"Rõ!"
Bốn tên ma soái và hơn hai mươi tên ma tướng lập tức cùng xông lên với Hồng Quân, bay về phía trên đại quân Thiên Đình, chuẩn bị phát động tấn công vào thiên binh từ trên cao.
"Không hay rồi!"
Sắc mặ đám người Trấn Nguyên Tử lập tức thay đổi.
Nếu như bọn hắn đi lên đối phó Hồng Quân, không nói đến có thể đánh lại hay không, coi như đánh cái ngang tay với ông ta, thì tấn công của đại quân Thiên Đình căn bản cũng không theo kịp tấn công của ma quân. Nếu như không có bọn hắn thi pháp bảo vệ, ma khí sẽ lập tức bao trùm lên đại quân, khiến đại quân hoàn toàn tan biến.
Nhưng nếu bọ họ không đi lên ngăn cản tấn công của đám người Hồng Quân, để mặc bọn họ tấn công cả đại quân từ bên trên thì cũng sẽ để đại quân chịu tổn thất nặng nề.
Cho dù chọn cái nào cũng không được!
"Tiêu Dao vương, Trấn Nguyên đại tiên, Thái Thượng , Nguyên Thủy, Thông Thiên. . . Các ngươi đi đối phó với đám người Hồng Quân, ma quân giao cho ta cùng đại quân!" A Tu La hét lên.
"Được!"
Vì không nghĩ ra được biện pháp nào tốt hơn, cho nên bọn hắn chỉ có thể nghe theo lệnh chỉ huy của đại nguyên soái A Tu La.
Đám Tôn Ngộ Không chớp mắt đã bay lên trên không, bắt đầu giao chiến với Hồng Quân và ma tướng ma soái.
Còn A Tu La bắt đầu hạ lệnh: "Toàn quân ngừng hoả lực, tập trung dùng gió lốc xem có thể thổi bay ma khí hay không cho ta!"
"Rõ!"
Toàn quân lập tức làm theo lời của A Tu La.
Quả nhiên vô cùng hữu hiệu.
Dưới gió lốc do toàn quân thi triển ma pháp tạo thành, ma khí do ma quân phóng thích không ngừng bị gió thổi tan.
Nhưng là, ma khí quá nồng nặc, sau khi bị thổi bay chúng tụ lại trên không trung, càng tụ tập càng nhiều, sau đó hóa thành cơn mưa chứa đựng ma khí, rơi vào trong đại quân. Tính ăn mòn của cơn mưa do ma khí tạo ra này cũng cực kỳ kinh khủng, chúng rơi xuống trên đầu binh sĩ khiến đầu binh sĩ bị ăn mòn một lỗ không nhỏ, mặc dù trong nhất thời sẽ không thể chết được, nhưng lại khiến binh sĩ vô cùng đau khổ.
Nhưng cơn mưa được tạo thành từ ma khí kia càng rơi càng lớn, số lượng binh sĩ chết cũng càng lúc càng nhiều. A Tu La để một bộ phận binh sĩ đi ngăn mưa đen, một bộ phận binh sĩ thi triển phép thuật tạo ra gió lốc, việc này khiến sức gió bị giảm xuống, ma khí tràn vào đại quân, cũng tạo thành thương vong không nhỏ.
Những này ma quân lợi hại hơn thiên binh thiên tướng rất nhiều.
Cùng một số lượng binh sĩ, nhưng thiên binh thiên tướng căn bản không phải đối thủ của ma quân, cho nên dù có nhiều gấp đôi, bọn họ cũng khó đối phó nổi ma quân.
Nếu cứ tiếp như thế, phía Thiên Giới sẽ tổn thất rất nặng nề.
A Tu La lập tức hạ lệnh cho nhóm binh sĩ thi triển phép thuật tạo gió lốc rút lui. Còn hắn thì nhanh chóng truyền âm cho Thiên Đình, để Thiên Đình tổ chức nhân mã, đi tấn công ma quân.
Cũng chẳng còn cách nào khác, binh sĩ của Thiên Đình có hạn, chỉ có hơn một trăm vạn người, trong đó bốn trăm vạn binh sĩ trấn thủ bốn cái truyền tống trận thông hướng Thiên Giới , còn lại sáu trăm vạn binh lính đều đã điều tới đây.
Cho nên, bọn họ bây giờ chỉ có thể đem hi vọng gửi gắm vào bách tính trên Thiên Giới .
Diệp Chiến nhận được tin tức, liền triệu tập tất cả thần tiên trong tiên ban, tiến hành tổ chức đội ngũ đối kháng ma quân.
Tứ châu và tất cả vương quốc, đã sớm bắt đầu tổ chức nhân mã, các thần tiên trong tiên ban chỉ cần tới từng địa phương, dẫn bính lính tới chiến trường là được.
Bọn hắn phát động tấn công, tấn công về phía hai cánh trái phải và phía sau của ma quân. Ban đầu do nhân mã ít nên bọn họ không thể làm gì được ma quân, thậm chí còn bị đám ma quân dùng ma khí khiến cho tổn thất không ít người.
Sau đó số lượng binh lính không ngừng tăng lên, từ mấy trăm vạn cho đến mấy chụ ngàn vạn lại đến trăm ngàn vạn, thậm chí còn hơn triệu vạn quân. Bọn họ dùng chiến thuật tấn công để tấn công ma quân, khiến đám ma quân tổn thất không nhỏ.
Hồng Quân lập tức phái một số ma tướng chuyên môn phụ trách thanh lý các binh lính đang tấn công hai cánh trái phải và hậu phương của đám ma quân. Những binh lính này bởi vì không hiểu bày binh bố trận cho nên bị nhóm ma tướng giết không ít.
Đại chiến tiếp tục kéo dài một tháng trời. Thiên Giới thương vong nặng nề. Sáu trăm vạn đại quân, nay chỉ còn lại khoảng một trăm vạn.
Số bách tính Thiên Giới chết trong trận chiến này cũng đã vượt qua ba ngàn vạn người!
Có thể nói là bỏ ra cái giá rất đắt, mới có thể tiêu diệt hết được hơn năm trăm vạn ma quân.
Đây cũng xem như thắng lợi bước đầu.
Giờ này khắc này, Hồng Quân đứng tại bên trong hư không, phía sau lưng ông ta chính là bốn tên ma soái cùng mười sáu tên ma tướng.
Trải qua trận chiến này, ma tướng đã chết mất mười tên.
Còn về phía Thiên Đình bên này, trăm vạn đại quân tụ tập lại. Đám người Tôn Ngộ Không, Trấn Nguyên Tử, Thái Thượng , Nguyên Thủy, đứng tại chiến trường. Mấy người Phục Hi, Thiên Hà, đã lần lượt hy sinh.
Thánh Nhân bên phía Thiên Đình cũng thương vong không nhỏ.
Tổng cộng đã có mười Thánh Nhân chết.
Có thể nói là thê thảm vô cùng!
"Hồng Quân!" Thái Thượng tức giận nói: " "Đắc đạo đa trợ thất đạo quả trợ, tất cả ma quân do ngươi dẫn đầu đều đã chết, bây giờ chỉ còn lại mấy người bọn ngươi mà thôi! Có thể nói, cuộc xâm chiếm tam giới lần này của các ngươi đã thất bại.Ta khuyên mau hối cải, đừng tiếp tục chấp mê bất ngộ, chống đối Thiên Giới . Ngươi không có bản lãnh đó đâu, vẫn nên quay đầu đi.”
"Các ngươi có thể trở về chuẩn, đợi các ngươi chuẩn bị xong chúng ta lại nói chuyện. Bọn ta quay trở về chuẩn bị. Nếu bây giờ cứ tiếp tục đánh thêm một trận chiến Thần Ma nữa đối với các ngươi cũng chẳng có kết quả tốt nào cả!
Thái Thượng muốn lừa Hồng Quân rời đi.
Hồng Quân rời đi, muốn chuẩn bị thêm binh mã một lần nữa nhất định tốn không ít thời gian.
Mà thời gian này, hoàn toàn đủ để Thái Thượng Hoàng quay trở về Thiên Đình.
Đến lúc đó có Thái Thượng Hoàng giúp đỡ, bọn họ sẽ càng dễ dàng đạt được chiến thắng hơn.
Còn nếu như bây giờ tiếp tục chiến đấu sẽ chỉ khiến thương vong của Thiên Giới thêm nặng nề.
Bởi thực lực của Hồng Quân quá mạnh, chỉ cần ông ta ra tay, toàn bộ Thiên Giới đều có thể bị ông ta phá hủy.
"Ha ha ha! ! !"
Hồng Quân nghe vậy cười to: "Thái Thượng , ngươi cho rằng ta là kẻ ngu sao? Đã đánh tới mức nàu rồi còn muốn ta dừng tay, ngươi không cảm thấy chuyện này quá buồn cười hay sao?"
"Không sai quả thật tất cả ma quân mà ta mang đã chết sạch, nhưng đại quân của các ngươi, cũng chẳng thừa lại mấy người."
"Ngay cả một trăm vạn đại quân ở chỗ này, lại tăng thêm mấy kẻ yếu ớt các ngươi và đám bách tính hèn mọn kia có thể làm gì được Hồng Quân ta chắc?”
"Không thể, chuyện này tuyệt đối không có khả năng, các ngươi căn bản không có cách nào đối phó được Hồng Quân ta. Mà Hồng Quân ta chỉ cần diệt trừ toàn bộ Thiên Giới , các ngươi lại không có người tiếp viện, đến khi đó nếu ta muốn giết các ngươi chẳng phải là chuyện dễ như trở bàn tay?"
Ông ta cũng gấp muốn chết. Ngay từ đầu, ông ta không định giết hết sạch nhân mã Thiên Giới .
Ông ta cho rằng chỉ dựa vào mình và hơn năm trăm vạn ma quân có thể đánh bại được Thiên Đình, chiếm lĩnh Thiên Đình rồi nô dịch thiên hạ.
Nhưng không có nghĩ đến bách tính sẽ phản kháng kịch liệt như thế, dưới sự trợ giúp của bách tính Thiên Đình đã đánh bại ông ta.
Nếu như người trong thiên hạ phụ ông ta, coi ông ta là địch, vậy ông ta giữ lại bọn họ làm gì?
Giết chết hết là được!
"Không được!"
Nữ Oa vội vàng kêu lên: "Nếu như ngươi giết hết bách tính, vậy ngươi chiếm lĩnh tam giới làm cái gì? Ngươi vẫn nên quay về chuẩn bị binh tướng rồi chúng ta lại quyết chiến với nhau đi!"
Nữ Oa là mẹ của tất cả bách tính, bách tính trong thiên hạ đều do bà ta tạo da, là hậu đại của con cái bà, sao bà có thể nhẫn tâm nhìn Hồng Quân giết hết bọn họ được chứ?
"Ha ha!"
Hồng Quân thâm trầm cười một tiếng: "Muôn dân thiên hạ không thể giúp đỡ ta, đều coi ta là địch, vậy ta giữ lại bọn chúng làm gì? Ta sẽ giết sạch bọn chúng! Đợi sau kh ta chiếm lĩnh được tam giới , ta lại lấy nhân khẩu Thiên Ngoại Thiên bổ sung vào. Sau mấy ngàn mấy vạn năm sinh sôi cái, Thiên Giới khắp nơi lại là người, mà tất cả đều là ma thuần huyết, thống trị một lãnh địa như vậy chẳng phải càng thú vị hơn sao? Ha ha!"
Nghe thấy những lời này, sắc mặt mọi người đều trở nên cực kỳ khó coi.
Lúc này, Hồng Quân hô lên: "Ma soái ma tướng, cùng ta tiến lên huỷ diệt thiên địa này!"
"Rõ!"
Hồng Quân lập tức mang theo ma soái ma tướng rời đi.
"Ngăn cản! Nhanh đi ngăn cản!"
Thái Thượng bọn người hét to.Tôn Ngộ Không lập tức đuổi theo.
"Các ngươi nhanh truyền âm cho bệ hạ, để bệ hạ phái Thân Công Báo xuống địa giới, hỏi xem tu vi của Thái Thượng Hoàng hiện giờ đã tới cảnh giới nào. Có thể đối phó với Hồng Quân được hay không ? Nếu như có thể, lập tức để Thái Thượng Hoàng tranh thủ thời gian đến giúp, nếu không cứ tiếp như thế này, tất cả mọi người trên Thiên Giới đều sẽ bị Hồng Quân giết sạch!" Thái Thượng hô một tiếng, rồi cũng đuổi theo.
Rất nhanh, lời của Thái Thượng truyền tới chỗ Diệp Chiến.
Diệp Chiến lập tức phái Thân Công Báo xuống Địa Giới.
Lại nói Thân Công Báo.
Bởi vì phong ấn đã bị Tôn Ngộ Không dùng Hỗn Độn bảo giám đập nát từ lâu cho nên, Thân Công Báo rất dễ dàng xuống tới Minh Giới.
Sau kh xuống Minh Giới, hắn nhờ Hoàng Phi Hổ mở ra con đường thông tới U Minh của Tử Vi Tinh, sau đó thông qua con đường U Minh lập tức đến Tử Vi Tinh.
"Xin hỏi đường đến Hoàng Cung đi như thế nào?" Thân Công Báo cười hỏi người qua đường.
"Chỉ cần đi thẳng theo hướng này hai ngàn dặm là tới nơi.” Có người trả lời.
Thân Công Báo mỉm cười, lập tức cưỡi tọa kỵ, đi về phía đó.
Chẳng bao lâu sau hắn đã chạy tới bầu trời trên hoàng cung, hắn lập tức hô lên: "Đế hậu, công chúa Đoá Đoá, Thân Công Báo đến bái kiến các người!"
Hắn vừa dứt nời, Văn Tuyết Tâm và Đoá Đoá lập tức xuất hiện trong hư không.
"Sao thế thừa tướng, Thiên Giới xảy ra chuyện gì sao?" Văn Tuyết Tâm hỏi.
Thân Công Báo lập tức đem tình huống nói cho Văn Tuyết Tâm biết.
Nghe xong, mắt đám người Văn Tuyết Tâm đều đỏ bừng.
"Không nghĩ tới thương vong nặng nề như vậy, vậy bây giờ Hồng Quân giết sạch muôn dân, chúng ta phải làm cái gì đây?" Văn Tuyết Tâm lo lắng hỏi: "Có thể ngăn cản được ông ta sao?"
Thân Công Báo lắc đầu: "Phía Thiên Giới không ngăn cản được ông ta, thần đến Tử Vi Tinh chính là muốn hỏi xem tu vi của Thái Thượng Hoàng đã khôi phục đến cảnh giới nào rồi. Nếu như đã khôi phục đến cảnh giới đánh bại được Hồng Quân, cho dù chưa thể đánh chết hắn nhưng có thể ngang tay với hắn, đánh hắn bỏ chạy là được rồi. Nếu không cứ tiếp như vậy, Thiên Giới sẽ trở thành đống đổ nát mất."
Nghe vậy, Đoá Đoá không dám trì hoãn dù chỉ một giây, lập tức dẫn Thân Công Báo bay tơi hư không.
Không bao lâu, Đoá Đoá đã dẫn Thân Công Báo tới trước mặt Diệp Thiên.
"Thần Thân Công Báo, bái kiến Thái Thượng Hoàng!"
Thân Công Báo cung kính hành lễ.
Diệp Thiên từ từ mở mắt, nói: "Thân Công Báo, ngươi tới đây tìm trẫm, là vì chuyện gì?"
Thân Công Báo đem tình huống nói rõ, sau đó hỏi: "Tu vi hiện tại của Thái Thượng Hoàng như thế nào? Phải chăng có thể trở về với thần một chuyến để ngăn lại Hồng Quân, không cho hắn làm chuyện ác?”
Diệp Thiên khẽ thở dài.
"Tên ma đầu Hồng Quân này đúng là tội ác ngập trời, cũng đã đến lúc trẫm đi xử lý tên tiểu tặc này.
Nói xong, Diệp Thiên liền đứng lên.
Thân Công Báo nghe thấy vậy vui mừng quá đỗi.
Bởi vì điều này có nghĩa là, tu vi bây giờ của Thái Thượng Hoàng nhất định đủ đối phó với Hồng Quân, coi như không đánh chết được hắn, nhưng nhất định có thể đánh thắng. Chỉ cần đánh thắng được Hồng Quân là được. Sau đó Thái Thượng Hoàng sẽ đánh Hồng Quân bỏ chạy, rồi tiếp tục tu luyện, nâng cao tu vi lên. Chờ Hồng Quân quay trở lại, chẳng phải Thái Thượng Hoàng đã có thể giết được hắn rồi hay sao?
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!