Lúc này, Diệp Bắc Minh đang ở Khẳng Đặc Thành Thượng Không, tuyên bố tin tức sẽ xử lý toàn bộ nhân tộc, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai nhanh chóng truyền ra khắp trái đất, khiến cho cả trái đất chấn động mãnh liệt.
"Trời ạ! Có thật là Diệp Bắc Minh đã trở lại không?"
"Thực lực của Nhân Công cũng là Thái Hư Cảnh Đại Viên Mãn, còn có bốn vị hầu tước, ai cũng đều là Thái Hư Cảnh Đại Viên Mãn, hơn nữa còn có mười mấy vị bá tước, tất cả đều là Thái Hư Cảnh Đỉnh Phong, còn có mấy trăm triệu nhân tộc tinh nhuệ, cho dù Diệp Bắc Minh quay trở lại, hắn ta có đánh lại không?"
"Cảnh giới ngang bằng nhau, thực lực của nhân tộc vẫn hơn một bậc, cũng không biết Diệp Bắc Minh có đánh lại Nhân Công hay không, nếu đánh không lại thì lần này hắn ta trở về, chỉ sợ sẽ phải chết trên tay nhân tộc."
"..."
Khắp mọi nơi trên trái đất đều đang thảo luận vấn đề này.
Hơn nữa có rất nhiều người, đã chạy về phía Khẳng Đặc Thành Thượng Không.
Mà lúc này, Khẳng Đặc Thành Thượng Không.
Hết chiến hạm tinh không này đến chiến hạm tinh không khác hành quân đến từ khắp bốn hướng đông, tây, nam, bắc.
Những chiến hạm tinh không này có điểm giống tàu sân bay, nhưng lớn hơn so với tàu sân bay, trên boong tàu khổng lồ, đội quân nhân tộc độc nghìn nghịt, trên mỗi chiếc chiến hạm có ít nhất một triệu người.
Ngắn ngủn chưa đến một phút đồng hồ.
Lại có hơn hai mươi chiến hạm tinh không đi lại đây.
"Ha ha!"
Trấn Mỹ Hầu thích ý cười to, bay về phía một chiếc chiến hạm tinh không cực kỳ lớn.
"Trấn Âu Hầu, ông đến nhanh thật đấy, đã đến Khẳng Đặc Thành rồi, hiệu suất cao ghê."
Nhân tộc sắp xếp trên trái đất một công tước, ở bốn châu lục Á, Âu, Phi, Mỹ, mỗi nơi đều sắp xếp một công tước, Trấn Mỹ Hầu là công tước nhân tộc trấn thủ ở châu Mỹ.
"Phủ Quốc Công truyền âm đến nói, có người tên là Diệp Bắc Minh, tuyên bố xử lý toàn bộ nhân tộc, tôi lập tức dẫn đầu đại quân chạy đến đây không ngừng nghỉ, tôi thật muốn xem xem Diệp Bắc Minh này lấy đâu ra can đảm, dám làm càn như thế."
Trấn Âu Hầu nói.
Sau đó lại hỏi: "Ai là Diệp Bắc Minh? Hắn ta dẫn theo bao nhiêu nhân mã đến?"
Lập tức chỉ về phía Diệp Thiên: "Đây chính là Diệp Bắc Minh, trừ mấy người bọn họ ra thì không còn ai nữa cả."
"Ha ha ha!!!"
Trấn Âu Hầu không thể nhịn được cười to.
"Chí có mấy người này cũng dám nói sẽ xử lý toàn bộ nhân tộc chúng ta, đúng là không biết tự lượng sức mình!"
"Tôi thấy hắn ta còn chẳng phải Kim Tiên nữa, nếu không phải Kim Tiên, càng không biết lấy đâu ra can đảm dám nói những lời ngồn cuồng như vậy?"
"Thật đúng là không biết sống chết, hôm nay phải cho hắn ta biết, tộc chúng ta không phải người mà hắn ta có thể động vào."
Bọn họ hoàn toàn không coi Diệp Thiên ra gì.
Đương nhiên, tạm thời cũng không dám động thủ với Diệp Thiên.
Còn đang chờ Quốc Công Gia đến.
Bởi vì Quốc Công Gia mới là chỗ dựa của bọn họ, nếu không với bản lĩnh Thái Hư Cảnh Đại Viên Mãn của Diệp Bắc Minh, bọn họ đúng là không phải đối thủ.
Rất nhanh, lại có thêm mấy chục chiến hạm tinh không đi lại đây.
Hiển nhiên là Trấn Phi Hầu đến.
Cùng với số lượng nhân mã đến đây càng ngày càng nhiều, nỗi lo lắng của nhân tộc ngày càng dâng cao.
Mà dân chúng trong Khẳng Đặc Thành Thượng Không đều trở nên căng thẳng.
Trong lòng mỗi người đều xuất hiện một nghi vấn.
"Diệp Bắc Minh có thể xử lý sạch sẽ bọn họ sao?"
Chỉ chốc lát sau, hơn ba mươi chiến hạm tinh không lại đến đây.
Rõ ràng là Quốc Công Gia cùng Trấn Á Hầu thống lĩnh đại quân đến đây.
"Tham kiến Quốc Công Gia!"
Trấn Mỹ Hầu, Trấn Âu Hầu, Trấn Phi Hầu vài đội quân dưới trướng đều cúi chào một ông già uy nghi mặc một bộ áo bào lộng lẫy trên boong của một chiếc chiến hạm tinh không khổng lồ.
"Mọi người không cần đa lễ."
Quốc Công Gia khoát tay.
Rất nhanh, tất cả các chiến hạm tinh không xếp thành một hàng trên Khẳng Đặc Thành Thượng Không, tổng cộng có một trăm mười chiếc, mỗi chiếc có ít nhất một triệu người, phải có gần một trăm hai mươi triệu nhân tộc.
Bốn hầu tước đều bay về phía chiến hạm của Quốc Công Gia.
"Hầu gia, đây chính là Diệp Bắc Minh."
Trấn Mỹ Hầu chỉ về phía Diệp Thiên.
Ánh mắt của Quốc Công Gia lập tức rơi lên người Diệp Thiên.
Sau khi quan sát, xác định Diệp Bắc Minh còn không phải là Kim Tiên, Quốc Công Gia nở nụ cười.
"Diệp Bắc Minh, thực lực của mày còn chẳng bằng con trai mình, mày lấy đâu ra can đảm dám làm càn trước mặt bọn tao vậy? Chẳng lẽ mày không biết, con mày Hoàng Phủ Tư Thần chết thế nào sao?"
Lời vừa nói ra, cơ thể mềm mại của Diệp Mộ Hàn run lên.
"Ông nội, tu vi của Nhân Công này là Thái Hư Cảnh Đại Viên Mãn, ở cảnh giới ngang nhau, thực lực của nhân tộc mạnh hơn một chút so với thực lực của tu sĩ trong thế giới Tinh Hà ở trung tâm vũ trụ, ngài không phải là Kim Tiên, sợ là..."
Cô ấy không dám nói tiếp.
Không dám gợi lên chí khí của kẻ địch, dập tắt của uy phong ông nội.
Nhưng sự thật chính là như thế.
Cho nên cô ấy rất lo lắng ông nội.
Diệp Thiên nghe xong liền suy nghĩ kỹ càng.
Đột nhiên nghĩ đến, năm đó khi Nữ Oa tạo ra con người, máu của những nhóm người đầu tiên có màu xanh lam, là do Nữ Oa dùng những nguyên liệu tốt nhất làm ra, hầu hết trong số họ đều ở thiên giới, một phần nhỏ được Nữ Oa sắp xếp tới trái đất sinh sôi nảy nở.
Bởi vì nguyên liệu tạo ra máu khan hiếm, sau đó bị sửa thành những nguyên liệu khác, khiến máu người được tạo ra có màu đỏ rồi được sử dụng rộng rãi.
Do đó, đại đa số Tinh Thần Nhân đều có máu màu đỏ.
Cho nên Diệp Thiên có thể khẳng định, những nhân tộc này là hậu duệ của nhóm người đầu tiên có máu màu xanh được Nữ Oa tạo thành, quả thật chủng người này cao cấp so với những chủng người khác.
Vì vậy những người của chủng người này là làm ra từ những nguyên liệu tốt nhất.
Đồng thời thứ bọn họ tu luyện có khả năng rất cao cũng là pháp môn tu luyện do Nữ Oa truyền thụ.
Vì thế chủng người bọn họ cao cấp, lại tu luyện pháp môn cao cấp, tự nhiên cảnh giới ngang nhau sẽ mạnh hơn.
Đương nhiên, đây so với pháp môn tu luyện của tu sĩ trong thế giới Tinh Hà ở trung tâm vũ trụ.
Sợ là vẫn kém hơn Đại Đạo Tạo Hóa Quyết một chút.
Chút tự tin ấy anh vẫn phải có.
Dù sao Đại Đạo Tạo Hóa Quyết cũng là do Trấn Nguyên Tử viết ra, ông ta chính là sư thúc của Nữ Oa, tư chất của Nữ Oa còn không bằng ông ta.
Đừng coi thường Trấn Nguyên Tử, đó là người tài giỏi nhưng hay giả ngu, Diệp Thiên hiểu rất rõ.
Thái Nhất, Hồng Quân, Bàn Cổ đều từng chết, chỉ có Trấn Nguyên Tử chưa từng chết, nếu Trấn Nguyên Tử không thông minh tuyệt đỉnh, sao ông ta có thể sống lâu như vậy?
"Sao hả, sợ rồi à?"
Thấy Diệp Thiên không nói gì, Quốc Công Gia cười lạnh: "Sợ rồi thì tới đây chịu chết đi, bản công sẽ cho mày được chết thoải mái, nếu không chỉ bằng việc mày dám khiêu khích tộc tao, bản công tuyệt đối sẽ cho mày chết cực kỳ thê thảm."
"Sợ ư?"
Diệp Thiên cười nhạo: "Một đám chỉ được cái danh cũng dám diễu võ giương oai trước mặt tao, sợ là chúng mày không biết chữ chết viết thế nào."
Nói xong, Diệp Thiên kích hoạt hoàn quang của Đóa Đóa.
Sau đó, cơ thể anh vụt qua, tay nắm thành quả đấm, nhanh như tốc độ ánh sáng lao về phía Nhân Công.
"Tự tìm cái chết."
Sắc mặt Nhân Công giận dữ, mủi chân đạp đất, dùng một quyền nghênh đón Diệp Thiên.
Mọi người nhất thời nín thở.
Chờ đợi kết quả đấu quyền của Nhân Công và Diệp Thiên.
"Chú ý phòng ngự!"
Bốn hầu tước đều hô lên, xây dựng một tấm lưới phòng ngự trước mặt đại quân để ngăn chặn làn sóng xung kích đánh vào đại quân.
"Đi chết đi Diệp Bắc Minh, mày không phải đối thủ của bản công đâu"
Khi tới gần Diệp Thiên, Nhân Công cười lạnh nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!