"Chúng ta có nên đánh thức hắn không? Suy cho cùng tên mập cho ta cảm giác có chút không thoải mái! Ông đây bình thường đâu có sợ ai, bây giờ tên mập vậy mà lại khiến ta cảm thấy sợ hãi, ta nhìn thấy hắn là không vui, các người có đá cho ta mượn, ta chọi hắn tỉnh! "
"Thằng nhóc tự tìm chết sao, tên mập Lý Hải lúc này rõ ràng là đang đột phá, có được cảm ngộ mới! Bây giờ hắn đang đột phá dưới sự giám sát của cả môn phái, ngươi lại dám làm phiền cản trở hắn, ngươi chẳng phải đang làm tổn hại đến nhân tài tương lai của núi Thương Long ta sao? Này, ta có một hòn đá, chỉ cần ngươi dám ném, ta dám đảm bảo lát sau cái đầu của ngươi sẽ chuyển nhà đấy! "
"Ta chỉ tùy tiện nói thôi, hòn đá đó hay là ngươi giữ lại chơi đi!"
Lúc này chưởng môn Lôi Báo của núi Thương Long, đang nhìn chằm chằm vào Lý Hải đang đứng giữa võ đài.
Ánh mắt của hắn lộ ra vẻ trầm tư, thỉnh thoảng trong mắt hắn lại lóe lên một tia ngưỡng mộ.
Ngay lúc Lôi Báo đang tập trung suy nghĩ vấn đề, đột nhiên lỗ tai bị người ta nhéo.
"Ôi, đau đau đau! Buông ra, em muốn làm cái gì vậy hả?"
Còn ở đây, người duy nhất dám ở trước mặt mọi người nhéo tai hắn thì chỉ có người vợ bé mới nạp của hắn thôi.
Như người ta nói, thời mới đẩy lùi thời cũ.
Vợ bé này bây giờ mới đến, chính là có thể không kiêng dè gì cả.
Lôi Báo chẳng những không tức giận mà còn nhìn vợ bé của hắn với ánh mắt khó hiểu hỏi.
"Em làm gì vậy? Sao lại đột nhiên kéo lỗ tai của anh? Em phát điên cái gì thế? Không phải nói báo thù cho em trai của em sao! "
Vợ bé hừ lạnh một tiếng: "Hừ! Ngoài miệng anh nói hay lắm, đừng tưởng rằng em không biết anh đang nghĩ cái gì! Khi nãy ánh mắt anh nhìn tên mập đó rất kỳ quái, có phải an bắt đầu yêu thích tên mập đó rồi không, có phải không định báo thù cho em trai của em? "
Nghe những lời này, Lôi Báo vô cùng sửng sốt.
Phụ nữ thời nay ghê lắm, ngay cả trong lòng người khác nghĩ gì cũng biết được?
Vẻ mặt kinh ngạc của Lôi Báo chợt tắt, sau đó là chuyển thành vẻ mặt tươi cười.
"Làm gì có chứ! Tuy tên mập không tệ, hơn nữa trong tình huống này, tâm cảnh phải được đột phá, tiến vào trạng thái giác ngộ lâm thời. Tuy trạng thái giác ngộ này, núi Thương Long chúng ta đã mấy mươi năm không có ai bước qua được, hơn nữa, với tư thế này của tên mập, giác ngộ lần này nhất định có thể khiến hắn đột phá được cảnh giới Minh Vương. Tiềm năng như thế, tính cách như thế, quả thật sau này có thể trở thành trụ cột của núi Thương Long ta ... "
Nói tới đây, sự ngưỡng mộ trong mắt Lôi Báo vốn đã nồng đậm, gần như là sự cảm kích nồng nhiệt.
Dường như lúc này hắn vui quá mà quên hết tất cả, nhưng trong lòng đột nhiên sinh ra dấu hiệu cảnh báo.
Lôi Báo rung lên một cái, chợt tỉnh lại. Hắn ta nhanh chóng quay đầu lại nhìn vợ bé của mình.
Hắn ta phát hiện sắc mặt người phụ nữ lúc này đang lạnh như băng, đôi mắt lạnh lùng lăm le nhìn hắn.
Lôi Báo lập tức thay lời nói: "Nhưng cho dù tên mập này có là thiên tài, có ngầu đến đâu đi nữa cũng không thể so với tính mạng của cậu em vợ nhà anh được! Em yên tâm, anh tuyệt đối sẽ giết chết hắn, trút giận cho em!"
Nghe thấy lời cam đoan của Lôi Báo, vẻ lạnh lùng trên khuôn mặt của vợ bé đó chợt tan biến. Thay vào đó, cô ta chuyển sang vẻ mặt khóc lóc, lao vào ôm lấy Lôi Báo.
"Cũng không tệ, coi như anh còn có chút lương tâm!"
Lôi Báo khẽ thở phào nhẹ nhõm: "Anh không chỉ có chút lương tâm đâu, ngay cả thiên tài kiệt xuất nhất trăm năm nay của núi Thương Long ta đều có thể hi sinh, báo thù cho em trai của em! Cái giá anh bỏ ra cho em không phải chỉ là một chút, sự chân thành của anh với em, trời đất có thể chứng giám! "
Nghe vậy, sắc mặt của vợ bé đó liền đỏ lên, dùng ánh mắt dễ thương nhìn Lôi Báo.
"Cái miệng ông đúng là khéo nói, cái miệng này không biết đã lừa bao nhiêu con gái nhà lành rồi! Nhưng mà ông có thể nói như thế, em thật sự thấy rất vui!"
Lôi Báo đột nhiên nở nụ cười hèn hạ: "Chỉ cần vợ anh vui là được, em xem đêm nay..."
Vợ bé đỏ bừng cả mặt, nói giọng như muỗi kêu: "Đều theo ý anh, mấy tư thế mà anh nói em cũng có thể thử..."
Nghe được những lời này, trong mắt Lôi Báo chợt lóe lên tia lửa.
Lúc này, cái gì mà tuyển chọn nội môn, tên mập, em vợ gì đó, đều bị hắn ta vứt ra sau đầu hết!
Trong đầu hắn ta bây giờ chỉ có mấy tư thế kỳ lạ kia thôi.
Vì không thể chờ đợi thêm nữa, Lôi Báo trực tiếp tuyên bố kết thúc cuộc thi.
Sau đó Lý Hải đoạt giải quán quân và vội vàng công bố danh sách top mười.
Mười phần thưởng của top sẽ được phát sau năm ngày nữa.
Sau khi thu xếp xong, hắn ta ra lệnh cho mọi người lặng lẽ sơ tán.
Hiện trường chỉ còn lại có một Diệp Thiên, vẫn đứng ở giữa võ đài, nhắm mắt cảm ngộ.
Ánh mặt trời xua đi nhường chỗ cho màn đêm buông xuống, Diệp Thiên vẫn đứng ở trung tâm võ đài của đấu trường, hai mắt nhắm nghiền bất động.
Đối với hành động này Diệp Thiên, không ai cao hứng hơn sư phụ của Lý Hải. Trước đây ông ta luôn phàn nàn Lý Hải không nỗ lực tu luyện, có một thân thiên phú, nhưng lại để cho lãng phí.
Nhưng bây giờ, người đồ đệ trước đây không ra gì trong mắt ông ta, không chỉ giành được giải quán quân trong cuộc thi của nội môn,
Vậy mà vào thời khắc cuối cùng lại có thể đột phá được Tâm Cảnh, tiến vào trạng thái giác ngộ trăm năm hiếm thấy.
Điều này chứng minh cái gì, chứng minh thằng nhóc đó đã thông suốt rồi.
Tương lai đầy hứa hẹn của bọn họ, chỉ cần tên mập trỗi dậy, thế thì bọn họ sẽ có được tiếng nói lớn ở núi Thương Long này, cơ hội vùng dậy trở lại không chỉ còn là giấc mơ nữa!
Cho nên, sau khi tông chủ đưa tất cả mọi người rời đi, sư phụ của Lý Hải vẫn đứng giữ ở ngoài cửa lớn của đấu trường.
Vẻ mặt hưng phấn, thần thức và ánh mắt không ngừng nhìn chung quanh, không cho bất kỳ người hay động vật nào đến gần.
Diệp Thiên lúc này bước vào trạng thái vô cùng huyền diệu.
Với tâm cảnh cao siêu của mình, hắn đã cảm nhận được bây giờ bản thân đã khác trước rất nhiều.
"Giác ngộ sao? Nhưng đây là trạng thái rất khó có được. Không ngờ, lần này ta mượn cuộc sống của người khác vậy mà có thể tự mình giác ngộ được, bổ sung vào những chỗ khiếm khuyết trong đạo tâm của ta. Đúng là thu hoạch bất ngờ mà!"
Diệp Thiên đang chìm trong trạng thái giác ngộ, cảm thấy vết nứt trong Đạo Tâm đang nhanh chóng lành lại.
Sau hơn nửa ngày, đạo tâm của hắn chỉ còn một bước cuối cùng là có thể hoàn toàn lành lặn.
Lại một giờ nữa trôi qua, Diệp Thiên cuối cùng cũng chữa lành được khe hở cuối cùng của đạo tâm.
Luồng khí tức khủng khiếp bao xung quanh hắn cũng mau chóng yên tĩnh lại.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!