"Chuyện gì xảy ra?"
"Đây là tình huống gì vậy?"
"Sao hư không lại nứt ra rồi?"
Giờ phút này, Diệp Thiên chém ra một đường kiếm khí, một mạch cắt ngang Thiên Đạo Pháp Tắc, từ trên không trung núi Tu Di ở chính giữa biển rộng mênh mông, cắt thẳng đến Tây Ngưu Hạ Châu, dẫn đến bách tính Tây Ngưu Hạ Châu kinh hãi liên tục.
"Trời ạ! Thế này giống như là Thiên Đạo Pháp Tắc bị cắt ra vậy!"
Có ít người nhìn ra đầu mối, vẻ mặt vô cùng vui mừng hô lên.
"Cái gì! Thiên Đạo Pháp Tắc bị cắt ra? Thật hay giả?"
Rất nhiều người đều không thể tin được đây là thật.
Từ khi Thái Nhất xưng đế không được bao lâu, Thiên Đạo Pháp Tắc đã tồn tại, đến nay đã có hơn ba mươi triệu năm, chưa hề bị phá vỡ, cũng không một ai có thể phá vỡ, lại còn không có người nào dám đi phá vỡ.
Bởi vì Thiên Đạo là biểu tượng của hoàng quyền, là biểu tượng tối cao của tam giới, chỉ có người nắm giữ tam giới mới có thể quyết định Thiên Đạo có tồn tại hay không, mà người nắm giữ tam giới, đều hi vọng quyền lợi của mình được vững chắc, vì thế không thể nào huỷ bỏ Thiên Đạo, bởi vì Thiên Đạo có thể củng cố ngôi đế tối cao của người trông coi tam giới.
Đặc biệt từ khi Hồng Quân trông coi tam giới, tiến hành sửa chữa Thiên Đạo Pháp Tắc, thiết kế thêm lôi kiếp Thiên Đạo, không chỉ ngăn chặn sự phát triển của tất cả Tán Tiên trong tam giới, còn có lực công kích đáng sợ.
Ví dụ như ai khởi binh tạo phản, uy hiếp đến địa vị của Hồng Quân, ông ta có thể thúc giục lôi kiếp Thiên Đạo để diệt đám phản quân đó.
Như năm đó, vô số Tán Tiên kháng nghị về sự tồn tại của lôi kiếp Thiên Đạo, Hồng Quân bèn thúc giục một lần lôi kiếp Thiên Đạo, trong khoảng thời gian không đến nửa nén hương đã đánh chết mấy trăm tỷ Tán Tiên, gây ra hiệu quả cực kỳ khủng bố kinh hoàng.
Mà bây giờ Thiên Đạo Pháp Tắc vỡ ra, mặc dù chỉ là dấu vết vỡ vụn, nhưng cũng có rất nhiều người không thể tin được, sẽ có người phá hủy Thiên Đạo Pháp Tắc.
Nhưng theo khe hở của Thiên Đạo Pháp Tắc càng lúc càng lớn, không khí mới mẻ bên ngoài tràn vào trong, khiến cho rất nhiều người không thể không tiếp nhận sự thật rằng Thiên Đạo Pháp Tắc bị phá.
"Trời ạ! Thiên Đạo Pháp Tắc bị phá thật! Các ông nói xem, có phải là Thái Nhất đại đế không, vì thực hiện lời hứa phá hủy Thiên Đạo trước đó, cho nên ngài ấy dứt khoát cắt vỡ Thiên Đạo Pháp Tắc?"
"Nhất định là Thái Nhất đại đế thu được một tia tàn hồn cuối cùng, tu vi có thể chống lại Hồng Quân, thậm chí còn mạnh hơn Hồng Quân, cho nên phá hủy Thiên Đạo!"
"Ha ha, tốt quá, Thiên Đạo Pháp Tắc bị phá, đây đúng là một chuyện tốt hả hê lòng người!"
Giờ khắc này, bách tính Tây Ngưu Hạ Châu sôi trào.
Tất cả đều đang cảm thấy vui sướng vì Thiên Đạo Pháp Tắc bị phá.
Rất nhanh sau đó đã có người cực kỳ vui mừng hô to.
"Thiên Đạo Pháp Tắc bị phá thật đấy, ta vừa mới vào Đại Thừa cảnh từ Thái Ất cảnh, không có lôi kiếp của Thiên Đạo giáng xuống, đột phá cảnh giới thành công rất nhẹ nhàng!"
Ngay sau đó!
Càng ngày càng nhiều người không bị lôi kiếp Thiên Đạo đánh mà đột phá cảnh giới thành công.
Khi tin tức truyền ra, toàn bộ Tây Ngưu Hạ Châu không có ai không tin sự thật Thiên Đạo Pháp Tắc bị phá.
"Thái Nhất đại đế uy vũ!"
"Thái Nhất đại đế vĩnh viễn trấn giữ tam giới!"
"Thái Nhất đại đế sống mãi cùng đạo!"
"Thái Nhất đại đế trăm triệu năm cũng bất diệt!"
Trong lúc nhất thời, toàn bộ Tây Ngưu Hạ Châu đều là tiếng hô to hò hét thế này, toàn dân sôi trào!
Rất nhanh, Thiên Đạo Pháp Tắc bị mở ra từng vòng một, vỡ thành hai mảnh, hoàn toàn tiêu tán, không khí mới mẻ tràn vào toàn bộ Thiên Giới, dẫn tới toàn bộ Thiên Giới đều sôi trào.
"Ôi ôi ôi! Thiên Đạo Pháp Tắc biến mất rồi!"
"Cuối cùng chúng ta cũng có thể không bị Thiên Đạo Pháp Tắc trói buộc, có thể không sợ Thiên Giới ngã xuống rồi!"
"Quá biết ơn Thái Nhất đại đế, hắn không nuốt lời, hắn giúp chúng ta phế trừ Thiên Đạo, hắn giúp chúng ta tu luyện tự do, công tại đương đại lập tại thiên thu(*)!"
(*) Ý chỉ công lao này được làm ở hiện tại, nhưng lợi ích của nó còn tồn tại đến muôn đời.
"..."
Lúc này, Tam Thập Lục Trọng Thiên.
Đây là bầu trời ngự trị trên Thiên Đạo Pháp Tắc.
Thiên Đạo Pháp Tắc bị phá, Tam Thập Lục Trọng Thiên cũng không biết.
Cho nên vào giờ khắc này, mấy người Ngọc Đế, Khương Tử Nha vẫn không biết Thiên Đạo Pháp Tắc bị phá.
Nhưng có người mau chóng truyền tin tức này lên.
"Không xong rồi Ngọc Đế, Thiên Đạo Pháp Tắc bị phá, e rằng bầu trời đành phải dựng lên!"
"Cái gì!"
Nghe vậy, mấy người Ngọc Đế đều kinh sợ nhảy dựng lên.
"Ông nói thật không đấy, Thiên Đạo Pháp Tắc bị phá?"
Na Tra cực kỳ kinh hãi hỏi.
"Thật đấy, ta tận mắt thấy Thiên Đạo Pháp Tắc vỡ ra, tiêu tán thành từng sợi kim khí, không khí bên ngoài tràn vào, hơn nữa có rất nhiều người tăng cảnh giới mà không cần độ kiếp, nhiêu đó đã đủ để nói rõ Thiên Đạo Pháp Tắc bị phá rồi!"
Nghe lời này của thiên tướng.
Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!
Các văn thần võ tướng trên Thiên Đình như Ngọc Đế, Khương Tử Nha, Thái Bạch Kim Tinh và đệ tử của Nguyên Thái Thượng, tất cả mọi người trên Tam Thập Lục Trọng Thiên đều tê liệt ngồi trên mặt đất, như cha mẹ chết.
"Thiên Đạo Pháp Tắc bị phá, có nghĩa là Thái Nhất đã thu được một sợi tàn hồn cuối cùng, Hồng Quân lão tổ đã rời núi, sao còn để Thái Nhất đạt được một sợi tàn hồn cuối cùng chứ, đây không phải là muốn mạng của trẫm, muốn mạng của mọi người ư?"
Ngọc Đế khóc, khóc vô cùng thê thảm.
Khương Tử Nha khóc không ra nước mắt, vô lực nói: "Xem ra là đạo muốn vong chúng ta, đã chống đỡ đến lúc Hồng Quân lão tổ rời núi, vốn dĩ ta tưởng rằng trận chiến này tất thắng không thể nghi ngờ, ai có thể ngờ được, vẫn để cho Thái Nhất đạt được một sợi tàn hồn cuối cùng, xem ra trận chiến này chúng ta là bại cục đã định, bại cục đã định rồi!"
Giờ khắc này, tất cả người của phái Hồng Quân đều bật khóc.
Bọn họ biết điều này có nghĩa gì.
Có nghĩa là diệt vong!
"Trước tiên mọi người cũng đừng lo lắng, năm đó khi Thái Nhất bị giết, hắn cũng chỉ là đại đạo cảnh giới bát trọng, bây giờ Hồng Quân lão tổ đã đến đại đạo cảnh giới nửa cửu trọng, cho dù Thái Nhất trở lại thời kỳ đỉnh cao, chắc chắn cũng không đánh thắng Hồng Quân lão tổ."
"Cho nên chúng ta còn có hi vọng, còn có hi vọng chuyển bại thành thắng, có lẽ hiện tại lôi kiếp Thiên Đạo bị phá, chốc lát nữa lại truyền đến tin tức tốt rằng Thái Nhất bị giết thì sao?"
Quảng Thành Tử an ủi.
"Xem ra chỉ có thể chờ một lát."
Ngọc Đế lau nước mắt nói.
Lúc này, trên không trung núi Tu Di.
"Thật là thành công nhờ Thiên Đạo, thất bại cũng do Thiên Đạo!"
Hồng Quân ngẩng đầu nhìn không trung, thấy Thiên Đạo Pháp Tắc đã không còn tồn tại, ông ta khẽ thở dài.
Nếu không vì lôi kiếp Thiên Đạo thì sẽ không có nhiều người phản đối ông ta như vậy, Thái Nhất muốn chiêu binh mãi mã sẽ khó hơn nhiều, cũng sẽ không có một ngày như thế này.
Cho nên vào giờ phút này tâm tình của ông ta vô cùng phức tạp.
"Ác giả ác báo, Thiên Đạo tồn tại vốn dĩ là nghịch đại đạo mà đi, sau khi ông trông coi tam giới, sửa đổi tác dụng của Thiên Đạo, lại còn vi phạm quy luật tự nhiên, khiến cho rất nhiều tiên nhân rõ ràng có thể đi từng bước một lên tới đại đạo cảnh giới, bởi vì Đại Đạo Lôi Kiếp mà chết thảm."
"Ông có biết hơn một chục triệu năm qua ông trông coi tam giới, Thiên Giới đã xuất hiện mấy thánh nhân không?"
"Ba người, chỉ có ít ỏi ba người."
"Trong hơn một chục triệu năm từ khi Thái Nhất xưng đế đến lúc bị diệt, có mấy thánh nhân xuất hiện ông biết không?"
"Ba mươi lăm, gấp mười lần so với tam giới mà ông trông coi!"
"Cái này còn do số lượng thánh nhân ít, số lượng Thái Thượng kính, Đại La cảnh càng bớt đi mấy chục hơn trăm lần!"
"Ông làm trái với nguyên tắc tự nhiên của đạo pháp một cách nghiêm trọng, cho nên ông mới bị phản phệ, cho nên ông đang tự ăn quả đắng, đồng thời cho Đại sư huynh cơ hội quay về Thiên Đình, sư tôn sở dĩ không ngăn cản hành vi này của ông, cũng vì trải đường cho sự hồi sinh của Đại sư huynh, nếu như ngăn cản thì sẽ không có Đại sư huynh ngày hôm nay."
"Cho nên ông thành công nhờ Thiên Đạo, thất bại cũng do Thiên Đạo, ông vì tư lợi, quá muốn củng cố địa vị của mình, cho nên ông mới đi đến bước đường cùng này."
"Sư tôn từng nói với ta sau tế đàn Cửu Châu long mạch, nếu ông không thay đổi Thiên Đạo, không thiết kế thêm lôi kiếp Thiên Đạo, cứ trông voi tam giới năm chục triệu năm, sau đó bị người kế nghiệp thay thế, Thái Nhất sẽ vĩnh viễn không có ngày hồi sinh."
"Nhưng ông cố tình lại thiết kế thêm lôi kiếp Thiên Đạo, tăng tốc độ diệt vong của ông, ông cũng xem như là tự cầm tảng đá lên đập chân mình, khiến bản thân sống ít đi hơn ba chục triệu năm."
Hồng Quân nghe xong, cảm xúc lập tức trở nên kích động.
"Tại sao ngươi không nói với ta từ sớm! Tại sao!"
Ông ta cực kỳ hận Trấn Nguyên Tử.
Ông ấy biết bí mật này lại không nói cho ông ta, trợ giúp hồi sinh Thái Nhất, ông ta còn là người nữa không?
Trấn Nguyên Tử cười hắc hắc: "Đừng quên, trong bốn đệ tử quan môn của sư tôn, ta và Đại sư huynh thân với nhau, ông thân với Bàn Cổ, tại sao ta phải nói cho ông, sau đó khiến cho Đại sư huynh không thể sống lại chứ?"
"Ngươi…!"
Hồng Quân tức nổ phổi.
"Ta tự nhận là không đối xử tệ bạc với ông, sau khi diệt Thái Nhất, ông đến chào hỏi ta, ta không xuống tay với ông, ta thấy rằng trong bốn sư huynh đệ, Bàn Cổ chết rồi, Thái Nhất cũng chết, chỉ còn lại ta và ông, đành nhân từ nương tay giữ ông lại, nhưng không ngờ rằng ông lại là một tai họa."
"Hôm nay ta phải giết ngươi!"
Vừa nói xong, Hồng Quân đã thúc giục Phần Thiên Liệt Diễm.
Trấn Nguyên Tử có Tụ Lý Càn Khôn, Thái Nhất có Tứ Tượng Phong Thiên Quyết, Ông ta có Phần Thiên Liệt Diễm, có thể đốt trọi mảnh trời này!
Theo ông ta thúc giục đại thuật, lấy ông ta làm trung tâm, quanh thân xuất hiện chín con hỏa long, dưới sự điều khiển thần niệm của ông ta, chín con hỏa long này gào thét mà nhào về phía mấy người Diệp Thiên, những nơi đi qua ngọn lửa ngập trời, cho dù ở mười ngàn mét trên không trung mà vẫn đun sôi được nước biển phía dưới.
"Không ổn, mau tránh ra!"
Đám người Diệp Thiên và Trấn Nguyên Tử đều thay đổi sắc mặt, nhao nhao lùi về phía sau.
Giống như Hồng Quân không dám vào Tứ Tượng Phong Thiên quyết, Thái Nhất cũng không dám dây vào Phần Thiên Liệt Diễm của ông ta.
Phần Thiên Liệt Diễm này cực kỳ khủng bố, một khi bị ngọn lửa cắn nuốt, thần niệm sẽ bị đốt cháy, con mắt cũng không thể nào mở ra, bởi vậy trở thành mù lòa, sẽ bị Hồng Quân tùy ý tấn công.
Thần tiên dựa vào thần niệm, có thể dùng thần niệm nhìn những nơi mà con mắt không thấy được, khi nào mắt không phản ứng kịp thì dùng thần niệm để phản ứng, thần niệm có thể nhìn rõ hết thảy, có thể điều khiển pháp bảo thần binh, có thể thi triển công pháp, nhưng nếu bị ngọn lửa cắn nuốt, không thể nào thả thần niệm ra ngoài, thì không thể khống chế pháp bảo được, mà ngọn lửa này cực kỳ khủng bố, có thể đốt mù đôi mắt, đôi mắt nhìn không thấy, thần niệm bắt giữ không được, vậy thì Hồng Quân muốn đánh bọn họ làm sao thì cứ đánh như thế ấy.
Có thể nói là đại thuật này cũng kinh khủng như Tứ Tượng Phong Thiên quyết vậy!
Tứ Tượng Phong Thiên quyết có thể tránh, Phần Thiên Liệt Diễm này cũng có thể tránh được.
"Các ông rút lui trước, bày Sát Tiên Đại Trận trên đường lên Thiên Đình cho ta, ta phải giết Thái Nhất một lần nữa!"
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!