đánh giết tại chỗ.
“Ha ha.”
Đám người Diệp Thiên vô cùng mừng rỡ.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!