Thấy Diệp Thiên cách mình ngày càng gần, con mắt của Hồng Quân trợn to đến mức như muốn rách ra.
Ông ta dùng phù gia tốc, tốc độ ít nhất cũng tăng gấp ba lần. Nhưng nhìn tốc độ của Thái Nhất vậy mà lại nhanh hơn ông ta, chỉ trong chớp mắt đã đuổi kịp quả thật khiến ông ta cảm thấy vô cùng kinh khủng!
“Tăng tốc, tăng tốc, tăng tốc!”
Hồng Quân hô to, ông ta dùng liên tục mấy tấm phù gia tốc nhằm tăng tốc độ của mình lên nhanh hơn nữa nhưng đều chỉ có thể tăng tốc độ lên gấp ba lần bình thường chứ không thể tăng gấp sáu như mong muốn.
Ông ta cảm thấy cực kỳ tuyệt vọng.
Bởi Thái Nhất đã đuổi đến sau lưng ông ta, đồng thời hắn cũng đang bắt đầu thi triển tiên thuật để công kích ông ta.
“Chém!”
Diệp Thiên đột nhiên chém một kiếm về phía Hồng Quân.
Kiếm khí đâm thẳng về phía Hồng Quân, Hồng Quân biết mình tránh không khỏi nên cũng không chạy trốn nữa. Ông ta thi triển công pháp phòng ngự, trên cơ thể lập tức được bao phủ bởi một phù văn màu đen. Kiếm khí nện xuống phù văn màu đen khiến phù văn rách toang, rồi lại chém xuống người Hồng Quân, để lại một vết thương rất sâu.
Đến cùng đòn tấn công của Diệp Thiên chưa đủ mạnh.
Cho dù có Thanh Mộc Ất Cương đi chăng nữa cũng chỉ có thể chém vào hai phần ba cơ thể của Hồng Quân chứ không thể nào chém Hồng Quân thành hai được. Nếu không thể chém hắn thành đôi, cơ thể của Hồng Quân sẽ lập tức khôi phục như lúc ban đầu.
Hồng Quân cất tiếng cười to: “Tu vi của chúng ta ngang ngửa nhau, cho dù công pháp của ngươi có mạnh đến đâu, thực lực cũng mạnh hơn ta đi chăng nữa, thì ta vẫn có không hề hấn gì. Muốn giết ta? Hừ! Trừ phi ngươi lên cảnh giới Phiêu Miểu, nếu không thì đừng có mơ!”
Hồng Quân lại tự tin trở lại. Chỉ cần không bị giết chết, chờ tới khi Ma Đạo dựng xong, ông ta sẽ có thể giết chết Diệp Thiên!
Mà Diệp Thiên, bị Hồng Quân lấy sinh linh thiên hạ uy hiếp, hắn cũng không dám bỏ qua sinh linhtrong thiên hạ nên chỉ có thể bị động, vây đánh Hồng Quân, phòng ngừa Hồng Quân hủy diệt Thiên Giới, không thể đi ngăn cản Ma Đạo sáng tạo.
"Chỉ mong đám người Tôn Ngộ Không có thể ngăn cản được." Diệp Thiên chỉ có thể ký thác hi vọng vào đám người Tôn Ngộ Không.
Mà lúc này, trên hư không tràn ngập hắc khí.
Đám người Tôn Ngộ Không, Thái Thượng, Nguyên Thủy, Thông Thiên cất bước trên hắc khí tìm kiếm nơi trốn của bốn tên Ma Soái và mười tám tên Ma Tướng.
Bất hạnh chính là bọn họ ở trên đây tìm một hồi lâu nhưng vẫn không tìm được nơi trốn của Ma Soái và Ma Tướng. Chỉ có thể trơ mắt nhìn trong không gian hắc khí ngày càng nhiều lên mà không thể làm gì được.
"Làm sao bây giờ?"
Tôn Ngộ Không hỏi: "Tìm không thấy ma soái ma tướng vậy chẳng cách nào trấn át được chúng như vậy cũng không ngăn cản được Ma Đạo. Quan trọng nhất chính là cái Ma Đạo này quá mạnh, cho dù chúng ta có liên thủ tấn công sợ là cũng không có cách nào phá huỷ được nó. Nếu để Ma Đạo xuât hiện, có thể gây bất lợi cho Thái Thượng Hoàng hay không? Nếu Hồng Quân có được sức mạnh của Ma Đạo, có khi nào hắn sẽ giết chết Thái Thượng Hoàng không?" Tôn Ngộ cực kỳ lo lắng.
Thái Thượng Hoàng giao nhiệm vụ này cho hắn ta, nếu hắn ta không hoàn thành được nhiệm vụ này, hắn ta cũng không còn mặt mũi gặp Thái Thượng Hoàng nữa.
"Chuyện này phải hỏi Thái Thượng Nguyên Thủy Thông Thiên, ba người bọn họ rõ ràng nhất." Trấn Nguyên Tử nói.
Thông Thiên tiếp lời Trấn Nguyên Tử, nói: "Ba người bọn ta và Hồng Quân tiền thân từ Bàn Cổ, đều được sư tôn Hỗn Nguyên Lão Tổ dạy dỗ, Ma Đạo mà Hồng Quân đang sáng tạo kia có lẽ không khác với nguyên lý sáng tạo đạo của chúng ta là mấy.”
"Ví dụ như, ba người chúng ta liên thủ với nhau tuy không phải Trấn Nguyên lão huynh đối thủ, nhưng là ba người chúng ta có thể khống chế Thiên Đạo, mượn sức mạnh của Thiên Đạo đối phóvới Trấn Nguyên lão huynh, như vậy lập tức có thể đánh bại Trấn Nguyên lão huynh."
"Lúc trước Hồng Quân chủ quan, cho rằng giết Thái Thượng Hoàng rất dễ dàng nên mới không trực tiếp mượn sức mạnh của Thiên Đạo giết Thái Thượng Hoàng, khiến cho Thiên Đạo bị một kiếm của Thái Thượng Hoàng đánh tan. Nếu lúc đó, Hồng Quân trực tiếp dùng sức mạnh của Thiên Đạo giết Thái Thượng Hoàng, chỉ sợ Thái Thượng Hoàng bị hắn giết chết từ lâu rồi."
"Cũng đạo lý đó, bây giờ Hồng Quân đánh không lại Thái Thượng Hoàng, một khi Ma Đạo sáng tạo xong, Hồng Quân nhờ vào sức mạnh của Ma Đạo, hắn có thể giết Thái Thượng Hoàng được hay không ta không biết, nhưng ta có thể khẳng định là lúc đó Thái Thượng Hoàng tuyệt đối không còn là đối thủ của hắn."
"Thông Thiên nói rất đúng." Thái Thượng tiếp lời: "Đây cũng là Thái Thượng Hoàng phái chúng ta lên đây, Thái Thượng Hoàng biết rõ, nếu để Hồng Quân dung hợp Ma Đạo thành công, đến lúc đó ngài ấy sẽ không định lại hắn. Cho nên bây giờ chúng ta nhất định phải nhanh chóng phá huỷ Ma Đạo, nếu không để Ma Đạo sáng tạo xong hậu quả khó mà lường được!"
Tôn Ngộ Không nghe xong, lập tức trở nên nóng nảy: "ma soái ma tướng trốn mất rồi, tìm cũng không tìm ra, còn cái Ma Đạo này lại vô cùng kiên cố, phá cũng không phá nổi, chúng ta làm sao ngăn cản Ma Đạo sáng tạo được đây? Nói thì ai chẳng nói được, nhưng mấy người phải nói cho lão Tôn làm thế nào chứ! Mấy người đều là thánh nhân, biết nhiều hơn so với lão Tôn, lão Tôn tu vi tuy đã tới Thánh Nhân, nhưng lại không có tri thức uyên bác như thánh nhân, chỉ có thể động tay chân. Bảo lão Tôn phá huỷ cái thứ đồ chơi quái quỷ này chẳng khác nào làm khó lão Tôn!”
Tôn Ngộ Không nóng nảy ngồi bệt xuống đám hắc khí, tức giận hổn hển.
Mấy tên thánh nhân này sống nhiều năm như thế sao lại không biết cách phá huỷ Ma Đạo cơ chứ?
"Phá rách!"
Nguyên Thủy nói: "Theo chúng ta cách sáng tạo đạo của tiên đạo, trong quá trình sáng tạo đạo, phải dung hợp với đạo. Hay nói cách khác, chúng ta không cách nào tìm ra Ma Soái và Ma Tướng là bởi vì bọn chúng đã dung hợp vào bên trong Ma Đạo. Chỉ cần thực lực đủ mạnh phá huỷ đám hắc khí này là có thể khiến Ma Soái và Ma Tướng hiện hình. Nếu không phá huỷ được nó vậy không cách nào bắt chúng hiện hình."
"Mà cái Ma Đạo này là Hồng Quân tạo ra, cho dù hắn chưa sáng tạo xong, nhưng kết cấu tổng thể cũng đã hoàn thành, chỉ có Thái Thượng Hoàng mới có thể phá vỡ, chúng ta là phá không nổi, Ngộ Không cũng phá không nổi. Tu vi của hắn không bằng Hồng Quân, không làm gì được cái này Ma Đạo."
"Nói đơn giản chính là Ma Soái và Ma Tướng, đều chẳng thèm để ý tới chúng ta là bởi vì bọn hắn biết, cho dù thế nào đi chăng nữa chúng ta cũng không ngăn cản bọn hắn xây đạo được, nếu không bọn hắn đã có thể dùng sức mạnh Ma Đạo đến tấn công chúng ta. Nhưng bọn hắn không làm vậy, mà là cố gắng hoàn thành việc sáng tạo Ma Đạo, giúp Hồng Quân chiến thắng Thái Thượng Hoàng."
"Cho nên chúng ta đi đâu cũng không được, một khi Ma Đạo hoàn thành, Hồng Quân sẽ điều khiển Ma Đạo giết chúng ta, một người cũng không bỏ sót. Ngoài Ngộ Không,tất cả chúng ta đều phải chết hết ở trên đây."
Lời kia vừa thốt ra, Thái Thượng cùng Thông Thiên sắc mặt nặng nề gật gật đầu.
"Vậy làm sao bây giờ?"
Tôn Ngộ Không nóng nảy hỏi: "Chẳng lẽ chỉ có thể chờ đợi chết sao?"
Thái Thượng cười khổ: "Chỉ sợ ngoại trừ chờ chết, không còn cách nào khác."
Đang lúc Tôn Ngộ Không nổi giận, Trấn Nguyên Tử nói: "Thái Thượng Nguyên Thủy Thông Thiên, không lừa mấy người, ta từng nhìn thấy ngày hôm nay trong sách Địa Thư. Trong Địa Thư ghi, muốn phá Ma Đạo ba người các ông phải hợp thân thành Bàn Cổ, dùng rìu Bàn Cổ phá Ma Đạo. Cho nên, ba người Mau hợp thành Bàn Cổ đi! Trong bốn đồ đệ của sư phụ chỉ có ba người có thể hợp thành Bàn Cổ mạnh nhất, chỉ cần các người hợp thành Bàn Cổ là có thể phá huỷ được cái Ma Đạo này. Ba người có thể bổ được cả hỗn độn thì cái Ma Đạo này tính là gì chứ?”
Vừa dứt lời, Thông Thiên lập tức đáp: "Trấn Nguyên lão huynh, huynh không có nói đùa chứ? Nếu chúng ta hợp thành Bàn Cổ vậy chẳng phải thành một người sao, sau này còn có thể tách ra được hay không?”
"Nếu là không thể tách ra, chẳng phải ba người chúng ta đều đã chết, biến thành Bàn Cổ hay sao?"
Thông Thiên ông chỉ muốn làm một người độc lập không muốn dung hợp với Thái Thượng Nguyên Thủy.
Bởi vì ông ta ác niệm của Bàn Cổ, mà Thái Thượng Nguyên Thủy là thiện niệm của Bàn Cổ, hai cái thiện niệm đè ép một cái ác niệm, Thông Thiên ông bị ép gắt gao, muốn làm gì cũng không thể làm, đau khổ biết bao nhiêu chứ.
"Tách ra được, đương nhiên tách ra được." Trấn Nguyên Tử cười nói: "Ta ở trong Địa Thư thấy sau khi ba người hợp thành Bàn Cổ giúp Thái Thượng Hoàng đánh bại Hồng Quân, Thái Thượng Hoàng giúp ba người tách raVì vậy không cần lo lắng, yên tâm hợp thành Bàn Cổ đi thôi, Thái Thượng Hoàng nhất định sẽ tách các ngươi ra."
Ông ta đang nói dối.
Trên thực tế, ông ta thấy trong Địa Thư hắn, đến cả Thái Thượng Hoàng cũng không tách được bọn họ ra. Thậm Bàn Cổ còn muốn giết Thái Thượng Hoàng, chuyện này là do ác niệm Thông Thiên quấy phá, May là có hai cái thiện niệm đè ép nếu không Thái Thượng Hoàng đã bị Bàn Cổ dùng lưỡi búa đuổi theo giết.
"Ha ha!"
Thông Thiên nhếch miệng cười một tiếng: "Ta tin tưởng Trấn Nguyên lão huynh, cũng tin tưởng tương lai trong Địa Thư, nếu đã có thể tách ra vậy ta cũng không cần phải lo lắng nữa."
"Thái Thượng Nguyên Thủy, mặc dù ta không muốn cùng hai người các ông dung hợp thành một người, nhưng vì giúp Thái Thượng Hoàng, cũng vì chúng sinh tam giới, ta tạm thời sẽ bỏ qua mâu thuẫn với hai người, chúng ta dung hợp thành Bàn Cổ thôi!"
Thái Thượng Nguyên Thủy cười một tiếng cho qua.
Hai người sư huynh bọn họ cũng không thèm so đo với tên sư đệ này.
Dù sao vị sư đệ này cũng từngcó công giúp Thái Thượng Hoàng đánh bại Hồng Quân, sự thật cũng đã chứng minh, Thông Thiên giúp Thái Thượng Hoàng là đúng, bọn họ giúp Hồng Quân là sai. Vì điều này, bọn họ cũng không thèm cãi nhau với Thông Thiên.
Sau đó, ba người baytới giữa không trung, hóa thành ba luồng ánh sáng trắng đen rồi dựa sát vào nhau sau đó chậm rãi hoà thành một thể.
Quá trình này rất chậm, không phải ngay lập tức thành công được.
"Ngộ Không, Mau đi Thiên Đình, nhờ Nhân Thiên Đại Đế đem rìu Bàn Cổ tới đây." Trấn Nguyên Tử phân phó.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!