"Tư Đồ Diêm, vẫn là phía ngoài không khí tốt!"
Ngồi xe ngựa rời Vũ Lăng Thành thành hơn một ngàn cây số, đứng tại một chỗ dãy núi, Diệp Thiên không khỏi thở dài.
"Đúng vậy á, lần này đi Thần Huyền Tông, tôi xem như lĩnh giáo cái gì gọi là vừa vào tông môn đã sâu như biển, quá nguy hiểm,
Về sau tôi cũng không đi bất luận tông môn là gì. Coi như cái tán tu, nhiều tiêu dao khoái hoạt, thích đi đây đi đó cái gì nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, hoàn toàn không cần cả ngày nơm nớp lo sợ, lo lắng hay sợ hãi gì."
Tư Đồ Diêm cũng không khỏi cảm thán.
Nhưng rất nhanh anh ta liền lộ vẻ mặt tiếc nuối nói: "Chỉ là đáng tiếc, trải qua bao nhiêu lần sống chết, mắt thấy phải lên làm thần tử, lại trốn thoát. Thực sự quá ngu muội"
Diệp Thiên cười ha ha một tiếng: " Cậu không hiểu, lên làm thần tử càng nguy hiểm hơn, cậu là không thấy được, cái gì là thần tử chết già thảm rồi."
"Nói cũng đúng. Ở chỗ càng cao không khỏi càng rét và lạnh nha."
Tư Đồ Diêm cười nói: "Bất quá thần tử kia chết một cách siêu hả giận, cái thằng chó này, ngày đó kém chút nữa ta đã giẫm chết rồi."
Diệp Thiên lại là cười ha ha một tiếng.
"Đúng rồi Diệp Thiên, anh là chuẩn bị về với thế gian, hay tiếp tục ở lại Côn Luân Hư?" Tư Đồ Diêm hỏi.
"Tôi chuẩn bị trở về thế gian một ngày, sau đó về Côn Luân Hư chơi một chuyến" Diệp Thiên nói rằng, hắn ta phải trở về cho lão bà hắn biết hắn vẫn bình an, thuận tiện đem những gì hắn ta trải qua nói cho cô, miễn cho cô cả ngày ăn ngủ an lòng là được."
"Vậy tôi đi chung với anh nha, vừa vặn có thể trải nghiệm thế gian với các sản phẩm công nghệ cao, có thể cùng ở thế gian xưng bá."Tư Đồ Diêm hứng thú nói.
"Tốt, vậy được tiền lộ phí đi đường để tôi trả"
"Sao nói chẳng có ý tứ gì hết vậy, tôi ở Côn Luân Hư xem như người giàu có, tiền vàng khẳng định nhiều hơn anh, tôi sẽ là người bỏ ra."
"Được, cậu trả thì là cậu trả." Diệp Thiên cũng không khách khí với Tư Đồ Diêm
"Được chúng ta cùng đi thôi."
"Được!"
Hai người bao hết cỗ xe, hướng Thần Huyền Tông mà mà đi.
"Đúng rồi Tư Đồ Diêm, cậu lớn lên tại Côn Luân Hư, có từng nghe ai nói qua là Côn Luân Hư có vật là hữu tứ linh chi nhất Huyền Vũ không?" Trên đường đi ngồi trong xe Diệp Thiên hỏi.
"Có nghe nói qua." Tư Đồ Diêm không hề nghĩ ngợi đáp lời.
"Ở đâu?"Diệp Thiên hai mắt sáng lên nhìn Tư Đồ Diêm.
"Ngay tại Thiên Hà Quận."
"Thiên Hà Quận có Huyền Vũ?"
"Này cậu không biết sao."Tư Đồ Diêm ngạo nghễ nói: "Năm đó Thiên Hà Quận Kiếm Tiên một kiếm trảm lầy lừng. Liền truyền lại là tại thiên hà bên trong phát hiện một con Huyền Vũ, cùng Huyền Vũ đại chiến mấy trăm lần, chém đến đâu tạo ra tia kinh hãi đến đó, mặc dù Huyền Vũ có mai rùa rất rắn chắt , không có bị chém chết, nhưng một kiếm kia lại kinh động hết cả Côn Luân Hư, thành tựu là danh tiếng của Thiên Hà Kiếm Tiên, kinh động toàn bộ Côn Luân Hư."
"Thì ra là thế! Ta còn tưởng rằng Thiên Hà Kiếm Tiên ăn no rồi không có chuyện gì để làm, bực tức chém ra một kiếm chứ."Diệp Thiên cười nói.
Tư Đồ Diêm cười ha ha.
"Huyền Vũ kia về sau bị giết hay chưa?"Diệp Thiên lại hỏi.
"Không có vẫn còn." Tư Đồ Diêm lắc đầu nói: "Thiên hà rộng lớn dài hơn ba tỷ năm trăm triệu cây số, cuối cùng cuồn cuộn Minh Hải, đi ngang qua Thiên Hà Quận, vừa lúc bị Thiên Hà Kiếm Tiên phát hiện, về sau rất nhiều tu sĩ tìm đến, mặc dù đều không có tìm được Huyền Vũ ở đâu, cũng không biết nó chạy đi đâu."
Diệp Thiên: "..."
Tôi còn tưởng rằng ngay tại Thiên Hà Quận, còn tính đi một chuyến, đem Huyền Vũ bắt lại, mặc dù không nghĩ tới đi ngang qua Thiên Hà Quận, mà thiên hà chiều dài rộng lớn quá. Huyền Vũ xuất hiện lần nữa Thiên Hà Quận liền bị náo động người người sẽ đua nhau tìm kiếm.
Bất quá tại Côn Luân Hư hữu Huyền Vũ còn tồn tại, vẫn là đáng giá, Diệp Thiên cao hứng, hắn có thể làm con mồi đi dẫn Huyền Vũ, vẫn là không khó để bắt được Huyền Vũ.
Bởi vì xe không thể đi nhanh được, trọn vẹn hết một ngày một đêm mới về tới, hai người mới vừa gần Tiên Môn.
Từ lần trước ngoài Tiên Môn có mấy thị vệ bị giết, hiện tại Tiên Môn bị canh trừng nghiêm ngặt, có Thiên Đạo Tông thần tướng ở ngoài trấn giữ, canh chừng có người ra vào liền bị chặn lại.
Mặc dù lúc đến Côn Luân Hư là thời điểm Diệp Thiên để tóc ngắn, hiện tại lại để tóc dài, mặc dù có ảnh chụp để so sánh, nhưng ngày hôm đó cũng không nhìn thấy rõ ràng Diệp Thiên vì vậy vẽ bức vẽ cũng không giống, trải qua một lượt kiểm tra trước khi vào, thanh toán phí vào cổng thì Diệp Thiên vẫn là thuận lợi đi qua được.
"Thế gian núi sông. Cũng là rất bao la mà!"
Phi hành tại thế gian ngàn mét trên không, Tư Đồ Diêm không khỏi cảm khái.
Đặc biệt là bay trên không, hắn càng là giống dân quê vào thành, lúc kinh lúc rống.
"Oa! Các ngươi thế gian làm sao dùng được những thứ này chứ."
"Phía dưới cái mà mọi người dùng chạy qua chạy lại kia có phải là xe máy không."
"Cái kia nhìn như con chim to lớn bay trên bầu trời đây có phải là anh nói máy bay phải không?"
"..."
Tư Đồ Diêm thấy gì cũng hỏi, thấy gì cũng đặt vấn đề. Diệp Thiên cũng chẳng cảm thấy Tư Đồ Diêm phiền phức hỏi gì hắn cũng giải đáp cho anh ta hết, trên đường đi Tư Đồ Diêm tựa như một cái máy lắm lời, không giây nào mà ngừng hỏi, chuyện nói không mãi hết.
Vào lúc ban đêm, hai người đến khách sạn, Diệp Thiên đem Tư Đồ Diêm giao những cô gái trong khách sạn để các người bọn họ vui vẻ chiêu đãi Tư Đồ Diêm. Sau đó tự mình về Giang Thành.
Trở về Tuyết Thần Tông, ở Tần Liên Tâm dò hỏi, Diệp Thiên đem mọi chuyện xảy ra với Đóa Đóa nói cho Liên Tâm, là vì là một người mẹ, cô có tư cách biết.
"Tôi thương cho con gái tôi ô ô. . ."
Tần Liên Tâm khó nén trong lòng đau đớn, ôm Diệp Thiên gào khóc.
Dù thế nào cô cũng biết con gái chịu khổ, đói khổ bao quanh, trong lòng đều sẽ trở thành khổ sở, huống chi Đóa Đóa mới ba tuổi.
Diệp Thiên ròng rã an ủi cô cả một đêm. Thẳng đến sáng ngày hôm sau, Diệp Thiên mới cáo biệt mọi người trong nhà, cùng Tư Đồ Diêm lần nữa quay về Côn Luân Hư.
Đương nhiên Thiên Hà Quận, nhưng đến được thì cũng đã là bốn ngày sau.
Thiên Hà Quận nằm phía Đông chỗ Côn Luân Hư, là Thần Huyền Tông quản hạt biên giới trấn giữ, là một tòa thành thị duyên hải, vị trí địa lý cũng đặc điểm địa hình có chút tương tự Hỗ Hải, hướng đồng thì mênh mông biển cả, quần thiên hà cách Huyền tông một thông thiên hành.
"Diệp Thiên, đi thôi, tôi dẫn anh đi, chúng ta đi đến Kiếm Tiên Lầu nổi tiếng nhất ở Thiên Hà Quận để ăn cơm, năm đó Thiên Hà Kiếm Tiên liền là ở nơi đó ăn cơm, nhìn thấy thiên hà trong sông có khác thường sau đó chém ra một kiếm kia, cũng vì vậy mà kiếm Tiên được gọi tên."
Tư Đồ Diêm tại thế gian, được Diệp Thiên tiếp đãi nhiệt tình khoải mái, vì vậy cho nên khi Diệp Thiên, đến địa bàn của hắn, hắn đương nhiên phải nhiệt tình chiêu đãi Diệp Thiên ngược lại rồi.
Kết quả là, Diệp Thiên bị Tư Đồ Diêm đưa vào Kiếm Tiên Lầu.
Kiếm Tiên Lầu này thì tương đương với thế gian là khách sạn, cao chừng ba trăm mét. Tất cả đều là chất gỗ kết cấu, nếu Diệp Thiên là người phàm như những người khác, tuyệt đối sẽ ngoác mồm kinh ngạc.
Gỗ có thể xây cao như vậy thì chắt lâu lắm. Công nghệ được áp dụng nhiều và rất tinh xảo?
"Phục vụ, sắp xếp cho chúng tôi một phòng đẹp và rộng nhất ở đây, lại cho chúng tôi một bàn rượu thịt, bên trên bàn các người bày loại rượu ngon nhất đồ ăn ngon nhất cho tôi."Tư Đồ Diêm yêu cầu nói.
"Ây da, là Tư Đồ thiếu gia đây sao. Tôi có cái này muốn dâng cho ngài!"
Sau một hồi phục vụ quán liền nhận ra Tư Đồ Diêm, ngay tại chỗ, Tư Đồ Diêm cũng được coi là con nhà giàu sang tử tế, trong nhà làm Tiên thảo tiên dược, mặc dù tài lộc ra vào không phải đứng đầu nhưng hơn một ngàn vạn dân cư tại Quận Thành, thì cũng được gọi là giàu có.
"Chi tiêu hào phóng như vậy, xem ra nhà cậuu rất có tiền nha."Diệp Thiên cười nói.
"Cũng gọi là tạm được."Tư Đồ Diêm nói rằng: "Nhà tôi nhiêu thế hệ làm tiên thảo tiên dược để bán, tài sản cũng có dư giả hàng ngàn linh thạch."
"Vậy mọi người ở Thiên Hà Quận nhà nào cũng giàu có nhà nào cũng giàu, vậy nhà giàu nhất có bao nhiêu linh thạch?" Diệp Thiên hỏi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!