“Cái gì!”
Diệp Thiên lấy làm kinh hãi, đầu ông ông.
Bên trong Độc Long Lĩnh này thì khắp nơi đều là nguy cơ, những người bạn cũ này nếu như bị tách ra tại bên trong Độc Long Lĩnh thì còn có thể còn sống được bao nhiêu?
Huống chi hoàng đế của con người đã dẫn quân đi vào, như vậy thì ma hoàng, tiên hoàng, thần hoàng, yêu hoàng, đều sẽ dẫn người đi vào. Bởi vì hoàng đế của con người sẽ không ngốc đến mức đi mạo hiểm một mình để mấy người bệ hạ khác an toàn ở bên ngoài chờ ông ta xảy ra chuyện.
Cho nên, những người này chắc chắn cũng hoặc là cùng nhau tiến, hoặc là cùng nhau dậm chân tại chỗ.
Bởi vì vậy ông cụ Tiêu, Trần Tiên Công, Đậu Tiên Hầu, Thương Tùng Tiên Nhân bọn họ sẽ gặp nguy hiểm như thế nào thì Diệp Thiên là rõ ràng nhất.
Lúc này, hắn nói với Đóa Đóa: “Con tức tốc dẫn bọn họ trở về ngôi mộ đó, ba đi cứu người.”
Đóa Đóa đã nói được.
Phụ hoàng đối với bên trong này rất quen thuộc, cũng biết ở trong này nên đi như thế nào. Coi như gặp phải cao thủ lợi hại thì phụ hoàng cũng có thể dựa vào lợi thế địa hình mà đem kẻ thù dẫn vào trong cạm bẫy, bảo vệ mình.
Cho nên, cô vô cùng tin tưởng phụ hoàng. Cuối cùng liền dẫn Tiêu Cẩm Sắc, Thi Thi, công chúa, đi tới ngôi mộ.
Diệp Thiên thì lập tức đi tìm kiếm đám người Trần Tiên Công.
Dọc theo đường đi, hắn gặp phải rất nhiều người, có ông cụ Tiêu, người của nhà họ Tiêu, Trần Tiên Công, Đậu Tiên Hầu các loại, từng gương mặt quen thuộc một. Hắn giải cứu bọn họ ngay tại thời điểm nguy cấp, gặp phải kẻ thù không mạnh thì trực tiếp giết, gặp phải người không đánh lại liền hướng chỗ nguy hiểm mà dẫn họ vào.
Giống như tiên hoàng, thần hoàng, ma hoàng đều gặp hắn rồi, đương nhiên là hắn đánh không lại, liền hướng chỗ nguy hiểm mà dẫn vào, khiến cho bọn họ rơi vào trong nguy hiểm, suýt chút nữa bị nghiền nát tại dưới đó.
Đương nhiên, bên trong Độc Long Lĩnh, mặc dù có nguy cơ trải rộng, nhưng mà cũn có chỗ có uy lực lớn, cũng có uy lực nhỏ.
Lại thêm mấy cái người này đều là Đại Thừa Cảnh mà vừa vặn gần đó lại không cạm bẫy nguy hiểm gì lớn cho nên chỉ có thể hướng họ vào chỗ nguy hiểm nhỏ để ăn một thua thiệt. Sau đó bọn họ cũng không dám lại tiếp tục truy đuổi Diệp Thiên nữa, vì thế Diệp Thiên mang theo người được giải cứu đi thẳng một đường thông suốt bên trong Độc Long Lĩnh.
Bỏ ra ròng rã ba ngày thời gian thì cũng cứu được hơn 1000 người, đại bộ phận đều chết trong nguy hiểm, không có cách nào cứu được. Diệp Thiên liền dẫn hơn 1000 người này đi về hướng về ngôi mộ.
Vừa vặn là ngôi mộ cũng đang ở gần đó, có người được phái đến theo dõi.
“Nơi này có người của ngũ tộc được phái vào đây đi vào, tôi đây liền diệt bọn họ!” Khoảnh khắc mấy người Trần Tiên Công muốn động thủ thì Diệp Thiên lúc này ngăn cản.
“Đừng giết họ, mục đích của tôi chính là muốn dẫn bọn họ đi vào.”
Tiếp đó, hắn làm ra vẻ không có phát hiện những người này, mang theo bọn họ tiến vào ngôi mộ.
“Thái Nhất tiến vào cái hố sâu này, chúng ta nhanh đi ra ngoài, cho ma tôn đại nhân biết tin.” Có người nói.
Tiếp đó mấy người này đường cũ trở về đi báo tin.
Bên ngoài Độc Long Lĩnh.
Hoàng đế của con người, tiên hoàng, ma hoàng bọn lần lượt ra khỏi Độc Long Lĩnh, đều rối rít nhả nước đắng.
“Mụ nội nó, cái tên Thái Nhất này quá giảo hoạt rồi, đánh không lại quả nhân liền đem quả nhân hướng về chỗ nguy hiểm mà đẩy vào. Cũng may là quả nhân mạng lớn, bằng không đều chết bên trong rồi. Ma hoàng nói.
“Đúng vậy.” Thần hoàng thở phì phò nói: “Cái thằng nhóc này hiểu rất rõ bên trong, quả thực chính là thông suốt, nơi nào có nguy hiểm thì trong lòng của hắn rõ như ban ngày. Quả nhân mang theo mấy người thần vương đuổi theo, kết quả có hai người thần vương trúng kế của hắn bị nguy hiểm nghiền chết. Hai thần vương của ta…. thần tộc ta thiệt thòi lớn!”
“Hai người thì tính là cái gì chứ, yêu tộc của ta tổn thất ba người yêu vương, đó mới gọi lỗ lớn đó! Bất quá là mấy yêu vương của ta cũng không phải là bị dẫn vào cạm bẫy dẫn đến tử vong, mà là vì cứu quả nhân mà chết. Cái thằng nhóc này nâng tu vi quá nhanh, quả nhân ở trước mặt hắn còn không chịu nổi một kích, suýt chút nữa bị hắn làm thịt.”
Một trận tố khổ vang lên, sau đó đám người nhao nhao nhìn về phía người mặc đồ đen.
“Ma tôn đại nhân, xem ra cần phải để ngài tự thân xuất mã, lấy tu vi của ngài thì có thể thuấn sát Thái Nhất, cũng không cần sợ bị hắn dẫn vào trong cạm bẫy. Nếu không ma tôn đại nhân không vào trong, chúng ta lại không thuấn sát được hắn, cũng không dám vào đó nữa. Mà nếu không đi vào mà cứ phái thêm người đi vào thì có bao nhiêu người đều sẽ bị hắn giết chết bấy nhiêu. Hơn nữa đợi thêm chút thời gian nữa thì có lẽ họ sẽ nhổ hết cọc nhắc nhở nguy hiểm chúng ta vừa cắm, như vậy thì ngàn năm, vạn năm đều không đối phó được hắn.” Hoàng đế của con người nói.
Tất cả mọi người đều đồng ý với đề nghị của hoàng đế của con người.
Người mặc đồ đen cũng gật đầu một cái.
“Báo!”
Lúc này, có mấy người chạy tới.
“Ma tôn đại nhân, chúng ta biết Thái Nhất trốn ở chỗ nào!”
“Hả!” Người mặc đồ đen hai mắt tỏa sáng: “Thật hay giả?”
“Thật sự!” Có người gật đầu nói: “Mấy người chúng ta tận mắt thấy hắn mang theo hơn 1000 nhân mã tiến vào bên trong một cái hố sâu, tiếp đó liền không có đi ra. Mà cái hố sâu kia, tuyệt đối là hang ổ của bọn họ!”
“Quá tốt rồi!”
Người mặc đồ đen vui mừng.
“Biết hang ổ mà hắn ẩn thân, muốn tìm được hắn, xử lý hắn thì sẽ dễ dàng hơn hẳn!”
“Mau dẫn bản tôn đi tìm hắn!”
“Vâng!”
Mấy người kia, lập tức đi đằng trước dẫn đường.
Người mặc đồ đen, ngũ hoàng, cùng với nhân vương, tiên vương, thần vương, ma vương, yêu vương các loại, cũng đều đuổi sát theo đó, còn có số lượng lớn nhân mã đi theo phía sau.
Mà lúc này, bên trong ngôi mộ.
“Thầy Diệp, đây là mộ của vị đại năng nào vậy?”
Đám người quét mắt nhìn ngôi mộ, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc hỏi.
Diệp Thiên cười cười: “Ta cũng không biết là mộ của đại năng nào, nhưng mà các ngươi đừng đi đụng cỗ quan tài kia. Bên trong đó có bộ xương vàng rất là hung hãn, ngay cả con gái Đóa Đóa của ta có hào quang Thất Khiếu Linh Lung Tâm đều không phát huy được tác dungk phòng ngự. Ngay cả ta tại trước mặt bộ xương vàng đó cũng không chịu nổi một kích.”
“Vốn là muốn đợi người mặc đồ đen đi vào, tiếp đó mở ra quan tài ngọc, lừa gạt người mặc đồ đen là trong đó có bảo bối để người mặc đồ đen đi lấy bảo bối, mượn đại năng trong quan tài diệt người mặc đồ đen.”
“Kết quả là các ngươi ở bên ngoài làm một trận cuồng sát, khiến cho thời gian người mặc đồ đen tiến vào có chút chậm trễ. Nếu không phải vậy thì người mặc đồ đen rằng đã sớm bị đại năng trong quan tài tiêu diệt.”
“Cái này...”
Mọi người nhất thời hai mặt nhìn nhau.
Mới biết được, bọn hắn làm trở ngại!
“Thật có lỗi với thầy Diệp, là tôi ra chủ ý, ảnh hưởng kế hoạch của anh.” Tiêu Cẩm Sắc xấu hổ nói.
Diệp Thiên cười cười: “Cũng không thể nói ảnh hưởng, có lẽ các ngươi thật đúng là đã giúp ta. Bên trong Độc Long Lĩnh này cũng là nhờ bọn hắn cắm nhãn hiệu, biết chỗ kia nguy hiểm, liền có thể tránh đi.”
“Nguy hiểm trong Độc Long Lĩnh này sẽ thay đổi, hôm nay ở nơi này, ngày mai tại nơi khác, nó sẽ ngẫu nhiên di động. Cái bảng hiệu cắm vào cũng không có ích lợi gì, bọn họ cứ gặp bảng hiệu liền trốn, kỳ thực là càng nguy hiểm hơn. Cho nên bên trong Độc Long Lĩnh là bọn hắn làm không sạch được, nếu các ngươi không loạn sát thì bọn hắn còn có thể ở bên ngoài một mực chờ gỡ hết mìn, có lẽ là còn tốn mấy năm sau đó mới dám đi vào.”
“Coi như đi vào thì cũng chưa chắc có thể tìm tới cái này tới, vừa vặn lúc nãy khi chúng ta vào thì có người phát hiện. Mấy người bọn hắn may mắn có thể ra ngoài thông báo thì không bao lâu là người mặc đồ đen liền đến nơi này.”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!