Một kiếm này, Thái Nhất tưới máu cho tất cả tu vị.
Một kiếm này, Thái Nhất tích góp một nghìn năm trăm vạn năm ân oán!
Một kiếm này, bao hàm liều mình đến giúp hắn ta, chứa đầy ước nguyện của hàng trăm tỷ người bất tử đã hy sinh mạng sống của mình!
Một kiếm này cũng chứa đựng sự kỳ vọng của mọi người trong thiên hạ!
......
"Chém!"
Một tiếng hét lớn, quán triệt thiên địa minh tam giới.
Theo tiếng hét lớn này rơi xuống, thanh kiếm lớn cao ngất sừng sững trên trời ầm ầm "rơi xuống".
Xoẹt!
Nó giống như chiếc kéo cắt bỏ miếng vải. Đem thứ bao bọc Thiên Đạo Pháp Tắc của Thiên Giới xé mở, trên độ cao hàng ngàn mét đột nhiên xuất hiện một vết nứt, ngay từ đầu chỉ có con mắt lớn, đến dòng suối lớn nhỏ, đến dòng sông lớn, … đến ngân hà lớn.
Một đường cắt ngang giống như một cây tre bị gãy!
Thiên Đạo Pháp Tắc tách ra làm hai nửa, giống như nước biển cuồn cuộn, dâng trào dữ dội ra hai bên, khiến cho vết rạch này càng lúc càng lớn, khí tức trong trẻo mới tràn vào Thiên Giới, khiến cho không khí trời đang vẩn đục, đột nhiên trở nên trong suốt.
Nó giống như một cánh cửa sổ đã lâu không được mở. Đột ngột mở ra, không khí bên ngoài tràn vào, cái loại cảm giác này vô cùng thoải mái!
"Không!"
Nhưng nhìn thấy Thiên Đạo Pháp Tắc bị cắt mở, Hồng Quân gầm lên khan cả giọng.
"Không được cắt bỏ Thiên Đạo! Không được cắt bỏ Thiên Đạo!"
Ông ta hét lớn trong vô vọng.
Lẽ ra muốn đưa cho Thái Nhất một chiếc rìu.
Nhưng lúc này, ông ta thu lại.
Ông ta không thể để Thiên Đạo Pháp Tắc bị xé nát. Đây là ông ta nô dịch Tam Giới, để Tam Giới đều thuần phục với chiến thắng pháp bảo của ông ta.
Có Thiên Đạo Pháp Tắc, ông ta có thể khống chế tất cả mọi người trong Tam giới.
Có Thiên Đạo Pháp Tắc. Ông ta có thể kiềm chế sự phát triển của các lực lượng khác nhau.
Có Thiên Đạo Pháp Tắc, vị trí của ông ta có thể không bị lay chuyển được.
Có Thiên Đạo Pháp Tắc, ông ta liền có được Tam giới!
Bây giờ có người muốn phá hủy Thiên Đạo Pháp Tắc, tương đương với hủy hoại quyền lợi của ông ta, ông ta làm sao có thể để cho người ta thực hiện được?
Vì vậy, ông ta giơ hai tay lên cao, thúc giục sự tu vị cả đời của ông ta.
Hai tia sáng thúc giục mà có rực rỡ hào quang, bắn ra từ trong hai lòng bàn tay của ông ta, lao vào mây xanh, đánh vào chỗ bị cắt mở của bên trên Thiên Đạo Pháp Tắc, rậm rạp, chằng chịt kí hiệu theo hai tay của ông ta rót vào bên trên hai chỗ Thiên Đạo Pháp Tắc bị cắt mở, khiến cho chỗ Thiên Đạo Pháp Tắc bị cắt mở không tuôn ra phía ngoài nữa mà bắt đầu từ từ chậm rãi hợp lại.
Mặc dù Thiên Đạo Pháp Tắc là do Tam Thanh sáng tạo ra, nhưng sức mạnh của Hồng Quân là đủ để tạo ra Thiên Đạo Pháp Tắc. Chỉ là Thái Nhất không yêu cầu ông ta tạo ra nó và ông ta cũng không đủ tư cách để tạo ra nó.
Kể từ khi Thái Nhất chết về sau, ông ta ngồi lên vị trí tối cao của Tam Giới, không ai có thể kiềm chế ông ta, vì vậy ông ta đã sửa đổi Thiên Đạo Pháp Tắc do Tam Thanh tạo ra, cũng thêm vào một số chức năng, khiến cho Thiên Đạo Pháp Tắc hạn chế con người trong thiên hạ càng ngày càng nhiều.
Vì vậy nói, Thiên Đạo của hôm nay không phải là Thiên Đạo do Tam Thanh tạo ra, mà là Thiên Đạo của Hồng Quân, ông ta có thể phá, cũng có thể hợp.
Tuy nhiên, Thái Nhất có một tu vị tương xứng với ông ta, đối với Thiên Đạo Pháp Tắc cũng có thể hợp có thể phá.
Hồng Quân hợp, Thái Nhất phá, khiến cho Thiên Đạo Pháp Tắc phía trước bị xé mở, phía sau thì bị hợp lại.
Nhưng mà!
Xé mở nhanh hơn nhiều so với hợp lại.
Cũng giống như tiêu tiền, nó luôn nhanh hơn kiếm tiền.
Kết quả là, Thiên Đạo Pháp Tắc ở đây dưới một thạnh kiếm, càng biến càng lớn. Hồng Quân đều không thể hợp lại được!
"Ngăn cản hắn ta! Mấy người mau ngăn cản hắn ta lại!"
Hồng Quân lấy hơi ở bụng hét lên.
Thái Thượng Nguyên Thủy, cùng với đám đệ tử của Hồng Quân, bọn họ không có lựa chọn nào khác, cùng với Hồng Quân là con châu chấu trên cùng một sợi dây thừng. Cùng vinh quang hoặc cùng thương tổn.
Vì thế, sau khi Hồng Quân hét vang lên, bọn họ không hề nhàn rỗi mà lần lượt thực hiện các tiên pháp. Phát động tấn công về phía Thái Nhất!
"Dừng!"
Thông Thiên khẽ nói: “Thiên Đạo diệt vong, đó đã là một sự thật sẽ không thay đổi. Mấy người cũng đừng có không sợ phản kháng làm tiếp, tùy cho mấy người phản kháng, cũng không thể ngăn cản được Thái Nhất đạo huynh hủy diệt Thiên Đạo, đem Hồng Quân trục hạ xuống vị trí tối cao của Tam Giới!”
Dứt lời, hắn thúc giục pháp bảo, để ngăn chặn cuộc tấn công vào Thái Nhất.
Trấn Nguyên nhẹ nhàng nói: “Lúc trước ở Ngũ Trang Quán, để không làm hỏng cây quả nhân sâm, cho dù như thế nào ông ta cũng không để ta vào mắt, ta cũng là đối với mấy người, không thèm so đo với mấy người. Lại nhẫn nhịn thêm.”
"Bây giờ ta không có gánh cây quả nhân sâm, mấy người vẫn dám làm loạn trước mặt ta, không đặt ta vào trong mắt, vậy thì ta sẽ cho mấy người biết mặt!"
Giọng nói vừa rơi xuống. Trấn Nguyên Tử hất tung tay áo.
Chỉ nhìn thấy ống tay áo của ông ta, đột nhiên giống như một chiếc quạt điện thổi vào, sức hút dữ dội thoát ra từ ống tay áo, bao phủ hướng Thái Thượng Nguyên Thủy tu vị, Lục Áp các loại thánh nhân.
Dưới sự che chở của Càn Khôn trong tay áo, Thái Thượng Nguyên Thủy tu vị cao vẫn tốt hơn.
Các đệ tử nhỏ của Hồng Quân cùng với Hạo Thiên lúc đầu không thể cầm cự được, bị hút bởi sức hút đáng sợ bay về phía Trấn Nguyên Tử.
"Cứu con với! Sư phụ, cứu con!"
Haọ Thiên nhìn các đệ tử của Hồng Quân hét lên.
Hồng Quân cúi đầu nhìn xuống. Cơn thịnh nộ đã lên đến đỉnh điểm.
"Trấn Nguyên Tử, ngươi đáng chết! Đáng chết!"
Ông ta muốn hợp lại Thiên Đạo, nhưng Trấn Nguyên Tử lại động thủ đối với các đồ đệ của ông ta, đây không phải gây rắc rối sao?
Thần trí chuyển động. Chiếc rìu Bàn Cổ chém về phía Trấn Nguyên Tử.
Trấn Nguyên Tử hừ lạnh một tiếng, tác động vào Địa Thư đánh ra ngoài.
Nếu như là Hồng Quân tập trung đối phó với ông ta thì cũng đủ làm ông ta sợ hãi, nhưng Hồng Quân một bên vừa mới hợp lại Thiên Đạo Pháp Tắc, một bên rút ra một chút năng lượng tinh thần để đối phó với ông ta, vậy ông ta sợ cái rắm.
Bùm!
Rìu Bàn Cổ bị rung chuyển bởi Địa Thư.
Chẳng bao lâu, Hạo Thiên và bảy đệ tử của Hồng Quân đều bị Trấn Nguyên Tử thu vào trong tay áo Càn Khôn.
"Hồng Quân lão tổ. Chúng ta đại thể đã mất, vô lực xoay chuyển trời đất, rút lui đi, nếu không rút lui số lượng thương vong sẽ rất nhiều!”
Nguyên Thủy Tiên Tôn hét lên.
Các thánh nhân còn lại. Tu vị đều là ngũ trọng trở nên, giúp đỡ lẫn nhau, cùng tấn công Trấn Nguyên Tử, cũng coi như miễn cưỡng không bị thu vào trong tay áo Càn Khôn, cũng miễn cưỡng có thể ngăn Trấn Nguyên Tử, Thông Thiên, Côn Bằng tiến công.
Nhưng bọn họ biết rằng, nếu như Trấn Nguyên Tử ngừng sử dụng tay áo Càn Khôn, xông vào bằng lời nói, dựa vào Địa Thư bên người của Trấn Nguyên Tử, lại có thực lực của đại đạo cảnh giới cửu trọng, cho dù bọn họ hợp sức liên thủ cũng không cách nào vượt qua được Trấn Nguyên Tử, bởi như vậy, Trấn Nguyên Tử hoàn toàn đủ sức đánh bại tất cả bọn họ!
Bọn họ sợ nhất cái gì, cái đó cuối cùng vẫn đến.
Chỉ thấy Trấn Nguyên Tử dừng tay áo Càn Khôn, cầm phất trần, cùng Thông Thiên, Côn Bằng một một đường tới phía đám người Thái Thượng Nguyên Thủy.
Rầm rầm rầm!
Trận chiến khốc liệt bắt đầu.
Trấn Nguyên Tử, Thông Thiên, Côn Bằng đấu với Thái Thượng, Nguyên Thủy, Lục Áp, Nữ Oa, Chuẩn Đề, Tiếp Dẫn, Thiên Hà, Phục Hi.
Ba đánh tám, quá đủ.
Đánh chính là tám vị thánh nhân khó có thể chống đỡ.
"A a a!"
Hồng Quân gầm lên.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!