Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên

Lúc này, gần hàng trăm tướng lĩnh của Tử Vi Đại Đế đạ tề tụ cánh trào trong đại quân đại trượng.

Tử Vi Đại Đế là người đứng đầu tứ ngự và trông coi vạn tỷ thiên binh thiên tướng.

Đương nhiên đó là trước đây khi thiên giới ổn định, không có thế lực dám đi phản kháng thiên đình, vì thế thiên đình không cần quá nhiều binh lực, cũng chỉ có mười mấy vạn trăm tỷ đại quân mà thôi, tứ ngự quản lý gần một nửa binh lực của thiên đình cho nên Tử Vi Đại Đế có rất nhiều thuộc hạ, gần trăm vị thuộc cấp đều là kim tiên trên đại la cảnh giới, trong đó còn có mấy người là Thái Thượng Kính nữa.

“Tham kiến đại đế!”

Các tướng lĩnh chắp tay nói.

“Đều miễn lễ đi.”

Tử Vi Đại Đế xua xua tay, ông ta nhìn sơ quá những thuộc cấp của mình và cảm khái nói: “Mọi người nói trận chiến này có ý nghĩa không?”

“Quá thảm thiết mà!”

Có thuộc cấp còn nói: “Từ khi Hạo Thiên Đại Đế nắm giữ ấn soái xuất chinh Nam Chiêm Bộ Châu đến bây giờ thì bắc thiên chúng ta với vạn tỷ đại quân đánh tới hiện tại cũng chỉ còn lại mấy chục người chúng ta thôi, tất cả đều mất mạng ở Nam Chiêm Bộ Châu cả rồi.”

“Hơn nữa trận đại chiến vừa rồi, hai bên cộng lại đã chết gần trăm vạn trăm tỷ đại quân, nước biển đều nhiễm màu máu đỏ tươi rồi, trong không khí khắp nơi đều là mùi máu tươi, mạt tướng mới vừa tuần tra đại quân một chút thì phát hiện sĩ khí đều rất chán nản, bọn họ trước kia đều chưa từng tham gia đánh trận nên không có gặp qua cảnh tượng tàn khốc như vậy, có rất nhiều đều khóc lóc muốn được về nhà.”

“Cũng không biết cứ tiếp tục đánh như vậy còn có bao nhiêu người phải chôn xác nơi này nữa, cũng không biết bầu trời này đến cuối cùng sẽ đánh thành cái bộ dạng gì nữa, tóm lại mạt tướng cũng rất mệt mỏi, hy vọng trận chiến này có thể sớm kết thúc nhưng với tình hình hiện tại thì muốn kết thúc trận này đúng là quá khó khăn mà.”

“Đúng vậy!”

Rất nhiều thuộc hạ khác của Tử Vi Đại Đế cũng đều thở dài.

Tử Vi Đại Đế nói: “Ta cũng giống nhau các cậu, ta cũng mệt mỏi rồi, ta không nghĩ đánh nữa và hy vọng trận chiến này có thể nhanh chóng kết thúc.”

“Nhưng muốn trận chiến này kết thúc cần phải khiến một phía chiếm ưu thế tuyệt đối, nếu không hai bên với lực lượng cân bằng thì không ai chịu cúi đầu khuất phục cả, như vậy trận chiến này sẽ kéo dài mãi cho đến khi hai bên người chết gần hết binh lính mới thôi.”

“Cho nên ta suy nghĩ thật lâu, rốt cuộc cũng nghĩ ra một cách có thể sớm kết thúc trận chiến này, không biết các vị có ủng hộ cách làm của ta hay không.”

Nói đến đây, ông ta hướng ánh mắt nhìn lướt qua những thuộc hạ của mình.

Lập tức liền có một thuộc hạ đứng dậy nói: “Đại đế, mạt tướng thề sống chết đi theo ngài, mặc kệ cách làm của ngài là gì thì mạt tướng đều sẽ phục tùng một cách vô điều kiện!”

“Mạt tướng cũng vậy!”

“Mạt tướng cũng vậy!”

“Mạt tướng cũng vậy!”

Các tướng lĩnh sôi nổi bày tỏ thái độ của mình.

“Tốt lắm!”

Tử Vi Đại Đế đứng lên và nói: “Nếu như mọi người đều nguyện ý vô điều kiện phục tùng cách làm của ta thì ta cũng nói thẳng, ta sẽ giúp Thái Nhất công khắc núi Tu Di, chỉ cần Thái Nhất công khắc núi Tu Di và đạt được ký ức trong núi Tu Di thì thực lực của Thái Nhất liền có thể trở lại lúc đỉnh cao, trận chiến này cũng có thể kết thúc ngay lập tức, thiên giới sẽ trở lại trong tay Thái Nhất và chiến loạn cũng liền có thể bình ổn, như vậy tiếp theo chính là cuộc chiến cá nhân giữa Hồng Quân vá Thái Nhất, cũng không cần mọi người phải đi đánh trận nữa.”

“Người nào tán thành cách làm này của ta hãy lập tức đứng về phía bên tay trái.”

Ông ta vừa nói xong liền coq rất nhiều thuộc hạ cảm thấy rất hoang mang đối với cách làm này của ông ta nhưng do lòng trung thành với Tử Vi Đại Đế, họ nguyện ý phục tùng vô điều kiện nên các thuộc hạ đều đứng vê phía bên trái, chỉ có sáu người vẫn còn đứng tại chỗ ngơ ngác nhìn nhau.

“Sáu người các cậu không phục cách làm của ta sao?” Tử Vi Đại Đế hỏi.

“Cái này...” Có một thuộc hạ đã nói: “Đại đế, làm như vậy có phải là quá mạo hiểm hay không? Quay qua giúp đỡ Thái Nhất, e rằng chúng ta không sống để đợi đến lúc đưa đại quân cánh trái đến chỗ Hoàng Thiên Quân đâu.”

“Đúng vậy đại đế, biện pháp này không thể thực hiện được đâu.”

năm người còn lại cũng đều không tán thành cách làm này.

Tử Vi Đại Đế thở dài và nhắm hai mắt lại, bàn tay to lớn đột nhiên vươn ra, một luồng năng lượng khủng khiếp bao phủ sáu người họ trong nháy mắt, bọn họ còn không có cơ hội hét lên đã hóa thành không khí mất rồi.

“Cái này...”

Các thuộc hạ có mặt ở hiện trường đều rất kinh ngạc.

Tử Vi Đại Đế trợn mắt nói: “Các cậu ngay lập tức đồng ý mà không hề nghi ngờ cách làm của ta chứng tỏ các cậu sẽ không phản bội ta.”

“Thật không dám giấu giếm, trận chiến hôm nay của Hoàng Thiên Quân cũng chính là vì muốn liên hệ với ta, họ muốn ta phối hợp với bọn họ nội ứng ngoại hợp làm tan rã đại quân thiên đình và giúp đỡ bọn họ phá giải núi Tu Di.”

“Ta đã đồng ý rồi, phương pháp nội ứng ngoại hợp chính là khi họ phát lệnh tổng tấn công thì chúng ta sẽ phân tán toàn quân và ra tay với đại quân thiên đình, phá vỡ trận pháp của đại quân thiên đình và giảm bớt hỏa lực của đại quân thiên đình, giúp đỡ bọn họ tiêu diệt đại quân thiên đình.”

“Đương nhiên làm như vậy cũng có nghĩa là đang đi vào chỗ chết, không ai có thể sống sót cả nhưng sau khi Thái Nhất trở về Thiên giới thì chúng ta sẽ có mặt trên đài phong thần.”

“Ta nghĩ tới nghĩ lui, làm như vậy cũng tốt, ít nhất có thể sớm kết thúc trận chiến này, chúng ta cũng có thể sống lại trên đài phong thần không phải sao?”

“Nếu không làm như vậy và để mặc cho hai bên đánh tiếp thì sớm muộn gì có một ngày chúng ta cũng sẽ chết trên chiến trường, đến lúc đó Trấn Nguyên Tử tới giúp đỡ, bên Thái Nhất thắng trận chiến này thì chúng ta không có công lao gì cả, dựa vào cái gì họ phải hồi sinh cho chúng ta chứ?”

“Cho nên ta đã tính toán cho mọi người con đường đi sau này và tìm sẵn đường lui, nếu không sợ chết thì hãy cùng ta chiến đấu, sợ chết thì đứng ra, ta sẽ không gây khó dễ đâu.”

Giọng nói vừa thốt ra, mọi người ai nấy đều im lặng.

Không có ai đứng ra cả.

“Đều không sợ chết sao?” Tử Vi Đại Đế hỏi.

“Chúng tôi thề sống chết phục tùng đại đế!”

Các tướng lĩnh đồng thanh đáp lại.

“Tốt lắm!”

Khuôn mặt Tử Vi Đại Đế để lộ ra vẻ hài lòng.

“Quyết định như vậy đi!”

“Vâng, đại đế!”

Sau đó Tử Vi Đại Đế đi đến đại quân cánh phải và bàn bạc với Hậu Thổ nương nương.

Hai người âm thầm thương lượng với nhau một lúc, Hậu Thổ nương nương bèn thở dài một cái.

“Chúng ta không vào địa ngục thì ai vào địa ngục đây? Vì muốn trận chiến náy có thể sớm ngày kết thúc, vì người hà của chúng ta có thể bình bình an an và sau này được trọng dụng thì ta cũng giống như ông không có lựa chọn náo khác, chỉ có thể giúp đỡ Thái Nhất công khắc Tu Di Sơn thôi.”

Tử Vi Đại Đế hơi mỉm cười: “Chỉ mong chúng ta có thể đánh thắng cuộc chiến này.”

Hậu Thổ nương nương chua xót cười nói: “Đúng vậy, đánh thắng tất nhiên là việc tốt nhất rồi, thua cuộc chúng ta sẽ mãi mãi không được siêu thoát đâu, hy vọng Thái Nhất đại đế không làm cho chúng ta thất vọng, ngài ấy cuối cùng cũng có thể thắng trận chiến này và trở về thiên đình quản lý tam giới!”

“Ta quay trở về cánh trái đây, bà hãy đi thuyết phục thuộc hạ, người trung thành thì giữ lại, ai nghịch ý thì giết ngay để tránh việc kế hoạch của chúng ta bị tiết lộ đến tai Hạo Thiên, lúc đó chúng ta sẽ chết một cách oan uổng đấy.” Tử Vi Đại Đế đứng dậy nói.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận