Cùng lúc đó, Tam Thập Lục Trọng Thiên, Tử Tiêu Cung.
Hồng Quân khoanh chân ngồi trên bảo tọa, một đám người Nguyên Thủy, Thái Thượng, Nữ Oa, Lục Áp, Chuẩn Đề, Tiếp Dẫn, Phục Hi, Thiên Hà, Ngọc Đế, Khương Tử Nha vân vân thì chia ra hai hàng đứng dưới bảo tọa, mỗi người đều cúi đầu rất thấp, sắc mặt nặng nề, cảm xúc đê mê.
Trong toàn bộ Tử Tiêu Cung yên tĩnh như chết.
Yên tĩnh đến mức ngay cả tiếng tim đập của mọi người cũng nghe được.
Dường như đang mặc niệm cho Hồng Quân.
Trong không khí tràn ngập sự âm u đầy tử khí.
Thái Nhất khôi phục thực lực thời kỳ đỉnh cao thì cũng thôi đi, còn mẹ nó tu vi tương đương với Hồng Quân, đây quả thật là quá muốn mạng, nếu như trở lại đại đạo cảnh giới nửa bát trọng trước khi Thái Nhất chết thì còn lo gì nữa, sớm muộn gì Hồng Quân cũng có thể bóp chết hắn.
Nhưng hắn lại mạnh ngang ngửa Hồng Quân, lại có Thiên Thư, chuông Đông Hoàng, Hoàng Thiên Kiếm nơi tay.
Trong thập đại thần binh, đã có ba món ở trong tay Thái Nhất hắn, mà trên tay Hồng Quân chỉ có rìu Bàn Cổ.
Đương nhiên, Nguyên Thủy Thái Thượng cho Hồng Quân mượn pháp bảo thì cũng có thể đền bù sự chênh lệch về pháp bảo, nhưng mà công pháp của Thái Nhất rất mạnh, đặc biệt là Tứ Tượng Phong Thiên quyết, công pháp này quá kinh khủng, có thể giảm tu vi, quả thực là không có pháp bảo nào có thể bù đắp cái này.
Mấu chốt nhất là, bên Thái Nhất còn có một Trấn Nguyên Tử, nếu Trấn Nguyên Tử này không có Địa Thư, vậy thì còn không quá dọa người, bọn họ hợp tác cho dù đánh không lại Trấn Nguyên Tử, cũng sẽ không bị Trấn Nguyên Tử đánh chết, muốn diệt bọn họ không phải quá dễ dàng.
Nhưng ông ta có Địa Thư. Sức phòng ngự quá cao, đứng ở đó cho bọn họ đánh, bọn họ cũng không đánh phá được lớp phòng ngự kinh khủng đó, ngược lại là Trấn Nguyên Tử ông ta có thể không sợ bị đả thương, xông vào trong đám người bọn họ, chuyên môn bắt một người rồi đánh, đánh chết rồi lại đổi một người khác, cho đến khi tiêu diệt hết mỗi người bọn họ.
Cho nên tình thế hiện nay vô cùng bất lợi cho bọn họ.
Cũng may Hồng Quân lấy tính mạng của chúng sinh tam giới uy hiếp Thái Nhất, khiến cho bọn họ bị ép ngưng chiến một năm, cho bọn họ nghĩ cơ hội biện pháp. Nếu không cứ thừa thắng xông lên, không kịp dùng đến bọn họ thì bọn họ đã chết hết sạch rồi.
"Một ván bài tốt bị các ngươi đánh thành thế này, ta cũng không biết nên nói các ngươi thế nào nữa."
Hồng Quân không nhịn được mở miệng, càng nghĩ càng tức giận.
Năm đó Thái Nhất bị đánh vào A Tu La giới, chỉ có con gái và con trai của Thái Nhất ở Nam Chiêm Bộ Châu nắm trong tay mấy chục triệu tỷ đại quân, bên cạnh ngay cả một cao thủ đại đạo cảnh cũng không có, lúc đó là cơ hội tốt biết bao nhiêu để tiêu diệt bọn họ chứ.
Lúc đầu khạc đờm đã có thể diệt thế lửa, kết quả phát triển đến mức đốt cả Thiên Đình, ông ta có thể không phiền muộn à?
Nghĩ rằng, nếu không phải kiếp nạn lâm đầu, nhất định phải độ kiếp, bằng không ông ta chỉ cần khống chế Thiên Đạo một hồi đã có thể diệt sạch bọn họ rồi!
Chính Hồng Quân cũng hối hận không thôi.
Không có Địa Thư, nếu như có Địa Thư, có thể đoán trước tương lai, sao còn có thể cho bọn họ cơ hội, để bọn họ lớn mạnh hơn cả các ông nữa?
Đám người trầm mặc, không một ai dám lên tiếng.
"Ai!"
Hồng Quân thở dài thật sâu, nói: "Thời gian một năm, đều nên nghĩ một vài biện pháp xem làm sao mới lật lại bại cục đi."
Ông ta vừa dứt lời, người phía dưới đã châu đầu ghé tai nghị luận.
"Tuyển đại quân thì chắc chắn không bằng Thái Nhất, bởi vì hắn hủy Thiên Đạo, được sự tín nhiệm của người trong thiên hạ, bây giờ chúng ta đi chiêu binh, đừng đề cập đến khó khăn biết bao nhiêu, cho nên dựa vào việc tuyển đại quân để thay đổi bại cục hiển nhiên là không làm được." Nữ Oa nói.
"Đúng vậy." Thái Thượng thở dài: "Thái Nhất được dân tâm, chúng ta trưng binh thế nào cũng không bằng hắn, cho nên không thể lãng phí thời gian vào việc trưng thu đại quân, phải nghĩ biện pháp khác."
Đám người tiếp tục nghị luận.
Bày ra Sát Tiên đại trận, phòng ngừa Thái Nhất đi lên trên Nhị Trọng Thiên, đây không phải mục đích của bọn họ, làm vậy chỉ có thể nhốt mình ở trên Nhị Trọng Thiên, mà Thái Nhất có thể thành lập chính quyền ở Nhất Trọng Thiên, nắm giữ tam giới.
Cho nên biện pháp mà bọn họ muốn là như thế nào để đánh bại Thái Nhất, mà không phải như thế nào để giữ tính mạng.
Đúng lúc này.
Tiếp Dẫn Đạo Nhân đột nhiên đôi mắt tỏa sáng, nói: "Sư tôn, từ khi Thiên Đạo Pháp Tắc được thiết lập, chúng ta đã cắt đứt giao lưu và qua lại với Tây Thiên, bây giờ đã cắt đứt với Tây Thiên hơn ba chục triệu năm, cũng không biết Tây Thiên đã phát triển đến quy mô gì rồi, có lẽ chúng ta có thể mượn thế Tây Thiên đến giúp đỡ chúng ta đánh bại Thái Nhất!"
"Đúng đấy!"
Người ở đây lập tức phấn chấn tinh thần.
Cái gọi là Tây Thiên cũng không phải là Tây Thiên nơi Đường Tăng đi lấy kinh, Đường Tăng thỉnh kinh Tây Thiên ở Tây Ngưu Hạ Châu, Tây Thiên mà Tiếp Dẫn nói là Tây Thiên chân chính.
Điều này còn phải nói từ thuở khai thiên lập địa.
Bên ngoài hỗn độn còn có một tiểu hỗn độn. Tiểu hỗn độn này lớn bằng một phần trăm của đại hỗn độn, khi chưa khai thiên lập địa, sinh linh ở trong hai hỗn độn có thể lui tới với nhau, đại đạo cảnh bay khoảng mười ngày đã có thể bay tới tiểu hỗn độn.
Sau khi khai thiên lập địa, bởi vì tiểu hỗn độn ở phía tây Thiên Giới, vì thế được xưng là Tây Thiên.
Người Tây Thiên này có màu da hay bề ngoài không hề giống với người của Thiên Giới, người Tây Thiên có mái tóc xoăn đủ màu, màu da trắng hoặc đen, mắt xanh, mắt lục, mắt đen đều có.
Chuẩn Đề và Tiếp Dẫn đến từ Tây Thiên.
Ngay từ đầu, tiểu hỗn độn không có văn minh tu luyện tu vi, Thần Ma của đại hỗn độn cũng không thích đến đó, nhưng cũng có một số Thần Ma đi sang, truyền pháp môn đến bên kia, sau khi phát triển thì xuất hiện Tây Vực Giáo, cũng chính là Phật Môn mà sau này Như Lai khai sáng ở Tây Ngưu Hạ Châu.
Tây Vực Giáo đã có trước khi khai thiên lập địa, nhưng nó vô cùng yếu, Chuẩn Đề và Tiếp Dẫn là giáo đồ Tây Vực Giáo, bởi vì tư chất tốt mà được giáo chủ Tây Vực Giáo phái đến đại hỗn độn đi bái sư học nghệ.
Cho nên Chuẩn Đề Tiếp Dẫn đến đại hỗn độn, sau đó bái nhập Côn Bằng lão tổ ngồi xuống, sau đó ghét bỏ Côn Bằng lão tổ dạy đệ tử không có Hồng Quân dạy đệ tử mạnh, liền chạy đi bái sư Hồng Quân.
Họ vốn định sau khi học nghệ có thành tựu sẽ về Tây Thiên, giúp tăng mạnh thực lực của Tây Thiên. Kết quả sau khi đại chiến Thần Ma kết thúc, Thái Nhất bảo Tam Thanh sáng lập Thiên Đạo, bao trùm lấy Thiên Giới, con đường thông qua Tây Thiên cũng bị đóng lại, từ đây hai người không về được nữa.
Sau khi Thái Nhất xưng đế, hắn còn tiến hành quét sạch Tây Vực Giáo ở Thiên Giới. Bởi vì Thái Nhất xem thường Tây Vực Giáo, không thích những người tóc xoăn này, lo lắng sau khi kết hôn, sau này khắp Thiên Giới đều là tóc xoăn, bèn hạ lệnh giết sạch, Chuẩn Đề và Tiếp Dẫn bởi vì được Hồng Quân che chở, cũng cam đoan không kết hôn với nữ tử Thiên Giới, nhờ thế mới bảo vệ được tính mạng.
Cho nên Thiên Giới hiện nay, ngoại trừ hai người này tóc xoăn ra thì không có người nào khác tóc xoăn.
Không thể quay về, lại nhớ nhung quê hương, lúc này Chuẩn Đề và Tiếp Dẫn mới có suy nghĩ quay về Tây Vực Giáo.
Sau đó trải qua sự cố gắng của hai người bọn họ, Tây Vực Giáo được phát triển ở Thiên Giới, trở thành đạo giáo lớn thứ hai Thiên Giới.
Hiện tại Thiên Đạo bị đánh vỡ, không có Thiên Đạo trói buộc thì họ có thể về Tây Thiên, cho nên Tiếp Dẫn mới đưa ra đề nghị tìm Tây Vực Giáo hỗ trợ.
"Sư tôn. Đệ tử thấy có thể thử đề nghị của Tiếp Dẫn sư đệ, dù sao Tây Thiên cũng rất lớn, bên kia Tây Vực Giáo trải qua hơn chục triệu năm phát triển, có lẽ đã không phải là Tây Vực Giáo như năm đó, nếu có cao thủ xuất hiện lớp lớp, đạt được trợ giúp của bọn họ thì cũng có lợi cho chúng ta."
Nữ Oa nói.
Hồng Quân gật đầu, nói: "Chuẩn Đề Tiếp Dẫn, hai người các ngươi nhanh chóng về Tây Thiên, xem xem bên kia phát triển như thế nào, thực lực có trợ giúp chúng ta chuyển bại thành thắng được không, nếu có thì nhất định thuyết phục bọn họ đến giúp, biết không?"
"Đệ tử cẩn tuân quân lệnh!"
Lúc này Chuẩn Đề Tiếp Dẫn rời khỏi Tử Tiêu Cung, từ Tam Thập Lục Trọng Thiên đi về phía tây.
Mười ngày sau.
Hai người đến Tây Thiên.
Tây Thiên là một cái hình tròn, Thiên Giới là một nửa hình tròn, nhỏ hơn Thiên Giới rất nhiều, hai ông ta đến Tây Thiên, nhìn ra xa xa, trên không trung toàn là những cục sắt bay tới bay lui.
"Những thứ này là sinh linh nào? Tại sao năm đó chúng ta chưa bao giờ gặp loại sinh linh này?"
Chuẩn Đề chau mày.
"Đúng vậy!"
Tiếp Dẫn cũng khó hiểu: "Hình như những sinh linh này đều không có hơi thở, dáng vẻ không giống như là sinh linh, là thứ gì đang bay chứ?"
Hai người không rõ, rơi xuống một tòa thành trì.
"Tội lỗi tội lỗi!"
Nhưng thấy phụ nữ trên đường, mỗi người đều lộ ra đôi chân trắng, mặc đồ vô cùng ít vải, Chuẩn Đề và Tiếp Dẫn cảm thấy nghiệp chướng nặng nề.
"Pháp sư, giáo chủ đã hạ lệnh từ lâu, ni cô à tăng nhân đều có thể kết hôn sinh con, sao hai ông còn bảo tội lỗi, không dám nhìn chân của phụ nữ chúng tôi?" Có một cô gái xinh đẹp tóc vàng mắt xanh hỏi.
"Hửm?"
Chuẩn Đề Tiếp Dẫn nhăn mày lại.
"Có thể kết hôn rồi?"
Hai người bọn họ nhớ kỹ, lúc ấy giáo đồ Tây Vực Giáo không thể phạm sắc giới mà.
"Đúng vậy."
Cô gái đẹp tóc vàng nói: "Theo khoa học kỹ thuật của Tây Thiên chúng ta phát triển càng ngày càng tốt, sinh hoạt ngày càng phong phú, sáng ý ngày một nhiều hơn, cuộc sống càng ngày càng nhiều sắc nhiều màu, mà Tây Vực Giáo không thể kết hôn sinh con, không thể uống rượu ăn thịt, rất nhiều người đều không gia nhập, thậm chí có rất nhiều ni cô và tăng nhân không chịu được sự cám dỗ của cuộc sống xa hoa lãng phí bên ngoài, rời khỏi Tây Vực Giáo. Vì thế giáo đồ Tây Vực Giáo ngày càng giảm bớt, gần như diệt vong."
"Giáo chủ bất đắc dĩ, đành hạ lệnh cho giáo đồ của Tây Vực Giáo đều có thể kết hôn sinh con, giáo lệnh này đã được đặt ra từ tám triệu năm trước, chẳng lẽ hai vị pháp sư không biết sao?"
"Ừm..."
Tiếp Dẫn cười xấu hổ, nói: "Hai người chúng ta mới từ Đông Thổ về, vì thế không biết Tây Thiên đã thay đổi lớn."
"Đúng rồi. Sinh linh bay đến bay đi trên bầu trời này là gì?"
Cô gái đẹp tóc vàng nói: "Những thứ này là đĩa bay, để thay đi bộ, tốc độ bay rất nhanh."
Sau khi vui vẻ trò chuyện với cô gái đẹp tóc vàng này một hồi, Chuẩn Đề Tiếp Dẫn mới biết thứ bay trên bầu trời là đĩa bay, chạy trên mặt đất gọi là xe, đồng thời Tây Vực Giáo đã không còn nắm giữ Tây Thiên, mà do thần điện chi phối Tây Thiên, thần điện phát minh ra vũ khí công nghệ cao cực kỳ khủng bố, khiến Tây Vực Giáo sợ hãi, cho nên địa vị chúa tể của Tây Vực Giáo bị chiếm đoạt.
Chẳng qua Tây Vực Giáo cũng đã trở thành quốc giáo, phát triển vẫn rất tốt.
Sau khi tìm hiểu một hồi, Chuẩn Đề Tiếp Dẫn tiến về Tây Vực Giáo.
Ngay từ đầu, không ai biết hai người bọn họ, nhưng ở Tây Vực Giáo thanh danh của hai người bọn họ rất vang dội, vì thế vừa báo tên họ đã bị người ra nhận ra, rồi mang đi gặp giáo chủ.
Bên trong cung điện to lớn.
Một vị tăng nhân trên đầu toàn là vết sẹo tròn đang ngồi xếp bằng trên đài hoa sen, xung quanh toàn là đầu tấn hương và đầu trọc.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!