Lúc này, trong nhà Kim Eun Hee. "Bây giờ sắc trời đã quá rạng sáng rồi, mấy người phó minh chủ và Yamamoto Kazuya hẳn là cũng sắp kết thúc trận chiến rồi." Kim Soo Ah liếc mắt nhìn đồng hồ nổi. "Hừ, Diệp Bắc Minh dám giết con trai cha, vậy cha sẽ giết cả nhà vợ hắn!" Kim Eun Hee giận dữ đầm xuống bàn, nói: "Soo Ah, gọi điện thoại hỏi xem, nhất định không được phép tha cho bất kỳ một người nào của nhà họ Tần!" "Vâng thưa cha. Kim Soo Ah lấy điện thoại di động ra, đang định bấm máy. Kết quả lại có người gọi điện thoại đến. "Là người của chúng ta ở Giang Châu gọi điện thoại đến." Cô ta nói. "Nhất định là báo tin vui, nghe máy đi." Sắc mặt Kim Eun Hee vui mừng.
Kim Soo Ah đáp một tiếng, lập tức nghe máy. "Cô cả, không xong rồi, toàn bộ đám người phó minh chủ bọn họ đều chết hết rồi. Yamamoto Kazuya sau khi đến nhà họ Tân cũng chẳng có tin tức gì, bây giờ từ trên xuống dưới nhà họ Tần đều đã chạy trốn không biết đi đâu, tóm lại, chúng ta thất bại rồi, thất bại hoàn toàn rồi!" Đầu bên kia điện thoại có giọng nói gấp gáp đến sắp khóc vang lên.
Cach cach!
Điện thoại di động từ trong tay Kim Soo Ah trượt xuống, rơi xuống mặt đất.
Toàn thân cô ta không còn chút sức lực nào, tê liệt ngôi sụp xuống ghế sô pha. Trên mặt cô ta tràn đầy vẻ bối rối.
Kim Eun Hee nhìn thấy thế cũng nhíu chặt hai mày, cảm bất an trong nháy mắt bao phủ toàn thân.
Quả nhiên, Kim Soo Ah kể lại tình hình. giác "Sao lại như thế được? Thế này không hợp lý chút nào!" Kim Eun Hee giống như đang nằm mơ, hoàn toàn không thể tin được đây chính là sự thật.
Đội hình mạnh mẽ đến như vậy, sao lại có thể thua thể tham như thế chứ?
Phỏ minh chủ đi ra ngoài bị giết vẫn còn nghe được, nhưng mà làm sao Yamamoto Kazuya cũng thất bại được?
Đọc tiếp tại metruyenhot.com nhé !
Phải biết rằng, Yamamoto Kazuya đã là Thần Cảnh viên mãn, nửa bước Vũ Để rồi, dõi mắt nhìn khắp Trung Quốc, ngoại trừ Diệp Bắc Minh ra, còn có ai có thể là đối thủ của Yamamoto Kazuya được chứ? "Chẳng lẽ. Chúng ta bị Yamamoto Kazuya lừa hay sao?" "Ý của cha là, Yamamoto Kazuya chỉ giết Sato Taketaro, không hề ra tay với những người khác của nhà họ Tần sao?" Kim Soo Ah hói.
Kim Eun Hee gật đầu nói: "Chắc chắn là như vậy, Yamamoto Kazuya không có thù oán gì với nhà họ Tần, có thể là không ra tay, sau đó khiến cho người nhà họ Tần sợ hãi đến mức chạy trốn khỏi nhà họ Tần thôi" "Đúng là một tên hèn hạ xảo trá!" Kim Soo Ah tức giận, bộ ngực phập phồng, sau đó nói: "Cha, vậy tiếp theo chúng ta nên làm thế nào đây?" "Nếu cha đoán không nhầm, có lẽ chẳng bao lâu nữa Diệp Bắc Minh sẽ biết là chúng ta chỉ điểm, cho nên việc cấp bách lúc này chính là nhanh chóng trốn vào Thiết Quyền Minh, tìm kiếm sự che chở của minh chủ Park Jeong Hee, nếu không thứ đang đợi chúng ta nhất định là cả nhà bị giết sạch"
Lúc này, trong phòng dành cho tổng thống "Anh biết rồi bà xã, không cần phải lo lắng cho anh, tự chăm sóc bản thân mình thật cẩn thận, không được động thai khi biết chưa? Đợi anh tiêu diệt sạch bọn họ xong sẽ quay về, sau đó nghe xem bé con của anh có tiếng động gì không." Diệp Thiên nhếch miệng cười, hắn đã trò chuyện điện thoại với Tần Liên Tâm được hơn mười phút rồi, cũng nói những chuyện mình phải làm cho Tàn Liên Tâm biết "Vậy anh phải cẩn thận đẩy, đánh thắng được thi đánh, không đánh lại thì bỏ chạy, không được hiếu chiến biết chưa, bây giờ anh không chỉ là một người chồng, mà còn là một người cha, tất cả mọi chuyện đều phải suy xét vì cả nhà chúng ta, không được quá coi trọng thể diện biết chưa?" Tần Liên Tâm dặn dò. "Biết rồi mà bà xã, anh sẽ không để cho bé con không có cha đâu." "Phì phi phi, không được nói những lời không may đó." "Được rồi bà xã, em và bé con đợi anh chiến thắng trở về. "Như vậy còn tạm được, em thay mặt cho em và ba bé con của chúng ta hôn anh một cái, chụt chụt chụt!" "Cảm ơn bà xã ban thưởng cho anh sức mạnh, đợi tin tốt của anh nhé." Diệp Thiên nói xong, cúp điện thoại. "Tôi cũng thay mặt cho tôi và bé con của chúng ta ban thưởng sức mạnh cho anh." Thấy Diệp Thiên cúp điện thoại, Thẩm An Kỳ cũng thơm lên mặt Diệp Thiên một cái thật mạnh. "Cô lấy đâu ra bé con?" Diệp Thiên liếc nhìn cô ta một cái, sau đó xuống giường mặc trang bị lên người. "Mấy lần của tôi đều không nằm trong thời kỳ an toàn, hằn là sẽ có bẻ con thôi." Gương mặt Thẩm An Kỳ đỏ lên, sở bụng mình. "Cô đừng mơ tưởng linh tinh nữa. Tôi là thần y, không cho cô có bé con, cô sẽ không có bẻ con." Diệp Thiên nhếch miệng cười với Thẩm An Kỳ. "Hả?" Thẩm An Kỳ kinh ngạc: "Anh uống thuốc sao?"
Hai mắt Diệp Thiên trợn trắng: "Không cần uống thuốc, tôi cũng có cách khiến cô không thể mang thai được.
Thẩm An Kỳ tức giận đến mức méo mũi, hung dữ trừng mắt nhìn Diệp Thiên, bộ dạng oán giận tôi cũng muốn làm mẹ. "Được rồi, cô đi ngủ trước đi, tôi ra ngoài đây." Diệp Thiên mặc trang bị xong, để lại một câu rồi biến thành một tia sáng bắn ra ngoài cửa sổ.
Diệp Thiên đi ra ngoài chiến đấu. Làm sao Thẩm An Kỳ còn ngủ được nữa chứ, gọi điện thoại cho Nhậm Vũ Phi, gọi cô ta đến nói chuyện phiếm. "An Kỳ, cô đi đường... Nhậm Vũ Phi đi vào phòng, thấy Thần
An Kỳ đi đường khập khiêng chẳng bình thường chút nào, không kiềm chế được hỏi. "Hẳn là cô cũng biết mà." Thẩm An Kỳ cười gượng, mệt mỏi ngồi xuống ghế sô pha.
Nhậm Vũ Phi kinh hãi che miệng lại, quả thật không thể nào tin được, Thẩm An Kỳ và Diệp Thiên chắc chắn không phải lần đầu tiên, thế mà sau khi xong việc vẫn còn có thể như vậy. "Sư phụ Diệp quá mạnh mẽ!" Cô ta không kiếm được xúc động.
Thẩm An Kỳ che miệng cười: "Cô phải biết là nắm đấm của hần cứng nhất thế giới này, người đàn ông lợi hại như vậy, chắc chắn những khía cạnh khác cũng đều rất mạnh mẽ."
Nhậm Vũ Phỉ không kiềm được sợ đến mức toàn thân run rẩy, yếu ớt nói: "Vậy cô... Chịu đựng nổi không?" "Chuyện đó chỉ có thể nói cô không trải qua thì không hiểu được thôi. Thẩm An Kỳ cười nói, sau đó chuyển đề tài: "Cô có biết tại sao tôi lại gọi cô đến đây không?"
Nhậm Vũ Phỉ nghe vậy, không kiếm được kẹp chặt hai chân, nhìn khắp xung quanh.
Chẳng lẽ An Kỳ không thỏa mãn được sư phụ Diệp nên muốn mình trợ giúp hay sao?
Phụt
Thẩm An Kỳ thấy dáng vẻ cô ta sợ hãi đến mức đấy, không kiềm chế được cười nói: "Vũ Phi, cô hiểu lầm rồi, Diệp Thiên đã đi ra ngoài rồi, không ở trong phòng đầu. "Ồ." Nhậm Vũ Phi thở phào nhẹ nhõm, thật ra không phải cô ta sợ hãi, mà là còn chưa chuẩn bị tinh thần trở thành phụ nữ, cho nên trong giây phút hiểu lầm kia, mới lộ ra vẻ luống cuống bối rối như vậy. hói. "Muộn thế này mà sư phụ Diệp còn ra ngoài làm gì?" Cô ta "Đến nhà Kim Eun Hee rồi." Thẩm An Kỳ nói xong, ra hiệu xóa bỏ.
Nhậm Vũ Phi kinh ngạc đến ngẩn ra "Sư phụ Diệp muốn tiêu diệt cả nhà Kim Eun Hee sao?" An Kỳ gật đầu, sau đó nói cho Nhậm Vũ Phi biết nguyên ngân. nào Kim Sung Wook bảo chúng ta đợi thêm mấy ngày bảo đảm mặt nạ của IK có thể tiếp tục bán chạy, hóa ra bọn họ lại định phá hủy nhà máy mặt nạ, ám sát tổng giám đốc quả thật không phải con Nhậm Vũ Phỉ nghe xong tức giận nói.
Thẩm An Kỳ nói: "Cho nên việc cô muốn trả hàng mặt nạ là không thể trả được nữa rồi, vì Tập đoàn IK sắp bị tiêu diệt rồi. điều không sao cả, tôi gọi cô đến đây cũng vì muốn nói với cô, cô tổn thất bao nhiêu tiền, tôi sẽ bồi thường cho cô, ai bảo tôi là người phụ nữ của hắn, hơn nữa tôi cũng nhìn cô rất vừa mắt" "Cảm ơn cô An Nhậm Vũ cảm thấy rất vinh hạnh, nhưng vẫn lắc đầu nói: "Tuy rằng tôi không có nhiều tiền, nhưng cũng không thiếu tiền đến thế, chuyện kinh doanh của tôi chẳng qua chỉ muốn chứng minh với cha tôi rằng tôi không cần phải dựa vào đàn ông, cũng có thể tự xây dựng cho mình một mảnh trời riêng. "Sự thật chứng minh, tôi thất bại rồi, vì mắt của tôi quá thiển cận, trước đây không đánh giá cao mặt nạ Thần Tuyết. Không tranh thủ được quyền đại lý, cho nên mới rơi vào kết quả như thế này. "Có điều không sao cả, tôi chẳng qua chỉ muốn chứng minh bản thân, để cha tôi không ép gả tôi cho Trương bây giờ Trương Bản đã đắc tội với sư phụ Diệp rồi. Cha tôi tuyệt đối sẽ không ép tôi phải gả cho anh ta nữa, cho nên cho dù công ty của tôi có phá sản, tôi cũng chẳng có chút áp lực gì cả." "Nói như vậy, cô chính là cô chủ nhà giàu của Thượng Hải rồi còn gì?" Thẩm An Kỳ hỏi.
Nhậm Vũ nói: "Là Hàng Châu, sức mạnh của nhà tôi ở Hàng Châu chỉ có thể đứng trong top mười nhà đứng đầu thôi. Cha tôi muốn mở rộng kinh doanh ở Thượng Hải, cho nên mới muốn gả tôi cho cháu trai của Đỗ Đức Trọng, để dễ móc nối quan hệ với Đỗ Đức Trọng, khiến cho mối kinh doanh ở Thượng Hải của dòng họ có nơi đặt chân tốt hơn.
Thẩm An Kỳ gật đầu, cười nói: "Chuyện này quá đơn giản, để tôi giúp cỏ, một cuộc điện thoại là có thể giúp việc kinh doanh của dòng họ cô ở Thượng Hải được sự giúp đỡ của Đỗ Đức Trọng thôi, sau đó đẩy công lao này cho cô, như vậy cô sẽ không bị dòng họ ép gả nữa rồi."
Nhậm Vũ Phỉ nghe xong lập tức vui mừng đến bật khóc, ý tử cảm ớn Thẩm An Kỳ. "Không cần cảm ơn không cần cảm ơn." Thẩm An Kỳ hào phỏng xua tay, nói: "Cô biết đấy, tôi vừa mới nhập quốc tịch Trung Quốc không lâu, ở Trung Quốc cũng chẳng có bạn bè gì, càng không có chị em thân thiết nào cả. Cô cũng coi như là người tôi trò chuyện ăn ý nhất, sau này cô chính là chị em thân thiết của tôi ở Trung Quốc. "Chi An Kỳ."
Nhậm Vũ Phỉ lau nước mắt vui sướng, lộ ra nụ cười rực rỡ Lúc này, một tin tức bùng nổ, thông qua diễn đàn võ thuật quốc tế, lan truyền ra giới người học võ trên toàn thế giới.
Điện thoại của Thẩm An Kỳ nhanh chóng vang lên. "An Kỳ, sư phụ Diệp định tấn công Thiết Quyền Minh, con có đi cùng không đấy?" Thẩm Vinh Hoa hỏi. "Daddy, sao cha biết Diệp Thiên định tấn công Thiết Quyền Minh?" Thẩm An Kỳ nhíu mày hỏi. "Diễn đàn võ thuật thế giới sắp nổ tung đến nơi rồi, làm sao daddy không biết được chứ?" Thẩm Vinh Hoa nói: "Minh chủ của Thiết Quyền Minh là Park Jeong Hee đã là Thiên Kính trong truyền thuyết rồi, không biết lợi hại đến mức độ nào, con tuyệt đối không được đi theo làm liên lụy đến sư phụ Diệp đấy, biết chưa?" "Con biết rồi daddy, con đang ở khách sạn mà, Diệp Thiên vừa mới đi ra ngoài rồi, con không đi theo." Thẩm An Kỳ nói. Lúc này Thẩm Vinh Hoa mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó kỳ quái hỏi: "An Kỳ, con có ở cùng một phòng với sư phụ Diệp